Người dịch: GIANG THƯỢNG NGUYỆT MINH
Dịch và đăng tải các chương mới nhất tại TruyenYY.vip
-----------------
Muốn lý luận với người ta? Hãy dùng bài hát này đi.
Muốn dự đoán xếp hạng thi đấu? Hãy dùng bài này đi.
Âm nhạc dừng hẳn. Lâm Uyên khom người chào khán đài. Hiện trường yên tĩnh đến đáng sợ!
Ánh mắt của toàn bộ khán giả tập trung vào người đứng trên sân khấu, chỉ là tâm tình bọn hắn lúc này đã hoàn toàn khác với lúc Lan Lăng Vương mới xuất hiện.
Rào rào rào! Tiếng vỗ tay rốt cuộc vang lên. Hơn một nửa khán giả không kềm lòng được đều đứng lên, giơ cao hai tay qua đỉnh đầu mà vỗ thật mạnh.
Không biết qua bao lâu, tiếng vỗ tay rốt cuộc ngừng lại. Người dẫn chương trình An Hoành vỗ ngực bước lên sân khấu, cười nói:
"Các vị mà còn vỗ tay nữa là ta không dám lên sân khấu luôn, dù sao tiếng hoan hô này cũng chỉ dành cho một mình Lan Lăng Vương!"
"Lan Lăng Vương thật trâu!" Dưới đài đột nhiên có khán giả hét lên.
An Hoành bật cười. Các khán giả cũng cười to. Rốt cuộc bọn hắn cũng từ từ thả lỏng tâm tình, thừa dịp người dẫn chương trình lên sân khấu mà xì xào bàn tán với nhau:
"Quá mạnh!"
"Ta phải nói xin lỗi với với anh trai vừa rồi, ta không nên nói Lan Lăng Vương chỉ biết hát hoán đổi giọng nam giọng nữ. Bài vừa rồi quá mức bùng nổ, ta từ anti fan biến thành fan não tàn luôn rồi!"
"Từ câu hát đầu tiên ta đã nổi da gà, lần đầu tiên ta nhận ra tiếng hát của con người có thể ăn ý với tiếng trống đến vậy, tiếng đàn tỳ bà như dao cứa liên tục vào tim ta!"
"Đó là đàn tranh."
"Mặc kệ đàn gì, ta rất thích bài hát này. Lúc trước ta thích xem phim võ hiệp, mà bài hát này lại tái hiện một hiệp khách giang hồ đầy khí phách, ngang ngược phóng khoáng vô cùng."
Mọi người liên tục thảo luận, nhưng khi đến màn ban giám khảo đánh giá, các khán giả lại im lặng lắng nghe, bọn hắn muốn biết các đại lão chuyên nghiệp sẽ đánh giá màn biểu diễn này của Lan Lăng Vương như thế nào.
"Chỉ điểm sơn hà!" Người đầu tiên lên tiếng là Mao Tuyết Vọng. "Bài hát này nồng nặc mùi vị giang hồ, ngươi sử dụng giọng khàn vô cùng nhuần nhuyễn và phù hợp. Ta không biết trước đây ngươi giả heo ăn thịt hổ hay là dạo gần đây kỹ thuật hát gia tăng, nhưng lần này kỹ thuật của ngươi vô cùng vững chắc, hoàn toàn không có khuyết điểm nào!"
"Ta cũng thấy vậy." Liễu Nhứ nói, "Giọng khàn của ngươi quá êm tai, cực kỳ nam tính! Bây giờ ta có khuynh hướng cho rằng ngươi là nam ca sĩ cho dù ngươi có thể hát giọng nữ xuất thần nhập hoá. Bởi vì ta không tin là một cô gái có thể hát ra giọng nam khàn mê người như vậy. Phong cách của bài hát này hoàn toàn khác biệt với phong cách của hai bài hát trước đó, rõ ràng là một trời một vực. Hoặc ngươi giấu diếm thực lực, hoặc ngươi có được tiến bộ trong thời gian rất ngắn, chỉ trong một tuần đã đạt tới trình độ này thì đúng là không thể tưởng tượng nổi!"
"Hát rất hay!" Vũ Long đã không kịp chờ đợi để nhận xét, "Bây giờ ta đang đổ mồ hôi giùm người lên sân khấu tiếp theo. Giọng khàn của ngươi bị mọi người coi thường nhiều nhất, nhưng bài hát ngày hôm nay đã chứng minh được giọng khàn mới là vũ khí mạnh nhất của ngươi!"
Lâm Uyên: ". . ." Chưa chắc đâu nha.
Dương Chung Minh cười nói: "Ta rất thích màn biểu diễn của ngươi ngày hôm nay, bỏ đi các loại kỹ xảo soạn nhạc hoa lệ, bỏ đi trình tự phối nhạc phức tạp, chỉ dùng cách thức nguyên thuỷ và phóng khoáng nhất để bày tỏ tâm tình. Đây là thủ pháp sáng tác rất cao minh, lần này Tiện Ngư không còn lười biếng trong việc viết ca từ nữa rồi, phương diện soạn nhạc trông có vẻ lười nhác nhưng kỳ thực là cảnh giới đại đạo tối giản của cấp bậc đại sư. Ta biết trận này ngươi mang rất nhiều áp lực, ngoại giới có đủ loại âm thanh bát nháo tuỳ tiện đánh giá ngươi, nhưng hôm nay ta phải nói cho mọi người biết một câu. Các ngươi đã phạm sai lầm không nên phạm nhất."
"Xin hỏi là câu gì?" An Hoành rất hiểu cách đưa chuyện.
Dương Chung Minh cười nói: "Các ngươi đã đánh giá thấp sự kinh khủng của Tiện Ngư... khụ khụ, các ngươi cũng đánh giá thấp thực lực của Lan Lăng Vương. Ý ta là ngay từ kỳ đầu tiên, các ngươi đã đánh giá thấp hắn."
Lâm Uyên ngẩn người. Hình như có gì sai sai?
Nếu không Dương Chung Minh không ho khan một cách đáng ngờ như vậy thì Lâm Uyên đã chẳng thấy có gì không đúng. Nhưng bây giờ hắn cảm giác được Dương Chung Minh đang cố che lấp câu nói hớ vừa rồi.
Cũng may người khác không hề chú ý tới điểm này, chỉ cho rằng Dương Chung Minh bị ho như bình thường mà thôi. Điều khiến mọi người chú ý là lời nhận xét của Dương Chung Minh.
Đánh giá thấp Lan Lăng Vương?
Nếu nói sau kỳ hai mọi người đánh giá thấp hắn thì còn có thể hiểu được, nhưng kỳ đầu tiên hắn đã đạt hạng nhất, mọi người rất coi trọng hắn, đó cũng là đánh giá thấp sao?
Mà ở hậu trường, Thiên Nga Trắng cũng bày tỏ suy nghĩ của mình: "Thực ra từ bài Nam Hài ta đã cảm nhận được Lan Lăng Vương có tiến bộ, chỉ là bài hát đó yêu cầu cảm xúc phải lắng đọng, nhưng hát bài đó trên sân khấu thì khán giả sẽ khó mà "cảm" được."
"Dương phụ nói rất đúng!" Người Máy gật đầu tán thành, "Trận này hắn quá mạnh, cả hai kỳ trước đó cộng lại cũng không sánh bằng. Ta bốc trúng số 3 có phải không?"
Hắn nhìn về phía người đại diện tạm thời. Người kia gật đầu một cái.
Người Máy cười ha hả. Dù biết mình số 3 nhưng hắn cũng không nhịn được mà xác nhận lại một lần.
Trên sân khấu.
Ban giám khảo chính đã nói xong, ánh mắt An Hoành nhìn về phía nhóm giám khảo chuyên nghiệp. Vừa nhìn sang đã thấy có một người giơ tay lên muốn phát biểu, An Hoành lộ ra nụ cười cổ quái:
"Cửu Tuyền lão sư."
Mọi người lập tức quay đầu nhìn sang. Ngay cả bốn giám khảo chính đều không nhịn được mà nhìn về phía Cửu Tuyền. Ai cũng biết "nhà tiên tri" này đã từng dự đoán về thứ hạng của Lan Lăng Vương, nhưng hôm nay hắn xuất hiện ở nơi này giống như đến để Lan Lăng Vương vả mặt.
Vả mặt ngay tại chỗ nha!
"Ta hơi lúng túng..." Đối mặt với nhiều ánh mắt như vậy, Cửu Tuyền cười khổ nói, "Lan Lăng Vương lão sư, thật xin lỗi. Ta mới là tên hề."
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận