Người dịch: GIANG THƯỢNG NGUYỆT MINH
Dịch và đăng tải các chương mới nhất tại TruyenYY.vip
-----------------
Ôm suy nghĩ như vậy, Lâm Uyên nói: "Mở một rương đồng đi."
Hệ thống: [Chúc mừng ký chủ nhận được bài hát Thấp Thỏm.]
Thấp Thỏm? Ừm, bài này không tệ. Đối với rương đồng thì phần thưởng này đã tính là phong phú.
Không nghĩ nhiều, Lâm Uyên lại mở ra rương đồng thứ hai.
Hệ thống: [Chúc mừng ký chủ nhận được gói trình độ cơ sở của toàn bộ nhạc cụ.]
Trong khoảnh khắc đó, Lâm Uyên cảm giác trong đầu mình xuất hiện vô số kiến thức về các loại nhạc cụ: đàn ghi-ta, đàn viôlông, đàn tranh, đàn độc huyền cầm, nhị hồ,...
Mỗi thứ Lâm Uyên đều biết một chút.
Được rồi, lần này đúng là chỉ có một chút xíu thôi, kiến thức cấp căn bản. Nghĩa là Lâm Uyên biết sử dụng toàn bộ nhạc cụ, nhưng không tinh thông một loại nào, chỉ dừng lại ở mức độ biết chơi.
Nhưng phần thưởng này lại rất hữu dụng cho một nhạc sĩ như Lâm Uyên.
Có biết bao nhiêu là loại nhạc cụ? Nếu không được Hệ thống khen thưởng, Lâm Uyên phải tự mình dò dẫm từng bước một thì mất cả đời cũng không tìm hiểu hết được về các loại nhạc cụ.
Cho nên Lâm Uyên sẽ không vì trình độ cơ sở mà thất vọng, ngược lại hắn còn cảm thấy rương đồng mở ra được phần thưởng cỡ này là quá may mắn rồi!
Nghĩ vậy, hắn quyết định rút liên tục ba lần!
"Mở luôn rương đồng cuối cùng!" Lâm Uyên lớn tiếng nói.
[Ting toong ----]
Hệ thống mở ra rương đồng thứ ba. [Chúc mừng ký chủ đạt được kỹ thuật thư pháp cấp chuyên nghiệp.]
Hả?
Trong phút chốc khi mở rương ra, trong đầu Lâm Uyên đã xuất hiện vô số kiến thức về thư pháp, bao gồm chữ viết bằng bút lông, bút máy...
"Kỹ thuật thư pháp?"
Lần này Lâm Uyên bất ngờ hơn là hưng phấn.
Bởi vì thời gian của Lâm Uyên rất quý giá, bây giờ hắn không thể làm như trước đây, dạy người này vẽ một chút, dạy người kia viết một chút để kiếm tiền.
Cho dù hắn có mở lớp dạy thư pháp thì cũng không thể nào đến trường đại học dạy được, cho nên phần thưởng này chỉ mang lại lợi ích duy nhất là...
Sau này khi ký tên sách cho độc giả sẽ không bị trào phúng nữa?
Hừm, để xem sau này có còn ai dám nói chữ của hắn như học sinh tiểu học nữa không!
Không đúng.
Đã có kỹ thuật thư pháp thì tội gì không tổ chức hoạt động ký tên, nói không chừng còn có thể
Lâm Uyên hăng hái nghĩ.
Đại khái là vì hắn thật sự để ý vụ bị độc giả trào phúng chê chữ xấu. Thế là Lâm Uyên liên hệ với Kim Mộc, bảo Kim Mộc mang tới 50 quyển sách. Hắn muốn một lần nữa ký tên bán sách, rửa nhục ô danh năm lần trước!
"Được." Kim Mộc đồng ý.
Sau khi cúp điện thoại, Lâm Uyên nhìn về phía rương bạc mà Hệ thống cung cấp.
Đã mở ba cái rương đồng rồi, giờ Lâm Uyên rất muốn mở luôn cái rương bạc này ra. Nghĩ ngợi một chút, hắn cắn răng nói: "Mở rương bạc ra!"
[Ting toong!]
Hệ thống lại thông báo: [Chúc mừng ký chủ đạt được toàn bộ series trinh thám về thám tử Hercule Poirot.]
Nghe được thông báo, Lâm Uyên trợn mắt há hốc mồm. Thì ra mở rương nhân lúc còn nóng hổi sẽ ra đồ vật thơm như vậy?
Cơ sở về nhạc cụ, thư pháp cấp chuyên nghiệp đều không tệ.
Nhưng ba phần thưởng rương đồng cộng lại cũng không bằng một rương bạc này. Đây chính là toàn bộ series trinh thám Hercule Poirot nha!
Nên biết trước đó Lâm Uyên chế tác riêng từng tác phẩm trinh thám đều tiêu tốn không ít tiền. Vậy mà lần này lại may mắn tới độ rút được cả series gồm mấy chục quyển tiểu thuyết trinh thám của Agatha Christie!
Trong đó còn bao gồm cả Án Mạng Trên Sông Nile nổi tiếng khắp năm châu!
"Lời to rồi, không hổ là rương bạc." Lâm Uyên hài lòng nói.
Trong suốt cuộc đời mình, Agatha Christie đã sáng tác khoảng 80 bộ tiểu thuyết trinh thám, trong đó có 38 bộ lấy Hercule Poirot làm nhân vật chính!
Đương nhiên trong đó không bao gồm Và Rồi Chẳng Còn Ai, bởi vì tác phẩm này không có sự xuất hiện của Hercule Poirot.
Nhưng Lâm Uyên không mong cầu nhiều đến thế. Dù sao ngoại trừ hai tác phẩm đã xuất bản, Lâm Uyên vẫn còn lời đến tận 36 tác phẩm trinh thám khác của Agatha Christie!
Lời toooo!
Hắn thậm chí còn lên kế hoạch phát hành cho series này. Mà trong lúc Lâm Uyên đang suy nghĩ, Kim Mộc đã cho người bưng 50 quyển Án Mạng Trên Chuyến Tàu Tốc Hành Phương Đông vào phòng làm việc.
"Bắt đầu ký tên thôi." Lâm Uyên cầm bút máy trên bàn lên.
Sở Cuồng.
Hai chữ rồng bay phượng múa với lối viết chữ thảo xuất hiện trên trang đầu tiên của quyển sách, cũng chính là vị trí bên dưới lời giới thiệu của Katel.
Ký xong, Lâm Uyên giao sách cho Kim Mộc đóng gói. Kim Mộc cầm sách, theo bản năng mở ra kiểm tra lại chữ ký, đồng thời cũng đã chuẩn bị tinh thần sẽ nhìn thấy kiểu chữ tiểu học của Lâm Uyên.
Nhưng khi nhìn thấy chữ ký, hai mắt Kim Mộc lập tức trợn to!
Nét chữ linh hoạt như nước chảy mây trôi, phóng khoáng mà cứng cáp như một con rồng, kết cấu con chữ liên miên không dứt như bay như múa.
Kim Mộc lập tức nhìn sang Lâm Uyên, chỉ thấy hắn cầm bút máy, soạt soạt ký tên vào trang giấy thuần thục như một đại sư thư pháp, nào còn có dáng vẻ như của học sinh tiểu học lần trước?
Kim Mộc trợn tròn mắt, sau đó đột nhiên cảm thấy tâm hồn thật mệt mỏi.
Hoá ra trước kia ông chủ ký ra chữ xấu như gà bới là để chọc chúng ta vui vẻ?
Uổng công hắn còn mua vở luyện chữ đẹp cho ông chủ, chỉ sợ giáo viên dạy thư pháp cũng không viết đẹp hơn ông chủ nhà mình được.
Kim Mộc năm xưa cũng là người trong nghề, hắn liếc mắt nhìn đã biết nét chữ của Lâm Uyên không đơn giản, nếu không luyện tập trong một thời gian dài thì không cách nào đạt tới tiêu chuẩn này!
Nhìn vẻ tự nhiên và chuyên nghiệp của Lâm Uyên, Kim Mộc suy đoán Lâm Uyên tuyệt đối có trình độ của đại sư!
Người có chút thường thức đều biết một người không thể nào luyện từ chữ xấu thành chữ đẹp chỉ trong một thời gian ngắn, vậy lý do trước đây chữ Lâm Uyên xấu chỉ có thể là vì hắn cố ý dùng nét chữ học sinh tiểu học để trêu chọc mọi người!
Quả nhiên ta nghĩ không sai, Sở Cuồng thích chơi đùa tự quỷ với độc giả đương nhiên trái tim cũng thuần một màu đen kịt!
Từ đầu đến cuối chính là trò đùa ác của hắn!
----------------------
Huhu mình dương tính rồi mọi người ơi, chắc hết tuần mới khoẻ lại dịch truyện tiếp được nha. :((((((
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận