Người dịch: GIANG THƯỢNG NGUYỆT MINH
Dịch và đăng tải các chương mới nhất tại TruyenYY.vip
-----------------
Nghe được đối phương truyền lời, Đồng Thư Văn cũng cố ức chế nội tâm kích động nói: "Biết rồi, ta sẽ bảo Tiện Ngư đi nghỉ ngơi."
Đồng Thư Văn cũng không ngờ Tiện Ngư có thể hát tới điên cuồng như vậy. Cao âm kia dường như có thể chấn vỡ mặt kính thuỷ tinh!
"Không ổn rồi!" Đúng lúc này phó đạo diễn chạy tới, mặt đỏ tới mang tai, hơi thở dồn dập.
"Sao vậy?"
"Khán giả té xỉu rồi!!"
"Xảy ra chuyện gì?!" Đồng Thư Văn giật mình.
Phó đạo diễn nói như muốn tắt thở: "Khán giả... sung, sung quá mức... nên thiếu dưỡng khí. Bây giờ ta... cũng thiếu dưỡng khí... Mau, mau cho ta ly nước!"
"Phái mấy nhân viên y tế tới đó!" Đồng Thư Văn vội la lên. Đại nhạc hội có chuẩn bị sẵn đoàn đội y tế và xe cấp cứu.
"Mấy... mấy người thì không đủ." Phó đạo diễn tu ừng ực một cốc nước rồi hung hăng nói, "Hiện tại đã có ba mươi người té xỉu!"
"Mau gọi điện thoại đi!!"
Đồng Thư Văn gấp gáp hô lên. Đội y tế không đủ dùng rồi. Tới gần giai đoạn cuối, buổi đại nhạc hội đã bắt đầu nhập ma!
"Quá high rồi!"
"Bài hát này tên gì thế?"
"Ba Ngày Ba Đêm!"
"Ca nhạc hội của Ngư phụ có nghe ba ngày ba đêm cũng không đủ, nhưng mà hắn cần phải nghỉ ngơi một chút mới được..."
"Đây là bài hát mới thứ ba rồi."
"Ngư phụ hát cao âm thật khủng khiếp!"
"Cá heo cũng phải chào thua!"
"Ta nguyện xưng Ngư phụ là người hát cao âm mạnh nhất thế giới!"
"Đây là đại nhạc hội tuyệt nhất mà ta từng tham gia!"
Khán giả điên cuồng thảo luận, thứ có thể khiến không khí hiện trường bùng nổ nhất chính là ca khúc thể hiện cao âm!
Tuy Lâm Uyên vẫn chưa thoả mãn, thể lực vẫn còn cMjSXờhịu được nhưng lần này hắn phải xuống sân khấu để thay đổi quần áo.
Mấy phút sau, Lâm Uyên lại xuất hiện trên sân khấu lần nữa. Khán giả ở bốn bề sân vận động đều bật cười ----
"Ha ha ha, đây là kiểu phối đồ gì thế?"
"Thời trang mới của Ngư phụ à?"
"Áo sơ mi trắng, quần tây đen thì không có gì, thêm bao tay trắng và vest đen vẫn không có gì, nhưng tại sao hắn lại mang giày da đen với vớ trắng cơ chứ?!"
"Cảm giác rất là ngứa mắt nha!"
"Thợ trang điểm có vấn đề về phối màu à?"
"Khụ... chỉ có mình ta cảm thấy Ngư phụ quá mức đẹp trai sao?"
"Còn cần ngươi nói? Ngư phụ mặc gì cũng đẹp trai hết!"
"Tuy vớ trắng đi với âu phục đen đúng là không hợp nhưng không giấu được nhan sắc và body chuẩn của Ngư phụ nha!"
Đúng vậy, giờ khắc này rất nhiều khán giả không thể hiểu được tại sao Tiện Ngư phải ăn mặc kỳ lạ như thế.
Lúc này Hạ Phồn còn chưa rời khỏi sân khấu. Nàng cười nói: "Vừa rồi mọi người nói Ba Ngày Ba Đêm rất hợp tình thế, nhưng ta thấy còn có một khuyết điểm..."
"Là gì?" Lâm Uyên tò mò hỏi.
"Trong ca từ bài hát nói ngươi đã nhảy ba ngày ba đêm, nhưng ngươi đâu có biết nhảy, toàn là vũ đoàn nhảy thôi." Hạ Phồn chớp chớp mắt nói. "Bây giờ ngươi đang đeo tai nghe, rất thích hợp để vừa hát vừa nhảy. Không cần nhảy ba ngày ba đêm, chỉ cần ba phút thôi, ta không yêu cầu quá đáng chứ?"
Đây chính là nguyên nhân Hạ Phồn còn chưa rời khỏi sân khấu. Đồng Thư Văn đã yêu cầu nàng tương tác với Tiện Ngư để dẫn dắt cho màn biểu diễn kế tiếp.
Khán giả bên dưới lập tức ồn ào lên.
"Nhảy đi!"
"Nhảy một lần đi!"
"Ngươi biết nhảy không?" Hạ Phồn cười híp mắt hỏi.
Lâm Uyên suy nghĩ một chút rồi đáp: "Biết một chút."
Hạ Phồn cười nói với khán giả dưới đài: "Ta chỉ có thể giúp các ngươi tới đây."
Nói xong nàng vẫy tay chào mọi người rồi xuống sân khấu.
"Hạ Phồn quá xịn!"
"Ngư phụ đồng ý nhảy rồi kìa!"
"Nhưng hình như Ngư phụ đâu biết nhảy?"
"Ha ha ha, ta đã xem một video lưu truyền nội bộ trong Tinh Mang, trong video đó Ngư phụ đã nhảy..."
"Ta cũng có xem!"
"Nhảy như thế nào?"
"Cay con mắt!! Ha ha ha!"
"Tay đi liền với chân, ta xem cười phun cả cơm. Lúc đó lão sư dạy vũ đạo cũng choáng váng!"
"Vậy mà Ngư phụ còn nói mình biết một chút!"
"Một chút của hắn đúng là một chút thật!"
Khán giả hưng phấn thảo luận. Đoạn video ghi hình Lâm Uyên nhảy vũ đạo ở Tinh Mang đã được đăng lên mạng, rất nhiều khán giả đều xem qua.
Tiện Ngư nhảy khiến bọn họ cười rơi cả hàm, đây cũng là lý do mọi người muốn xem Tiện Ngư nhảy. Không vì cái gì khác, là để tìm vui thôi!
Ngồi ở hàng ghế VIP, Giản Dịch che miệng cười: "Hạ Phồn thật xấu!"
Minh tinh ngồi bên cạnh cũng cười theo: "Thật thú vị!"
Trịnh Tinh mỉm cười: "Ta thấy các ngươi đang cố tình làm khó Tiểu Ngư Nhi."
Duẫn Đông nói: "Ca hát không làm khó được hắn, chỉ có thể chọn nhược điểm vũ đạo."
Dương Chung Minh mỉm cười, khán giả dưới đài đều dõi mắt trông chờ nhìn lên sân khấu.
Trong vô vàn tiếng cười của khán giả, Lâm Uyên đột nhiên cúi đầu xuống, tay nhẹ nhàng đặt lên mũ trên đầu.
Ngươi còn biết tạo dáng?
Khán giả càng cười lớn hơn. Tiện Ngư càng tỏ ra nghiêm túc thì mọi người càng thấy buồn cười.
Tỏ ra chuyên nghiệp như vậy làm gì? Tưởng chúng ta chưa xem video luyện nhảy của ngươi hả?
Đúng lúc này, âm nhạc vang lên. Dưới cái nhìn soi mói của mọi người, Lâm Uyên bắt đầu di chuyển về phía trước...
Không đúng!
Hắn trượt về phía sau!!!
Tại sao?
Rõ ràng Tiện Ngư đang bước đi, nhưng thân thể hắn lại trượt về phía sau?!
Động tác này hoàn toàn đi trái với quy luật vật lý thông thường. Giờ khắc này, toàn bộ khán đài lâm vào yên tĩnh, các khán giả đều trợn mắt há hốc mồm!
Như một phản ứng dây chuyền, một trăm ngàn khán giả đều nhìn trừng trừng vào thân ảnh trên sân khấu. Sau một khắc, toàn bộ người xem lâm vào điên cuồng trước nay chưa từng có!
Tiếng thét chói tai vang lên khắp nơi!
"Trời ạ, cái gì thế này?!"
"Đây là bước nhảy gì thế? Hắn làm sao làm được?!"
"Quá phi lý rồi, cảm giác như đang đi trên mặt trăng trong môi trường không trọng lực!"
"Đây là vũ đạo mới sao? Ta chưa từng nhìn thấy!"
"Quá biến thái rồi!"
"Mắt ta có vấn đề rồi đúng không?"
"Đây là điệu nhảy thật sao? Không phải là kỹ xảo?!"
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận