Người dịch: GIANG THƯỢNG NGUYỆT MINH
Dịch và đăng tải các chương mới nhất tại TruyenYY.vip
-----------------
Đúng vậy, Lâm Uyên đều đã nghe tác phẩm của bọn họ. Nếu nói khúc phụ có phân chia mạnh yếu thì bốn vị này thuộc nhóm tương đối yếu. Bọn họ đồng loạt ra tay thì những khúc phụ thuộc nhóm mạnh sẽ tạm thời án binh bất động.
Nghĩ vậy, Lâm Uyên quyết định đi thu âm bài hát.
Chương Thứ Bảy Của Đêm không dễ hát. Dù là Tôn Diệu Hoả hay Trần Chí Vũ đều không phù hợp với phong cách của bài này, cho nên Lâm Uyên dự định sẽ tự mình hát. Hắn có lòng tin khống chế được giai điệu ca khúc, nhưng đoạn giữa cần có một giọng nữ cao phối hợp.
Suy nghĩ một lát, Lâm Uyên gọi điện thoại cho Giang Quỳ. Nàng là ca sĩ có tiềm lực nhất Ngư Vương Triều, sau này nhất định sẽ trở thành ca hậu nên Lâm Uyên cũng muốn nhân cơ hội giúp nàng một tay.
Hai mươi phút sau, trong phòng làm việc của Lâm Uyên, giọng nói trong trẻo của Giang Quỳ vang lên:
"Tiện Ngư lão sư, ngài tìm ta?"
"Ừm." Lâm Uyên nhìn nàng, "Theo ta đi thu âm bài hát, ngươi sẽ hát phần điệp khúc."
Đây không phải là song ca, phần hát của Giang Quỳ rất ít.
"Được!" Không phải ai cũng có cơ hội hợp tác với Tiện Ngư. Giang Quỳ hưng phấn gật đầu, đuôi tóc vung vẩy trong không trung. "Là bài hát liên quan đến Sherlock Holmes sao?"
"Ừm."
"Bài hát này..." Giang Quỳ nhìn Lâm Uyên, muốn nói lại thôi.
Năng lực nhìn mặt đoán suy nghĩ của Lâm Uyên bây giờ đã cao hơn trước nhiều: "Ngươi cũng cảm thấy bài hát này không đủ để đánh bảng?"
Giang Quỳ hơi do dự, sau đó thấp thỏm đáp: "Có chút."
Lâm Uyên cười một tiếng: "Vậy ngươi nghe thử một lần đi."
Hắn vừa nói vừa mở loa lớn lên. Trong loa truyền tới tiếng nhạc nền, sau đó là tiếng hát máy móc. Tuy chỉ là phiên bản đơn giản nhất nhưng vẫn khiến Giang Quỳ phải kinh ngạc không thôi. Loại ca sĩ cấp bậc cao như nàng có năng lực thẩm định âm nhạc rất tốt.
Một phút sau, Lâm Uyên hỏi Giang Quỳ đang đờ người ra: "Còn nghi vấn không?"
Giang Quỳ theo bản năng lắc đầu.
Lâm Uyên nói: "Đây là ca từ và nhạc phổ, ngươi làm quen một chút đi, lát nữa chúng ta bắt đầu thu âm."
Giang Quỳ gật đầu lia lịa.
. . .
Việc thu âm kéo dài khá lâu.
Lâm Uyên có yêu cầu rất cao với ca khúc này nên quá trình thu âm kéo dài suốt một tuần lễ mới xong.
Trong một tuần đó, đại kết cục của bộ tiểu thuyết Đại Thám Tử Sherlock Holmes đã xuất bản, coi như là để hâm nóng cho bài hát chuẩn bị đánh giải.
Quả nhiên không ngoài dự liệu, cư dân mạng lập tức chấp nhận kết cục này, đây là cái kết tốt hơn nhiều so với việc Sherlock Holmes phải chết cùng kẻ thù.
Tuy vậy mọi người cũng phải phỉ nhổ Sở Cuồng một phen, lão tặc này rõ ràng rất thích viết người chết!
Trên internet có vô số độc giả thảo luận về đại kết cục, trong số đó không tránh khỏi có người nhắc tới bài hát mới của Tiện Ngư.
"Xem xong đại kết cục bỗng cảm thấy mất mát, ta càng thêm mong đợi bài hát mới của Tiện Ngư lão sư. Thật muốn biết hắn sẽ viết ra ca khúc như thế nào..."
"Ta cho là Tiện Ngư lão sư sẽ đổi bài hát."
"Trên mạng xã hội của Tiện Ngư chẳng có động tĩnh gì, hẳn là hắn không định đổi bài hát. Chỉ có thể trách tên Sở Cuồng trời đánh!"
"Haiz, Tiện Ngư đều là vì độc giả Sherlock Holmes chúng ta."
"Trước đó ta đã nói Tiện Ngư lão sư cứu mạng Sherlock Holmes, cho nên dù lần này bài hát tốt hay không ta cũng sẽ ủng hộ không cần não!"
"+1."
"Các anh em, đừng quên báo đáp công ơn Tiện Ngư lão sư!"
"Chúng ta phải cho mọi người thấy được sức ảnh hưởng của Sherlock Holmes!"
. . .
Ngày 31 tháng Năm.
Tối hôm đó, người phụ trách của các phần mềm âm nhạc lớn đều đã nhận được bài hát Chương Thứ Bảy Của Đêm.
"Đây chính là chỗ tốt khi làm về phần mềm âm nhạc nha."
Trong phòng làm việc của tổng giám đốc công ty phần mềm iMusic, một nam nhân đang cười khẽ. Trước mặt hắn là văn kiện mã hoá của bài hát Chương Thứ Bảy Của Đêm.
Tên hắn là Từ Đào.
Thân là fan trung thành của Đại Thám Tử Sherlock Holmes, đồng thời là fan của Tiện Ngư lão sư, lại còn là một người làm nhạc chuyên nghiệp, Từ Đào quá mức tò mò về bài hát này!
Dưới sự vây công của bốn vị khúc phụ, Tiện Ngư vẫn kiên quyết không đổi bài hát là vì lẽ gì?
Chỉ bởi vì Sở Cuồng sao? Hẳn là không phải thế.
Khẽ cười một tiếng, Từ Đào mở bản nhạc lên.
Viết lời: Tiện Ngư
Soạn nhạc: Tiện Ngư
Biểu diễn: Tiện Ngư
Thông tin ca khúc xuất hiện trên màn hình, thuộc tính "toàn năng" của Tiện Ngư lại xuất hiện, Từ Đào vui vẻ nhắm mắt lại.
Trong phòng làm việc mờ tối, đoạn nhạc dạo lặng lẽ vang lên. Tiếng máy đánh chữ lọc xọc xen kẽ với đàn vi-ô-lông một cách quỷ dị, không khí căng thẳng lặng lẽ lan tràn trong không gian. Lát sau giọng hát cất lên ----
"Năm 1983, trong một con hẻm nhỏ.
Người đánh máy tiếp tục đánh ra dòng tiếp theo sắp hé lộ sự thật.
Làn khói từ tẩu thuốc trôi lững lờ về phía cây khô héo úa như đang lặng thầm than khóc với tôi.
Tại quảng trường hình vòng cung cạnh phố Baker.
Trên ống tay áo kỵ sĩ giáp sắt là một huy hiệu hình hoa diên vĩ.
Ánh sáng chập chờn, không còn một âm thanh nào của con người, tiếng ngựa hay tiếng xe..."
(Link bài hát: youtube.com/watch?v=8-HUYGFZ5Ho)
Chỉ mới đoạn ca từ đầu tiên đã khiến Từ Đào phải mở mắt ra, lời bài hát quá mức tạo hình!
Lại là rap?
Giai điệu rất nhanh và mạnh.
Đây hẳn là lần đầu tiên Tiện Ngư chơi nhạc rap?
Không đúng! Đây không phải là rap thuần tuý!
Hầu hết rap đều có cùng một loại âm điệu, mà rap của Tiện Ngư dùng số lượng ca từ rất nhiều khiến cho nhịp điệu trở nên ngắn và mạnh, như một câu chuyện kể nhưng không quá khô cứng mà lưu loát tự nhiên.
"Không hổ là Ca Sĩ Giấu Mặt đã đánh bại một đám ca sĩ đỉnh cấp..." Trong lòng Từ Đào thầm cảm khái một câu.
Tiếng hát vẫn còn vang lên bên tai:
"Một sự trừng phạt đầy tàn độc vào đêm khuya dưới ánh trăng thời đại Victoria.
Cảnh đổ máu mở màn, khẩu súng lục biến mất, một cây gậy ba toong cháy đen, một hình nhân sáp tan chảy."
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận