Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 966: Yêu nghiệt chạy đầy đường

Ngày cập nhật : 2025-10-02 18:09:42
Người dịch: GIANG THƯỢNG NGUYỆT MINH
Dịch và đăng tải các chương mới nhất tại TruyenYY.vip
-----------------
Nhưng mà, Phùng Hoa vừa đọc xong câu chuyện bỗng nhiên rùng mình một cái. Đáy lòng của hắn như rơi vào hầm băng.
Tác phẩm này lại là ai viết đây?! Không hề kém hai bộ trước đó chút nào!
Với trình độ của Phùng Hoa đương nhiên có thể hiểu được thâm ý trong câu chuyện này, cũng biết được tác giả của nó có ý tưởng biến thái cỡ nào!
Giờ khắc này Phùng Hoa bắt đầu hoài nghi suy đoán trước đó của mình. Chẳng lẽ Blog thật sự có hai hoặc ba yêu nghiệt tồn tại?
. . .
Cư dân mạng rất nhanh đã đọc xong.
Lúc ban đầu có không ít người cảm thấy tác phẩm này chẳng có gì kỳ lạ dù đã xem xong phần kết. Nhưng chỉ cần suy tư một chút sẽ bắt đầu sợ hãi trong lòng!
“Giời ạ, đây là truyện kinh dị thì có!”
“Thoạt nhìn thì nó có vẻ không bằng Vương, càng không bằng hai tác phẩm trước đó của Blog, nhưng nghĩ kỹ lại sẽ thấy rùng rợn nổi da gà, đây là một tác phẩm lấy chủ đề về bảo vệ môi trường, ngụ ý bên trong quá đáng sợ khiến ta nổi đầy gai ốc!”
“Có ý gì?”
“Ngươi còn không hiểu hả? Đó là cái hố đến từ tương lai, tất cả những gì con người làm bây giờ đều sẽ bị báo ứng toàn bộ trong tương lai, không sót một thứ gì.”
“Ý của ngươi là… tất cả rác rưới mọi người ném vào trước đó đều sẽ nhả trở lại vào hành tinh này trong tương lai?”
Người kia hít sâu một hơi, tóc gáy dựng lên. Suy nghĩ cẩn thận sẽ thấy cực sợ, một ngày nào đó trong tương lai, trên đầu chúng ta sẽ có đủ loại rác thải đổ xuống, bao gồm cả thi thể và rác thải từ hạt nhân…
Oẹ! Có trời mới biết con người ta đã ném những gì vào trong hố rác!
Tưởng tượng thử xem, ai đó đang đi trên đường đột nhiên bị một bộ thi thể rơi trúng đầu là hình ảnh kích thích cỡ nào. Chứ đừng nói chi còn có các loại rác thải cực độc và bẩn thỉu rơi xuống…
Tất cả mọi người đều trợn tròn mắt. Đây lại là tác phẩm của ai?!
Vẫn là kinh điển! Vẫn chấn nhiếp lòng người như vậy! Chẳng lẽ Blog còn có một yêu nghiệt thứ ba?
Rốt cuộc là tình huống gì thế? Blog đã tung ra liên tục ba tác phẩm biến thái rồi, trong số đó đâu mới là truyện ngắn của Sở Cuồng?
Mọi người đều biết bên Blog có Sở Cuồng là lợi hại nhất, như vậy tác phẩm hay nhất chắc chắn thuộc về Sở Cuồng. Nhưng ai mà ngờ được liên tục ba tác phẩm ra mắt đều thuộc hàng danh tác khiến mọi người không tài nào đoán ra đâu mới là con ruột của Sở Cuồng.
Trong lúc nhất thời, mọi người điên cuồng thảo luận. Đột nhiên có người đưa ra giả thiết vô cùng lớn mật:
“Các ngươi có từng nghĩ tới… thật ra Sở Cuồng lão tặc không chỉ viết một bộ truyện ngắn?”
“Ta biết suy đoán này rất to gan, thậm chí là khó tin, nhưng các ngươi đừng quên trong giới cổ tích lão tặc từng lấy sức một người địch lại chín vị danh gia!”
“Đương nhiên ta biết viết truyện ngắn khó hơn viết cổ tích, ta cũng không nói lần này hắn viết chín bộ truyện ngắn, chỉ là với trình độ của Sở Cuồng lão tặc thì viết một hơi hai bộ truyện ngắn kinh điển vẫn không quá đáng.”
“Nếu lại to gan hơn nữa thì ta thậm chí còn dám đoán cả ba bộ vừa mới phát hành đều là tác phẩm của Sở Cuồng!”
“Nếu không làm sao giải thích được việc đột nhiên Blog có tới ba yêu nghiệt? Tác giả đỉnh cấp cỡ này đâu phải rau cải trắng mà muốn là có?”
Ban đầu mọi người cảm thấy suy đoán này quá mức hão huyền, nhưng về sau thấy đối phương phân tích có lý có cứ, bọn hắn lại bắt đầu do dự.
“Mịa nó ta cảm thấy hắn nói có lý là thế nào nhỉ?”
“Dù sao Sở Cuồng lão tặc cũng đã có tiền sử phạm tội… à nhầm, sáng tác. Đây không phải lần đầu tiên hắn làm loại chuyện này!”
“Nói cách khác, có thể hai trong số ba bộ vừa rồi là của Sở Cuồng?”
“Hoặc to gan hơn một chút, ta cược cả ba bộ đều do Sở Cuồng viết!”
“Nhớ lại xem, trước đó Phi Hồng còn nói số lượng tác phẩm của Sở Cuồng quá ít cho nên mới không thể trở thành một trong ba đại thần truyện ngắn của Tần châu. Đây chính là lý do khiến Sở Cuồng lão tặc điên lên và viết không chỉ một bộ truyện ngắn?”
“Ban nãy khi Viên Mỡ Bò phát hành đã có người đoán giống chủ topic nhưng ta không tin, bây giờ nhìn lại mới thấy hoang mang. Chẳng lẽ Sở Cuồng viết truyện ngắn cũng nhẹ nhàng như viết cổ tích vậy sao?”
Cách nói này vừa xuất hiện, đám cư dân mạng bắt đầu lâm vào hoài nghi, nhưng phần lớn mọi người vẫn không chịu tin vào chuyện này.
“Nói cũng có lý lắm, nhưng ta thiên về khả năng Blog lén lút mời mấy vị đại lão xuất thủ hơn.”
“Top 10 đại lão viết truyện ngắn không chỉ có Phi Hồng và Sở Cuồng mà còn mấy vị danh gia khác nha.”
“Ta cảm thấy khả năng này lớn hơn suy đoán của các ngươi.”
“Lần này Blog đúng là rất lợi hại, ngoài mặt tỏ ra chỉ mời mỗi mình Sở Cuồng nhưng sau lưng lại hợp tác với mấy vị đại lão khác!”
“Chờ đến khi công bố danh tính sẽ biết là những đại lão nào đã ra tay.”
“Ta hoài nghi Viên Mỡ Bò là do vị đứng thứ hai viết.”
Đa phần mọi người cảm thấy việc Blog lén mời các đại lão trong top 10 giới truyện ngắn ra tay là hợp lý hơn cả. Đây là chiến thuật rất tốt để có thể đánh úp Bộ Lạc một trận, khiến Bộ Lạc trở tay không kịp.
Trong lúc hai phe vẫn còn đang tranh luận, Bộ Lạc lại đăng tác phẩm thứ tư lên.
Trong nháy mắt sự chú ý của mọi người lại đổ dồn vào truyện ngắn tên Người Đánh Chuông.
Tác phẩm này có chất lượng cực cao, vừa xem xong đám cư dân mạng đã đưa ra lời khẳng định:
“Chắc chắn là do Phi Hồng lão sư viết.”
“Tác phẩm này sặc mùi phong cách của Phi Hồng lão sư, không sai vào đâu được. Người khác không thể viết ra mùi vị này.”
“Câu chữ tưởng như dài dòng nhưng thật ra ẩn chứa rất nhiều gợi ý.”
“Bộ này của Phi Hồng mạnh hơn Phùng Hoa rồi.”
“Dù sao Phi Hồng cũng đứng hạng năm, hơn Phùng Hoa đến sáu hạng. Ta cảm thấy Người Đánh Chuông không thua gì Có Ai Nghe Được Lời Tôi…”

Bình Luận

0 Thảo luận