Người dịch: GIANG THƯỢNG NGUYỆT MINH
Dịch và đăng tải các chương mới nhất tại TruyenYY.vip
-----------------
Thế là các fan của Cá Thu và Huyết Hải càng thêm bất mãn, đôi bên bắt đầu có khuynh hướng tranh cãi kịch liệt. Ngày càng nhiều người gia nhập cuộc tranh cãi.
Nhưng nhờ vậy các tác phẩm phát hành trong tháng tám cũng được quảng cáo thêm không ít, còn toả ra mùi thuốc súng nồng nặc.
Trên thực tế nếu cẩn thận nghiên cứu sẽ phát hiện những người ủng hộ Ảnh Tử phần lớn là người Tần tỉnh, mà người ủng hộ Cá Thu cùng Huyết Hải phần lớn là Sở tỉnh.
Suy cho cùng thì đây vẫn là cuộc phân tranh giữa các khu vực.
"Ngươi không tức giận sao?"
La Vi hậm hực nói, rất khó hiểu vì sao Lâm Uyên có thể ổn định như thế.
Lâm Uyên nhìn nàng với vẻ nghi hoặc. "Ngươi tức cái gì?"
La Vi đưa tay nâng trán, ngược lại Kim Mộc đứng bên cạnh lại không nhịn được mà bật cười. Kim Mộc vừa có thể hiểu được sự tức giận của La Vi, vừa có thể hiểu được vẻ ổn định của Lâm Uyên.
Nguyên nhân La Vi buồn rầu rất đơn giản, nàng cảm thấy Ảnh Tử bị người ta coi thường, Cá Thu và Huyết Hải không có ý tốt.
Mà nguyên nhân Lâm Uyên ổn định là vì hắn quá cường đại!
Ở trong mắt La Vi và tất cả mọi người, Ảnh Tử chỉ là Ảnh Tử.
Nhưng ở trong mắt Lâm Uyên và Kim Mộc, Ảnh Tử chính là Tiện Ngư, cũng chính là Sở Cuồng. Ba người kỳ thật chỉ là một mà thôi.
Tại sao Ảnh Tử bị gọi là người vô hình? Bởi vì Tiện Ngư và Sở Cuồng quá mạnh! Ai dám nói Tiện Ngư và Sở Cuồng là người vô hình chứ?
Đây chính là nguyên nhân Lâm Uyên không thèm đáp lại Cá Thu và Huyết Hải.
Chỉ có người bị chọc trúng chỗ đau mới nhảy dựng lên kêu la như sấm. Còn nếu biết rõ đối phương chỉ nói bậy bạ thì cần gì phải tức giận?
Phải biết, ngoài mảnh sân nhỏ mang tên manga, Lâm Uyên đã sớm là đại nhân vật vô cùng chói mắt!
Rất nhiều người Sở tỉnh không hề hay biết, trong lĩnh vực âm nhạc bọn họ đã sớm bị "Ảnh Tử" càn quét một lần.
Nhưng Lâm Uyên không tức giận không có nghĩa là fan của Ảnh Tử không tức giận. Trên manga Bộ Lạc có rất nhiều người giống như La Vi, trong lòng rất khó chịu!
Bọn họ trực tiếp vào khu bình luận của Huyết Hải và Cá Thu để lên án hành vi giễu cợt của hai người. Mà các fan của Huyết Hải với Cá Thu cũng điên cuồng phản kích.
Thậm chí ngay cả một số tác giả manga Tần tỉnh Tề tỉnh đều thấy khó chịu.
"Người Sở tỉnh quá ngạo mạn rồi!"
"Rõ ràng tháng tám có không ít tác giả manga phát hành tác phẩm mới, Cá Thu và Huyết Hải lại nói đó là sân chơi của bọn hắn, rõ ràng không chỉ coi thường Ảnh Tử mà còn coi thường toàn bộ tác giả manga hai tỉnh Tần Tề!"
"Thật hy vọng có người hung hăng giáo huấn bọn hắn một trận."
"Nói thì dễ mà làm thì khó. Trình độ vẽ manga của người Sở tỉnh vẫn dẫn trước ở Lam Tinh này."
"Chỉ có thể nói manga đúng là lĩnh vực sở trường của người Sở tỉnh."
"Ảnh Tử không đáp lại không được, mà đáp lại cũng không xong, đúng là khó xử."
"Trước khi người Sở tỉnh chưa gia nhập thống nhất, Ảnh Tử cũng được coi là tác giả manga đỉnh cấp. Nhưng bây giờ so sánh với nhóm tác giả lợi hại nhất của Sở tỉnh thì Ảnh Tử không có chút ưu thế nào."
Mọi người khó chịu thì khó chịu, nhưng vẫn phải thừa nhận không bằng Sở tỉnh, giống như âm nhạc của Sở tỉnh không bằng Tần tỉnh vậy.
Tác giả manga Tần Tề có thể so thành tích với người Sở tỉnh không được mấy ai, ít nhất Ảnh Tử đụng phải Cá Thu và Huyết Hải là biết không có phần thắng.
Cho nên mặc dù khu bình luận của Cá Thu và Huyết Hải vẫn bị tranh cãi ỏm tỏi, nhưng trong nội tâm mọi người đều hiểu người Sở tỉnh có tư cách để phách lối.
. . .
Trong phòng làm việc của Lâm Uyên.
La Vi lấy bi phẫn hoá thành động lực, nàng đâm đầu vào việc vẽ Death Note, thái độ còn nghiêm túc hơn bình thường mấy phần.
Như thường lệ, Lâm Uyên vẫn chậm rãi vẽ nội dung cốt truyện.
Mà ngay ngày 15 tháng 7, Lâm Uyên đột nhiên nhận được thông báo Vua Đầu Bếp Souma đã chuyển thể thành anime thành công, chiều hôm đó sẽ phát tập thứ nhất trên mạng lúc sáu giờ.
"Chế tác nhanh vậy sao?" Lâm Uyên bất ngờ nói.
Kim Mộc cười đáp: "Bởi vì hình thức chế tác anime là làm đến đâu đăng đến đó. Đây là phương thức chế tác của người Sở tỉnh, phải công nhận về phương diện này người Sở tỉnh rất có kinh nghiệm, bọn hắn có thể chế tác một tập phim hoạt hình trong vòng một tuần lễ mà vẫn đảm bảo được chất lượng sản phẩm."
"Vậy à."
Đúng thế, quyền chế tác Vua Đầu Bếp Souma thành anime đã được một công ty Sở tỉnh mua lại.
Kim Mộc nói: "Ta đã xem qua rồi, rất tôn trọng nguyên tác."
Nói xong hắn nhìn vào đồng hồ đeo tay rồi hỏi: "Bây giờ là 5 giờ rưỡi, ông chủ muốn xem thử không?"
Sáu giờ sẽ chiếu tập đầu tiên của Vua Đầu Bếp Souma.
"Được."
Lâm Uyên ngồi trên ghế sô pha, rất nhanh đã tới sáu giờ. Bản anime của Vua Đầu Bếp Souma không có thay đổi gì về nội dung cốt truyện, tranh vẽ thế nào thì bọn hắn làm hoạt hình thế đó.
Chỉ là một số phân cảnh và hình ảnh chuyển màn được đạo diễn gia công lại cho nghệ thuật hơn, để người xem càng cảm thấy thư thái.
Có thêm hiệu ứng âm thanh, hiệu quả mà anime mang lại còn tuyệt hơn manga rất nhiều! So với địa cầu thì trình độ chế tác anime của Lam Tinh cao hơn một ít!
Lâm Uyên mở phần bình luận lên xem.
"A, ta đang xem hoạt hình gì thế này?"
"Mẹ ơi nghe con giải thích đã!"
"Con nói là nàng ta đang ăn thức ăn đó, mẹ tin không?"
"Ha ha ha ha, món ăn xuân dược của Souma quả nhiên danh bất hư truyền!"
"Chậc, thêm phần âm thanh lồng tiếng, nghe càng đã!"
"Manga bây giờ đều "sắc" như vậy sao? Nhưng ta thích!"
"Nổ tung quần áo rồi, nổ tung quần áo rồi! Ôi ánh sáng chói loà làm nhức mắt ta..."
". . ."
Bộ anime này đã phải che lại các cảnh lộ hàng bằng ánh sáng thần thánh, có thể thấy được nó "sắc" cỡ nào, Lâm Uyên ngồi xem cũng thấy ngượng ngùng giùm.
Xem ra sau này vẽ tác phẩm mới phải có chút liêm sỉ mới được. Khoe da thịt một hai lần thì không sao, làm nhiều sẽ ảnh hưởng hình tượng của ta nha.
Vừa nghĩ đến đây, trong đầu Lâm Uyên đột nhiên vang lên thông báo của Hệ thống:
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận