Người dịch: GIANG THƯỢNG NGUYỆT MINH
Dịch và đăng tải các chương mới nhất tại TruyenYY.vip
-----------------
Mọi người ngồi vào chỗ, Đỗ Ngạn và Trương Ngọc cũng tìm một chỗ cho mình. Theo lý thuyết thì kịch bản mới của Tiện Ngư chẳng liên quan gì đến bọn họ, nhưng biết tin Tiện Ngư có kịch bản mới, Đỗ Ngạn và Trương Ngọc đều cảm thấy tò mò nên mới đến xem thử.
Rất nhanh sau đó, kịch bản được phát cho từng người
Tên phim: Cuộc Đời Của Pi
Thể loại: kịch tính, mạo hiểm
Đám người không nói nhảm, lập tức yên tĩnh đọc kịch bản. Độ dài kịch bản vào khoảng 30 đến 60 phút đọc. Trong quá trình này phòng họp chỉ có tiếng giấy lật loạt soạt.
Câu chuyện không phức tạp. Ít nhất là nó được miêu tả không phức tạp.
Mở đầu phim giới thiệu gia đình của Pi. Nhà hắn mở một vườn thú tư nhân, nam chính là đứa con trai út trong nhà tên Pi.
Gia đình của thiếu niên Pi quyết định chuyển nhà, cha hắn bán đi phần lớn động vật trong vườn thú rồi di dời đến nơi khác định cư, cho nên cả nhà lên tàu đến vùng đất mới.
Nào ngờ lại gặp sóng thần.
Ngoại trừ Pi, những người khác đều mất mạng. Thiếu niên Pi sống cùng một con hổ, một người một hổ lênh đênh trên thuyền cứu sinh suốt 227 ngày.
Giữa bọn hắn thành lập một loại quan hệ kỳ lạ, cuối cùng chung tay vượt qua nghịch cảnh để đạt được tân sinh.
Nếu chỉ từ ý nghĩa trên mặt chữ thì câu chuyện này không có gì phức tạp. Nhưng...
Khi đám người đọc xong kịch bản, ai nấy đều chết lặng.
Trong đó, biên kịch Trương Ngọc lật đến mấy trang kịch bản cuối cùng, các ngón tay đều phải run lên.
Mà đạo diễn Đỗ Ngạn khi xem xong kịch bản lại bắt đầu thở gấp, ánh mắt trở nên cháy bỏng.
"Nào, thảo luận một chút đi..." lão Chu nuốt nước miếng lên tiếng, phá vỡ sự im lặng trong phòng họp.
Không ngờ người đầu tiên lên tiếng lại là Đỗ Ngạn. Giọng của hắn có vẻ rất vội vàng: "Kịch bản này có thể giao cho ta quay không?"
Nói xong, Đỗ Ngạn cười khổ nhìn Trương Ngọc: "Xin lỗi..."
"Ta hiểu mà." Trương Ngọc không hề tức giận mà hít một hơi thật sâu. "Đây là một trong những kịch bản tốt nhất mà ta từng thấy kể từ khi hành nghề tới nay."
"Cho nên..." Một vị cao tầng nói với vẻ không dám tin, "Thiếu niên Pi đã ăn thịt người nhà của mình?"
Trương Ngọc là người nhìn thấu kịch bản nhất, bởi vì nàng là một biên kịch có kinh nghiệm phong phú: "Dựa theo kết cấu ẩn dụ của kịch bản và cuộc đối thoại cuối cùng thì là như vậy. Giống như bố cục trong Andhadhun, nam chính là một kẻ nói dối như cuội. Kịch bản này có chất lượng cực cao, Tiện Ngư còn lợi hại hơn trong tưởng tượng của ta rất nhiều."
Trương Ngọc có hơi rung động.
Thế là phòng họp lập tức trở nên huyên náo:
"Ăn thịt người?!"
"Ta sợ đến đổ mồ hôi lạnh!"
"Vừa xem đến phần giữa ta đã thấy không bình thường. Nhìn bề ngoài thì là Pi phiêu lưu cùng con hổ trên biển, nhưng trên thực tế chẳng hề có con hổ nào!"
"Kịch bản này của Tiện Ngư quá nặng đô rồi, hơn nữa độ khó khi quay phim cao đến không hợp thói thường!"
"Không, không nặng lắm đâu." Đỗ Ngạn cố nén kích động nói, "Kịch bản này có thể dùng phương thức duy mỹ nhất để phơi bày ra sự thật, nặng đô chẳng qua là suy nghĩ của người xem sau khi bộ phim kết thúc mà thôi. Đối với đạo diễn thì đây là lần khiêu chiến lớn nhất! Chu chủ quản..."
Đỗ Ngạn lại nhìn về phía lão Chu, sau khi xem xong kịch bản, từ đáy lòng Đỗ Ngạn vẫn luôn vang lên một tiếng nói dai dẳng:
Ta muốn quay bộ phim này! Ta nhất định phải được quay bộ phim này!
Lão Chu không đồng ý ngay lập tức. "Việc này phải hỏi ý Tiện Ngư trước đã. Đỗ đạo diễn chắc cũng biết đoàn làm phim của Tiện Ngư theo chế độ biên kịch hạch tâm..."
Đỗ Ngạn nhíu mày, sầu não không thôi.
Trong lòng hắn, một bên là bạc rơi ào ào nhìn mà chảy nước miếng, một bên là quy tắc và ước mơ mà hắn luôn theo đuổi.
"Trước khoan hãy nói tới việc này, đầu tiên là chất lượng của kịch bản, hẳn là không có vấn đề gì chứ?" lão Chu hỏi.
"Không có!"
"Kịch bản này còn tốt hơn cả Andhadhun!"
"Chỉ là thành phẩm rất khó quay."
"Cần có kỹ xảo và hiệu ứng quá nhiều."
"Nhất định phải trải nghiệm cảm giác lênh đênh trên biển mới quay ra được những cảnh chân thực nhất."
Lão Chu gật đầu. "Sau đó chính là khâu chuẩn bị. Ngoài ra việc tuyển diễn viên cũng không dễ dàng, có lẽ sắp tới chúng ta sẽ bận rộn lắm đây. Về phần đạo diễn thì chúng ta cần phải cân nhắc kỹ, trong năm nay chắc chắn không thể bắt đầu quay được..."
Vừa nói lão Chu vừa liếc mắt nhìn Đỗ Ngạn.
Đỗ Ngạn vẫn còn đang xoắn xuýt. Hắn không muốn từ bỏ quyền chủ đạo trong đoàn làm phim, nhưng cũng rất muốn quay bộ phim này. Nhưng hết lần này tới lần khác Tiện Ngư lại là người theo chế độ biên kịch hạch tâm.
Có một điều chắc chắn là, bộ phim điện ảnh Cuộc Đời Của Pi đã bắt đầu triển khai công tác chuẩn bị.
Rất nhanh sau đó Lâm Uyên đã nhận được thông báo của lão Chu: bộ điện ảnh vô cùng coi trọng kịch bản Cuộc Đời Của Pi, cả bộ sẽ bắt tay vào làm việc ngay từ hôm nay.
Nghĩ tới việc trong năm nay không thể nào khai máy, Lâm Uyên để lại toàn bộ công tác chuẩn bị cho công ty lo.
Có bộ điện ảnh ủng hộ, bộ phim này sẽ không thiếu nhân viên chuyên nghiệp xử lý.
Tạm thời gác lại chuyện này, Lâm Uyên quay trở lại trường học.
Bây giờ hắn đã rất hiếm khi đi học. Được thẻ nhân vật của Dương Chung Minh dạy dỗ, trình độ sáng tác nhạc của Lâm Uyên đã tăng mạnh, trường học không còn kiến thức gì để dạy hắn.
Đương nhiên phía nhà trường cũng hiểu được điều này. Ai có thể dạy Tiện Ngư sáng tác nhạc? Các giáo sư cũng phải bó tay.
Cho nên nhà trường vẫn luôn lặng lẽ nhận giấy xin nghỉ của Lâm Uyên mà không dám phàn nàn lấy một câu nào.
Sau giờ học, Lâm Uyên đều vẽ manga xem như một loại hình giải trí.
Nhắc tới việc này cũng phải nói một chút.
Bộ manga Vua Đầu Bếp Souma đã tiến vào những chương cuối cùng. Bởi vì sẽ dừng trước bộ gốc cho nên Hệ thống đã phải sửa đổi nội dung khá nhiều.
Không bao lâu nữa, bộ manga này sẽ kết thúc. Đến lúc đó Lâm Uyên lại phải suy nghĩ xem tiếp theo nên vẽ manga gì.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận