Người dịch: GIANG THƯỢNG NGUYỆT MINH
Dịch và đăng tải các chương mới nhất tại TruyenYY.vip
-----------------
Vương Vũ cười nói: "Không biết Ngư phụ sẽ hát bài gì đầu tiên. Ta muốn nghe hắn hát lại bài Phô Trương lần nữa!"
Chu Mộng cũng cười nói: "Ta thích nhất bài Thương Hải Nhất Thanh Tiếu."
Một khán giả ngồi bên cạnh cũng tham gia cuộc trò chuyện: "Đến phần kết có phải nên hát Con Đường Bình Phàm không?"
Lại có người gia nhập: "Người quang minh chính đại không nói lời mờ ám, ta muốn xem Ngư phụ nhảy."
"Ha ha ha ngươi ít có ác lắm. Được nghe hắn hát là may rồi."
Mọi người cười to, ai cũng là fan Tiện Ngư nên rất ăn ý với nhau. Hiện trường vô cùng náo nhiệt, những con người không quen không biết lại có thể vui vẻ trao đổi thảo luận vì bọn hắn cùng quan tâm đến một người.
Trong tiếng cười của khán giả, sân khấu giữa sân vận động truyền tới tiếng thuỷ triều rào rạt. Khán giả theo bản năng ngẩng đầu lên.
Rào!
Trên màn hình led khổng lồ xuất hiện một con cá lớn che khuất cả bầu trời, thân ảnh nó quanh quẩn trên không trung cao vạn trượng!
Một chùm đèn rủ xuống, sàn sân khấu biến thành một đại dương xanh thẳm, bên dưới có vô số bầy cá xinh đẹp màu sắc sặc sỡ đang bơi lội.
Trong hiệu ứng kỳ ảo hùng vĩ đó, một tiếng hát xa xôi nhẹ nhàng vang lên:
"Sóng biển âm thầm nhấn chìm màn đêm sâu thẳm, lan đến tận góc trời xa xăm..."
Tiếng hát từ xa tiến lại gần, giữa sân khấu từ từ hiện ra thân ảnh của Giang Quỳ.
Tiếng vỗ tay lập tức vang lên, khán giả cũng không hề bất ngờ trước sự xuất hiện của Giang Quỳ, vì mỗi một nhạc hội đều sẽ có khách mời lên làm nóng sân khấu. Huống chi Cá Lớn còn là bài hát do Tiện Ngư sáng tác, mọi người rất có hảo cảm với nó.
Trong tiếng vỗ tay, khán giả thảo luận:
"Hiệu ứng quá đẹp mắt!"
"Căn cứ kinh nghiệm xem đủ loại nhạc hội của ta thì đại nhạc hội của Tiện Ngư có tiêu chuẩn cao cấp nhất!"
"Ta cảm thấy chỉ riêng hiệu ứng thôi đã xứng đáng với tiền vé rồi."
"Giang Quỳ rất thích hợp để làm nóng sân khấu nha."
"Bài Cá Lớn này nghe hoài không chán."
"Rất nhiều ca sĩ hát cover bài này nhưng không thể không nói, phiên bản do Giang Quỳ hát vẫn là hay nhất."
Trong lúc mọi người thảo luận, tiếng hát từ từ lắng xuống. Khán giả lập tức chú ý tới Giang Quỳ đang di chuyển về phía trước.
Trên màn hình khổng lồ, cá lớn vọt ra khỏi mặt biển. Đúng lúc này, một tiếng ngân nga làm rung động tâm linh tất cả mọi người đột nhiên vang lên, đẹp thê lương lại mị hoặc đến tận xương ----
"Hà a a ~ a à ~"
"Hà a a ~ a a ~"
"Ha á à ~ ha á à ~ à a ~"
Sương mù trôi lượn mờ, tiếng ngân nga truyền tới từ màn sương mông lung. Khi sương mù tản đi, một thân ảnh cao gầy quen thuộc xuất hiện, gương mặt mà mọi người vẫn luôn chờ đợi hiện ra trên màn ảnh khổng lồ.
Tiện Ngư!
Mà khi tiếng ngân nga của Tiện Ngư vang lên trên sân khấu, Chu Mộng chỉ cảm thấy da gà toàn thân nổi lên, trong nháy mắt nàng vô thức hét lên một tiếng chói tai!
Vương Vũ cũng đang gào thét hoà vào dòng người, tiếng thét như vũ bão biến thành một trận cuồng hoan tập thể!
"Tiếng hát của thần tiên!"
"Người hát bè lợi hại nhất!"
"Sao mà êm tai đến vậy, hồn của ta như bị câu đi!"
"Đây không phải cá lớn, đây là đại yêu mới đúng!"
"Phương thức ra sân của Ngư phụ quá đẹp trai rồi!"
"Nếu nói phiên bản cá lớn nào có thể vượt qua bản của Giang Quỳ, vậy chỉ có thể là bản Giang Quỳ Tiện Ngư song ca!"
"Ta mà là đại gia thì ta sẽ bỏ ra một trăm triệu để Tiện Ngư "a~" cho ta nghe cả ngày!"
Lúc này là bảy giờ đúng, theo tiếng ngâm nga của hải yêu, đại nhạc hội của Tiện Ngư chính thức bắt đầu!
Đúng như dự liệu, đoạn mở đầu của đại nhạc hội đã tạo ra không khí cực kỳ bùng nổ. Trong phòng đạo diễn ở hậu trường, Đồng Thư Văn hung hăng vỗ đùi: "Hoàn mỹ!"
Tiện Ngư vốn định cùng song ca với Giang Quỳ trong bài hát này, nhưng Đồng Thư Văn cảm thấy đến đoạn ngân nga cuối cùng mới ra sân sẽ càng thêm kinh diễm.
Sự thật đã chứng minh quyết định của Đồng Thư Văn là rất đúng! Mà điều kiện tiên quyết để hiệu ứng này thành công chính là tiếng ngân nga của Tiện Ngư phải bắt tai toàn bộ khán giả trong nháy mắt!
Mà Tiện Ngư đã làm được.
Giang Quỳ cúi người chào khán giả rồi lui xuống sân khấu, ánh sáng trong mắt rạng rỡ hơn bao giờ hết. Đây là lần đầu tiên nàng đứng trên sân khấu trước một trăm ngàn khán giả, là Tiện Ngư lão sư cho nàng cơ hội này!
Lâm Uyên cầm micro cười nói: "Cảm ơn mọi người đã đến tham dự nhạc hội của ta, ta nhìn thấy rất nhiều người quen..."
"Chuyển sang ống kính quay các vị minh tinh!" Đồng Thư Văn hô lên.
Trên màn hình lớn sau lưng Lâm Uyên xuất hiện khán đài VIP, ống kính lướt qua từng gương mặt quen thuộc.
Hạ Phồn, Triệu Doanh Các, Nguỵ Hảo Vận, Trần Chí Vũ, Tôn Diệu Hoả... Cộng thêm Giang Quỳ, toàn bộ Ngư Vương Triều đều có mặt đông đủ. Ngay cả Phí Dương và Thiên Nga Trắng Thư Du cũng đến.
Trong giới truyền hình điện ảnh cũng tới không ít người, chẳng hạn như Người Nhện Giản Dịch, diễn viên Hạ Thắng đóng vai Truman, người mới Nhâm Nham đóng vai Tôn Ngộ Không, Ảnh Đế của Tinh Mang Trương Tú Minh, thậm chí còn có một số minh tinh mà Lâm Uyên không nhận biết. Đám người này hình như đều là fan của Tiện Ngư, trên tay bọn hắn cầm light stick không ngừng huơ tới huơ lui.
Ngoài ra một số đại lão trong giới soạn nhạc cũng tới, bọn hắn đều là người có quan hệ tốt với Lâm Uyên như Duẫn Đông, Diệp Tri Thu, Trịnh Tinh cùng với Dương Chung Minh!
Ống kính đặc tả vào gương mặt Dương Chung Minh, Dương Chung Minh còn cố ý nháy mắt một cái.
Toàn trường thét lên chói tai!
"Dương phụ cũng tới rồi!"
"Các minh tinh trong giới phim ảnh và ca nhạc đều tới không ít, đây mà là nhạc hội á? Rõ ràng là nơi quần tinh tụ họp!"
"Ta nhìn thấy Phí Thiên Vương!"
"Ảnh đế, ảnh hậu, ca vương, ca hậu, khúc phụ đều có đủ. Quá trâu!"
"Mặt mũi Ngư phụ thật lớn!"
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận