Người dịch: GIANG THƯỢNG NGUYỆT MINH
Dịch và đăng tải các chương mới nhất tại TruyenYY.vip
-----------------
Trên thực tế, sau khi chơi thử trò chơi bản demo, Bùi Khiêm đã biết trò chơi này có tiềm lực lớn cỡ nào. Không dám chắc có thể bạo nổ, nhưng tuyệt đối sẽ kiếm được rất nhiều tiền!
"Học trưởng cũng chơi thử đi." Lâm Uyên rủ rê.
Tôn Diệu Hoả lập tức đồng ý. Không bao lâu sau trên màn hình điện thoại đã hiện ra một câu: "Zombie đã ăn não ngươi!"
Tôn Diệu Hoả than thở: "Ta quả nhiên kém học đệ xa tít tắp nha."
Bùi Khiêm đứng bên cạnh lấy tay che mặt. Ngươi còn có thể giả vờ lố hơn được nữa không? Trên đời này cũng có người không qua nổi màn đầu tiên trong Plants vs. Zombies?
Lâm Uyên lại rất nghiêm túc an ủi Tôn Diệu Hoả: "Ngươi chơi đã rất tốt rồi, chẳng qua là ta quá mạnh mẽ thôi."
Bùi Khiêm: ". . ."
Phối hợp các loại cây để chiến đấu với binh đoàn zombie, đây là loại trò chơi chiến thuật. Nhìn từ góc độ này thì thật ra Plants vs. Zombies cũng có một chút xíu độ khó.
Nhưng mà...
Có thể đừng làm trò ở màn đầu tiên được dùng để hướng dẫn người chơi mới không?
"Không nói chuyện này nữa." Lâm Uyên nghiêm mặt nói, "Diệu Hoả học trưởng, ta sẽ đầu tư vào công ty game của ngươi, sau này chúng ta cùng làm trò chơi đi."
"Được!" Tôn Diệu Hoả vui vẻ đồng ý, "Học đệ làm ông chủ nha!"
"Không được." Lâm Uyên nói, "Ông chủ vẫn là ngươi đi, ta lấy cổ phần công ty và làm người thiết kế trò chơi thôi."
"Được, ta nghe học đệ." Tôn Diệu Hoả không nghĩ ngợi nhiều, hắn chỉ thấy vui vẻ vì mình và học đệ lại cùng mở một công ty game!
Về phần công ty game này có thể kiếm tiền không ấy hả? Chắc là quan trọng à? Đối với Tôn Diệu Hoả thì "Tôn Diệu Hoả và Tiện Ngư cùng mở một công ty game" mới là phần quan trọng nhất!
Các ca sĩ còn lại trong Ngư Vương Triều có ai được làm như thế không? Chỉ có mình Tôn Diệu Hoả ta thôi ahihi!
Sau khi bàn bạc về một số ý tưởng mới, Tôn Diệu Hoả và Bùi Khiêm tạm biệt Lâm Uyên rồi rời khỏi Tinh Mang.
Bùi Khiêm cảm khái nói: "Tiện Ngư lão sư thật là lợi hại, còn lợi hại hơn trong tin đồn rất nhiều!"
Tôn Diệu Hoả khẽ mỉm cười: "Ngươi cho rằng những gì ngươi thấy đã là tất cả?"
Bùi Khiêm ngẩn ra.
Không chờ hắn suy nghĩ sâu hơn, Tôn Diệu Hoả đột nhiên nói: "Đúng rồi, lúc nãy trò chơi có thông báo một làn sóng zombie sắp xuất hiện, sao ta không thấy con zombie nào tên là làn sóng hết vậy?"
Bùi Khiêm: ". . ."
Trong lúc nhất thời hắn không biết Tôn Diệu Hoả đang nói đùa hay là nghiêm túc.
. . .
Sau khi Tôn Diệu Hoả rời đi, Cố Đông tiến vào phòng làm việc nói:
"Giải thưởng Thần Long đã bắt đầu, năm ngoái bộ phim điện ảnh Người Nhện của ngài đạt được đề cử giải y phục trong phim xuất sắc nhất, ngài có muốn xem buổi trao giải đang được phát sóng trực tiếp trên mạng không? Nói không chừng lần này chúng ta sẽ lấy được giải thưởng thì sao?"
Giải thưởng Thần Long.
Giải thưởng cao cấp nhất trong nền điện ảnh Lam Tinh.
Lâm Uyên từng nhận được giải thưởng nhạc phim xuất sắc nhất nhờ bộ phim Andhadhun. Sau đó mỗi bộ phim của hắn đều có được đề cử nhưng không lấy được giải thưởng nào nữa. Kể cả bộ phim nổi danh nhất của Lâm Uyên là Hachiko!
Từ đó có thể thấy ngưỡng cửa giải thưởng Thần Long cao cỡ nào.
Lần này bộ chiến y Người Nhện được đề cử giải y phục xuất sắc nhất, Lâm Uyên cũng rất mong nó giành được giải thưởng Thần Long.
Mấy năm nay hắn vẫn luôn rất quan tâm tới giải thưởng Thần Long nhưng đều không đạt được mục tiêu. Lâm Uyên muốn được giải thưởng không phải là vì tiếng tăm, mà là vì hai nguyên nhân sau:
Một là, Hệ thống sẽ tăng điểm danh vọng rất hào phóng cho giải thưởng này, hào phóng đến kinh người!
Hai là, Lâm Uyên còn có một nhiệm vụ liên quan đến giải thưởng Thần Long.
[Đạt được giải thưởng Thần Long sẽ nhận được một bảo rương ngẫu nhiên của Hệ thống!]
Bảo rương ngẫu nhiên nha, rất tâm linh đó! Lỡ đâu nhận được rương bạc hay thậm chí là rương vàng thì sao?
Tuy Lâm Uyên cũng biết cái Hệ thống tró này chắc chắn sẽ giả vờ ra vẻ ngẫu nhiên mà thôi, nhưng chuyện gì cũng có một phần vạn hy vọng nha.
Huống chi dù chỉ trúng một rương đồng cùi bắp thì phần thưởng bên trong cũng cực kỳ phong phú rồi.
Nghĩ vậy, Lâm Uyên đáp: "Ừm, ta cũng muốn xem."
Hắn mở máy tính lên, đăng nhập vào website xem trực tuyến. Giải thưởng Thần Long là buổi trao giải quan trọng trong làng giải trí hàng năm nên năm nào cũng có phát sóng trực tiếp.
Năm nay đã có năm châu thống nhất, số lượng tác phẩm được đề cử càng nhiều hơn các năm trước, mà sau khi buổi lễ trao giải kết thúc cũng sẽ có rất nhiều bài thảo luận liên quan đến chủ đề này xuất hiện trên internet.
Lâm Uyên vừa mở lên xem đã thấy khu bình luận dày đặc tin tức:
"Đã ghiền, giải thưởng Thần Long năm nay đã có tới năm châu tham dự, tương đương hơn một nửa dân chúng Lam Tinh đang xem chương trình này!"
"Ta cảm thấy lần này lại là Tề châu độc chiếm giải thưởng điện ảnh nữa rồi."
"Cũng hên xui nha, giải thưởng Thần Long bây giờ trăm hoa đua nở, không phải là sân khấu của riêng mình Tề châu nữa rồi."
"Khỏi nói cũng biết Bạch Dạ là biên kịch xuất sắc nhất năm nay."
"Đạo diễn xuất sắc nhất hẳn là Trình Nặc rồi!"
"Năm nay giải Ảnh Đế là cạnh tranh kịch liệt nhất. Mấy vị được đề cử Ảnh Đế đều biểu hiện rất hoàn mỹ nha!"
"Cạnh tranh bên giải Ảnh Hậu cũng kịch liệt lắm, nhưng ta thích nhất là Tống Ngọc Trí."
Sự chú ý của khán giả vĩnh viễn là "phim điện ảnh xuất sắc nhất", "biên kịch xuất sắc nhất", "đạo diễn xuất sắc nhất" và Ảnh Đế Ảnh Hậu.
Không ai thảo luận bộ y phục nào xuất sắc nhất cả.
So với những giải thưởng lớn ở trên, y phục xuất sắc đúng là một giải thưởng rất tầm thường. Thậm chí nhạc phim xuất sắc nhất còn mạnh hơn nó gấp mấy lần.
Lúc này, Lâm Uyên chợt thấy một số bình luận có liên quan đến mình.
"Tiện Ngư quả nhiên lại không đến buổi lễ trao giải."
"Nếu ngươi cứ vuột mất giải thưởng liên tục như hắn thì ngươi cũng chẳng buồn tham dự đâu."
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận