Người dịch: GIANG THƯỢNG NGUYỆT MINH
Dịch và đăng tải các chương mới nhất tại TruyenYY.vip
-----------------
Ngân Lam Thư Khố đăng bài quảng cáo Sở Cuồng ra mắt tác phẩm mới mà không có vị tác giả viết cổ tích dài nào nhảy ra đòi văn đấu, chung quy là vì muốn viết truyện dài cần tiêu tốn rất nhiều thời gian, bọn hắn có lòng mà không đủ lực. Tuy vậy tâm tình sục sôi của đám người Yến tỉnh không hề yếu hơn một trận văn đấu nào, thậm chí đây còn là khu vực phân tranh, bầu không khí vô cùng náo nhiệt!
Yến tỉnh chính là như thế, mà A Hổ đại biểu cho giới cổ tích Yến tỉnh cũng nghĩ như vậy. Sở Cuồng xuất hiện khiến hắn cảm nhận được nhiệt huyết đã lâu không thấy, thậm chí còn cảm kích vì Sở Cuồng chịu ra tay.
"Ta viết truyện cổ tích ngắn đương nhiên không phải là đối thủ của Sở Cuồng, toàn bộ Yến tỉnh này đều không thể. Nhưng nếu cho ta cơ hội thi đấu viết truyện cổ tích dài, ta vẫn rất có lòng tin!"
Trong một quán rượu ở Yến tỉnh, một nam nhân với thân hình cơ bắp không chút do dự đẩy cô gái bên cạnh ra, nhìn chằm chằm vào tin tức trong điện thoại, đôi mắt sáng lên. Tuy so truyện cổ tích dài với Sở Cuồng là hơi không công bằng với hắn, thậm chí còn có vẻ như đang lợi dụng lúc người ta gặp nạn, nhưng cám dỗ từ việc đánh bại Sở Cuồng vẫn quá lớn!
Đôi mắt A Hổ khẽ chớp.
Sở Cuồng là anh hùng của Tần tỉnh. Nếu mình có thể thắng được trận này thì sẽ trở thành anh hùng của Yến tỉnh, địa vị trong giới cổ tích và trong lòng người Yến tỉnh sẽ tăng vọt!
"Còn đến tận năm ngày?"
Sao sách mới của Sở Cuồng lại lâu phát hành như thế chứ, thật khiến người ta nôn nao. A Hổ chỉ hận mình không có chiếc remote điều khiển thời gian để nó tua nhanh đến năm ngày sau.
Đương nhiên A Hổ sẽ không có thứ phản khoa học như remote điều khiển thời gian, cho nên hắn chỉ có thể buồn bực chờ đợi.
Rốt cuộc năm ngày sau cũng đến!
Bộ truyện cổ tích dài đầu tiên của Sở Cuồng Shuke Và Beita chính thức phát hành trong đủ loại tâm tình của người dân bốn tỉnh.
. . .
Tám giờ sáng ở Tần tỉnh.
Trong căn biệt thự vùng ngoại ô, Viện Viện lão sư ngồi trong phòng đọc sách, trên tay cầm một quyển tiểu thuyết mới tinh. Bìa sách là hình hai chú chuột rất đáng yêu, chú chuột bên trái lái máy bay, chú chuột bên phải lái xe tăng.
Tên sách là Shuke Và Beita.
Tác giả: Sở Cuồng.
Một người phụ nữ đứng bên cạnh cười nói: "Hôm nay nhà sách Hoa Tân thật là thú vị, bọn họ treo biểu ngữ tuyên bố đây là vòng chung kết của cuộc chiến truyện cổ tích dài nữa chứ."
"Trước kia bọn hắn cũng tuyên truyền sách của ta như thế." Viện Viện lão sư thản nhiên nói, "Nhưng hình như lần này ta là người kéo chân sau giới cổ tích Tần tỉnh. A Hổ viết sách càng lúc càng thú vị, gần đây giới cổ tích Tần tỉnh quá mức tiêu điều, nếu không có tin tức Sở Cuồng phát hành sách mới thì ----"
"Ngươi cảm thấy Sở Cuồng có thắng nổi không?"
"Xem là biết." Viện Viện lão sư xé ni lông bọc sách, đưa quyển sách lên mũi hít một hơi. "Ta rất thích mùi của sách mới, thật là dễ chịu, quyển tiểu thuyết này hẳn là rất thú vị đây."
Người phụ nữ đứng bên cạnh bĩu môi. Mùi mực mới trên sách quyển nào chả giống quyển nào.
Viện Viện lão sư không để ý tới nàng, chỉ mỉm cười lật sách ra. Dòng chữ đầu tiên đập vào mắt nàng: "Shuke sinh ra trong một gia đình nổi tiếng là bất hảo..."
Truyện cổ tích không cần phải động não nhiều, nhất là đối với người lớn. Viện Viện lão sư đọc được một phần câu chuyện, đột nhiên bật cười.
Thật thú vị!
Shuke không muốn làm một chú chuột có danh xấu tính như mọi người trong gia đình, thế nên nó nguỵ trang làm phi công bay khắp nơi để cứu người bị thương, sau đó nó kết bạn với chú kiến, chú ong mật và chú chim sẻ. Kết quả khi bốn đứa sắp đi ăn với nhau thì một con mèo xuất hiện.
Mèo vạch trần thân phận của Shuke. Ai cũng ghét chuột, mèo tưởng rằng Shuke sẽ không còn được mọi người yêu quý, không ngờ mọi người lại không hề bài xích Shuke vì nó là chuột, thay vào đó chúng nó còn yêu cầu mèo con thả Shuke ra, cuối cùng mèo con chỉ có thể ảo não rời đi.
Đây chính là lý do Viện Viện bật cười.
Trong câu chuyện này, nhân vật phản diện là mèo. Người bình thường đọc tới chỗ này sẽ hoài nghi Sở Cuồng cố ý viết như vậy để trêu chọc nhân vật chính trong truyện của A Hổ.
À há?
Viện Viện đột nhiên nhớ ra nhân vật chính của mình cũng là mèo, thế nên nàng lại càng cười to hơn. Nhất là khi xem tới phần sau, nàng phát hiện nhân vật chính trong truyện là hai chú chuột!
Hai người chúng ta có hai con mèo.
Sở Cuồng có hai con chuột.
Đây vốn chỉ là trùng hợp, bởi vì hình tượng chuột và mèo luôn là khắc tinh của nhau nên truyện này dùng mèo làm nhân vật phản diện cũng không có gì lạ. Hơn nữa chú mèo trong truyện này cũng chẳng làm ra chuyện gì độc ác xấu xa cả.
Mà giống như Viện Viện, A Hổ cũng đang ôm một quyển Shuke Và Beita đọc chăm chú, chỉ là hắn rất khó có thể cười thành tiếng như Viện Viện.
. . .
Rất nhiều người mua Shuke Và Beita nhưng không phải ai cũng đọc ngay, đa số mọi người mua cho con cháu trong nhà mình xem, người trưởng thành rất ít có hứng thú với truyện cổ tích.
So với nội dung quyển sách, mọi người càng quan tâm đến việc quyển tiểu thuyết này có thắng được A Hổ hay không.
"Chừng nào mới có kết quả?"
"Chắc phải mấy ngày nữa."
"Nếu chênh lệch nhiều thì chỉ cần một ngày là đủ."
"Có thể ví dụ thế này, nếu nói Sở Cuồng viết truyện cổ tích ngắn là 10 điểm, vậy hắn chỉ cần viết truyện cổ tích dài đạt được 8/10 trình độ của cổ tích ngắn là có thể dễ dàng đánh bại A Hổ rồi."
"Ừm, đúng là như vậy."
"Cần gì phải 8/10, ta cảm thấy 7/10 là đủ thắng rồi. Năng lực viết truyện cổ tích ngắn của Sở Cuồng rất mạnh, một hơi xuyên luôn chín người, ngay cả hiệp hội văn nghệ cũng phải chứng nhận hắn là vua viết cổ tích ngắn mà!"
"5/10 là đủ rồi!"
"Các ngươi càng nói càng lố, vấn đề bây giờ là truyện cổ tích dài của Sở Cuồng kém truyện cổ tích ngắn bao nhiêu? Nếu cả hai thể loại này của hắn thuộc cùng một cấp bậc thì A Hổ đúng là không có chút hy vọng thắng nào."
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận