Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 562: Nhiệm vụ tuổi thọ lại đến

Ngày cập nhật : 2025-10-02 11:08:16
Người dịch: GIANG THƯỢNG NGUYỆT MINH
Dịch và đăng tải các chương mới nhất tại TruyenYY.vip
-----------------
"Thiên Nga Trắng thì sao?"
"Tạm để đó đi, Lan Lăng Vương mới là mục tiêu chính của chúng ta!"
Fan Nguyên Tịch không ngừng rục rịch.
. . .
Lâm Uyên đương nhiên không biết các nhóm fan xảy ra chuyện gì.
Về đến nhà, hắn bắt đầu suy nghĩ ca khúc tiếp theo nên hát bài gì. Đúng lúc này Hệ thống đột nhiên đinh doong thông báo:
"Tuổi thọ của ký chủ đã được kéo dài tới ba mươi tuổi, nhưng bấy nhiêu vẫn còn rất ngắn. Nhiệm vụ gia tăng tuổi thọ tiếp theo đã xuất hiện..."
Tinh thần Lâm Uyên chấn động. Rốt cuộc nhiệm vụ tuổi thọ cũng tới rồi!
Nên biết sau khi khôi phục giọng nói, tuổi thọ Lâm Uyên đã được kéo dài tới ba mươi tuổi. Nếu Hệ thống không phát hành nhiệm vụ mới thì vào một ngày nào đó ở tuổi ba mươi, Lâm Uyên sẽ đột nhiên từ trần. Hệ thống chắc chắn sẽ không quên chuyện quan trọng như vậy.
Ý niệm vừa động, trước mặt Lâm Uyên xuất hiện một hàng chữ màu xanh nhạt:
[Tên nhiệm vụ: tiếp tục sống.]
[Nội dung nhiệm vụ: trước khi đến ba mươi tuổi, ký chủ cần phải gia tăng điểm danh vọng tới 10 triệu, đây là một cuộc kháng chiến trường kỳ, mời ký chủ tiếp tục phát hành tác phẩm để thu hoạch điểm danh vọng.]
[Phần thưởng nhiệm vụ: rương vàng.]
Độ khó không cao lắm.
Bởi vì thời hạn của nhiệm vụ đến mấy năm, dựa theo tốc độ gia tăng điểm danh vọng của Lâm Uyên thì không tới ba mươi tuổi hắn đã có thể hoàn thành nhiệm vụ này.
Nhưng chuyện này liên quan trọng đại, Lâm Uyên cảm thấy làm càng nhanh càng tốt, không chỉ sớm yên lòng mà còn nhận được rương vàng trước thời hạn nha.
Đúng vậy, mấy cái rương vàng trước đó đã giúp Lâm Uyên nếm được trái ngon quả ngọt. Bây giờ cơ hội lại đến, hắn đương nhiên rất để ý.
"Tiếp nhận nhiệm vụ." Lâm Uyên nói.
Sau khi nhận nhiệm vụ, Lâm Uyên nghĩ ngợi một lát rồi quyết định mấy ngày kế tiếp sẽ tiếp tục gõ chữ, danh vọng đến từ tiểu thuyết vẫn luôn rất cao.
Huống chi những việc cần làm bây giờ không tiêu phí quá nhiều tinh lực của Lâm Uyên. Chẳng hạn như bên đoàn làm phim chẳng có gì đáng ngại, chỉ cần thỉnh thoảng đến ngó một chút là được. Việc thu âm bài hát cho Ca Sĩ Giấu Mặt cũng có thể giải quyết trong một ngày.
Thừa cơ hội này viết thêm mấy tập trong series trinh thám Hercule Poirot là tốt nhất. Dưới tình huống bình thường, series sẽ mất tới gần ba năm để xuất bản!
Nếu bây giờ hắn tăng tốc độ thì cũng tốn ít nhất một đến hai năm. Hiện tại có dư thời gian, chi bằng tăng tốc để sớm kết thúc series này.
Lâm Uyên còn muốn phát hành rất nhiều bộ tiểu thuyết khác! Như vậy mới có thể thu hoạch được nhiều điểm danh vọng hơn.
Quả nhiên nhiệm vụ tuổi thọ mới tạo ra động lực mạnh mẽ nhất đối với hắn.
Về phần âm nhạc... Lâm Uyên vẫn đang gom điểm danh vọng. Bởi vì những bài hát ra mắt trong chương trình Ca Sĩ Giấu Mặt đều là bài hát mới, toàn bộ đều có điểm danh vọng.
Đây cũng là một trong những lý do Lâm Uyên không muốn bị đào thải sớm khỏi chương trình, bởi vì sân khấu Ca Sĩ Giấu Mặt quá thích hợp để phát hành bài hát mới, chương trình càng nổi tiếng thì càng có độ chú ý cao.
Nghĩ tới đây, Lâm Uyên mở máy tính lên.
Hercule Poirot bây giờ đã là nhân vật nổi danh nhất trong giới trinh thám. Mà một khi series này hoàn thành, Lâm Uyên có thể tung ra một vị thám tử tài ba tiếng tăm lừng lẫy khác ----
Người đó thích đội một chiếc mũ săn hươu, miệng ngậm tẩu thuốc, dáng vẻ rất thân sĩ quý tộc, hắn sẽ xuất hiện vào một ngày nào đó trong tương lai!
. . .
Mấy ngày sau đó.
Lâm Uyên tập trung vào việc gõ chữ. Địa điểm đương nhiên là ở phòng làm việc manga của hắn, như vậy hắn có thể tranh thủ chút thời gian để ra chương manga mới.
Việc ra chương không phức tạp, bởi vì dưới sự hỗ trợ của Sư Giả Hào Quang, Lâm Uyên đã có thể chỉ đạo cho La Vi và các trợ thủ những công việc cần làm, huống chi kỹ thuật hội hoạ cấp đại sư không chỉ tăng về chất mà còn tăng về lượng, tốc độ vẽ của hắn bây giờ đã nhanh gấp ba lần ngày xưa.
Bận rộn đến ngày thứ sáu, Lâm Uyên mới dừng lại để bắt đầu chuẩn bị cho ca khúc của kỳ thứ tư. Đúng lúc này hắn nhận được điện thoại của đạo diễn Đồng Thư Văn.
"Có chuyện gì thế?"
"Ta có một đề nghị." Đồng Thư Văn cười nói, "Hiệp hội văn nghệ muốn kỳ thứ tư trở thành buổi biểu diễn dành riêng cho các vị giám khảo chính. Đương nhiên chúng ta cũng phải dựa trên tinh thần tự nguyện của ca sĩ, xem các vị có muốn lựa chọn ca khúc trong số các tác phẩm của bốn vị giám khảo không. Ngài là người đầu tiên ta liên lạc, bởi vì những vị ca sĩ khác trước giờ đều lựa chọn các bài hát có sẵn, riêng ngài thì đặc biệt hơn, lần nào cũng tự mình sáng tác ca khúc. Không biết lần này ngài có nguyện ý lựa chọn bài hát của các vị giám khảo không?"
Lâm Uyên ngẩn người. Hắn vốn đang định tìm bài hát mới để ra mắt, không ngờ tổ chương trình lại đề nghị như vậy. Nếu là lúc trước thì hắn sẽ hơi do dự, nhưng bây giờ kỹ thuật hát đã không thua gì ca vương ca hậu, Lâm Uyên không còn lo lắng về phương diện này nữa.
"Không thành vấn đề."
Lâm Uyên cũng đã nghe không ít bài hát của các vị giám khảo, có một số bài hắn rất thích. Trên sân khấu cũng có hai vị ca sĩ hát bài Cá Lớn của hắn, lần này hắn biểu diễn ca khúc của người khác cũng chẳng sao, thậm chí còn cảm thấy sắp xếp này của ban tổ chức khá thú vị.
"Được rồi." Đồng Thư Văn cười nói, "Vậy ta sẽ liên lạc với các ca sĩ khác, chủ yếu là khi thi đấu, đội hình ban giám khảo sẽ có thay đổi nhất định nên chúng ta muốn cho khán giả một kinh hỉ."
"Ừm."
Sau khi cúp điện thoại, Lâm Uyên khẽ cười một tiếng. Lần này không cần lo nghĩ kỳ thứ tư nên ra mắt bài hát nào rồi. Coi như mình lâu lâu lười biếng một lần đi, bốn vị giám khảo có không ít tác phẩm kinh điển, hắn tha hồ chọn lựa. Nhất là người có ba loại giọng hát như Lâm Uyên, không gian lựa chọn còn lớn hơn người khác nhiều, hơn nữa hắn còn có thể soạn lại một chút.

Bình Luận

0 Thảo luận