Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 660: Người đàn ông chống lên một mảnh trời

Ngày cập nhật : 2025-10-02 11:08:16
Người dịch: GIANG THƯỢNG NGUYỆT MINH
Dịch và đăng tải các chương mới nhất tại TruyenYY.vip
-----------------
Mấy ngày sau, rốt cuộc cũng đến tháng 10.
Các ca sĩ và nhạc sĩ cùng nghênh đón trận đấu mới nhất của chương trình.
Chương trình phát sóng trực tiếp vừa mới bắt đầu, các bình luận đã nhao nhao xuất hiện:
"Chờ xem tổ hợp Phí Dương Tiện Ngư!"
"Phí ca vương đã lấy lại phong độ chưa?"
"Phí Dương có hơi thiệt thòi, thời gian chuẩn bị không đầy đủ bằng các ca sĩ khác nha."
"Đây không phải là trọng điểm, chủ yếu nhất là Phí Dương sắp phải hát thần khúc tẩy não rồi!"
"Trận này Phí Dương có đứng hạng nhì ta cũng hiểu được cho hắn..."
"Ngư phụ: cuối cùng vẫn phải thua nhị ý chí."
Cha Phí Dương vừa mới phẫu thuật xong, dưới tình huống này nếu Tiện Ngư an bài cho Phí Dương hát một bản nhạc tẩy não thì mọi người luôn cảm thấy phong cách có chút không ổn.
Trên sân khấu, An Hoành mỉm cười nói: "Mọi người đều biết kỳ trước ca sĩ Phí Dương vắng mặt, Tiện Ngư lão sư tự mình lên đài biểu diễn. Lần này Phí Dương đã trở về, mời mọi người cho một tràng pháo tay để hoan nghênh Tiện Ngư lão sư và ca sĩ Phí Dương!"
Dưới khán đài, tiếng vỗ tay vang lên nhiệt liệt.
Lâm Uyên ngồi ở chỗ của nhạc sĩ, Phí Dương xuất hiện trên sân khấu. Nhưng khi nhìn thấy Phí Dương, khán giả đều có thể cảm nhận được trạng thái tinh thần của hắn không được tốt cho lắm.
"Chắc hắn vẫn còn rất lo lắng cho cha mình."
"Ca sĩ bình thường bề bộn nhiều việc, bọn hắn ít có thời gian ở bên cạnh cha mẹ."
"Trận này Phí Dương có hát kém một chút thì ta cũng sẽ ủng hộ hắn."
"Nếu Tiện Ngư để Phí Dương hát nhạc tẩy não thì ta cảm thấy có hơi gượng ép."
"Đúng vậy."
Hôm nay ai cũng cảm thấy Phí Dương không thích hợp hát các loại bài hát náo nhiệt. Cho dù trạng thái của Phí Dương có tốt hơn thì hắn hát nhạc vui cũng sẽ khiến mọi người cảm thấy không thoải mái.
Đúng lúc này, Phí Dương gật đầu với đội nhạc.
Đội nhạc bắt đầu trình diễn, tiếng đàn dương cầm lặng lẽ vang lên. Cùng lúc đó trên màn hình lớn xuất hiện thông tin ca khúc:
Tên bài hát: Cha
Nhạc và lời: Tiện Ngư
Biểu diễn: Phí Dương
(Link bài hát: youtube.com/watch?v=nZf4FDc3PRs)
Khán giả sửng sốt. Bài hát này lại tên là Cha? Mà nghe khúc nhạc dạo cũng nhận ra được đây là kiểu nhạc trữ tình.
Giờ khắc này, mọi người lại lâm vào cảm khái. Quả nhiên là Tiện Ngư, chuyện mọi người nghĩ tới đương nhiên hắn cũng sẽ nghĩ tới, rõ ràng là bọn hắn lo lắng dư thừa.
Từ tên bài hát đã biết Tiện Ngư cố ý chuẩn bị bài hát này cho Phí Dương, thời điểm cần nghiêm túc thì Ngư phụ tuyệt đối sẽ không đùa giỡn.
Trên sân khấu, Phí Dương cầm micro lên, nhẹ nhàng hát:
"Lúc nào con cũng chỉ luôn đòi hỏi mà chưa bao giờ nói lời cảm ơn cha. Mãi tới khi lớn con mới thấu hiểu được nỗi vất vả của người..."
Dưới khán đài vốn có khán giả đang châu đầu ghé tai thảo luận xem bài hát này có phải Tiện Ngư cố ý viết cho Phí Dương hay không, nhưng khi tiếng hát của Phí Dương vang lên, hiện trường lập tức yên tĩnh trở lại.
Trước màn hình tivi và máy tính, vô số khán giả cũng rung động và lâm vào trầm mặc, trong lúc nhất thời khu bình luận an tĩnh hơn rất nhiều.
Phí Dương không sử dụng kỹ thuật hát hoa lệ, không có cao âm nổ tung, chỉ là ca từ đơn giản nhưng lại gợi lên hình ảnh người cha trong ký ức mọi người.
"Cha luôn cố tỏ ra bình thản như không có chuyện gì khi chúng ta phải xa nhau, chỉ vẫy tay chào tạm biệt, mỉm cười bảo con hãy về nhà đi. Mà khi người quay lưng đi, nước mắt đã nhoè ướt."
Ca từ bài hát là lời tự thuật của chàng trai về cuộc sống thường ngày với cha, nhưng trong lòng Phí Dương lại chua xót vô cùng.
Năm đó hắn tự mình vác đàn ghi-ta rời khỏi quê hương, cha len lén nhét vào túi hắn 2.300 đồng tiền, tờ nào tờ nấy đều nhăn nhúm hết cả. Hắn gần như có thể hiểu được cha đã chật vật thế nào mới lấy ra được số tiền đó.
Hắn là ca vương huy hoàng vạn trượng!
Nhưng hắn cũng từng là một đứa nhỏ nông thôn sinh ra trong gia đình nghèo khó. Hơn hai ngàn đồng kia là cha bán mặt cho đất, bán lưng cho trời mới kiếm ra.
Hắn đã từng kiêu ngạo cho rằng thành công bây giờ của mình là tự mình đạt được. Hình ảnh của hắn xuất hiện đầy trên các tạp chí trang bìa, được vô số khán giả vây quanh!
Nhưng khoảng thời gian chăm sóc cha trong bệnh viện hắn mới ý thức được, cha vì muốn giúp hắn theo đuổi ước mơ đã phải chịu đựng bao nhiêu áp lực.
Hoá ra trong những năm tháng hắn thống khổ chịu đựng, vẫn luôn có một người đi trước đỡ đần cho hắn bao nhiêu là gánh nặng.
Hắn có thể thành công thật sự chỉ là vì hắn ưu tú sao?
Không.
Hoa tươi và những tiếng vỗ tay không nên thuộc về một mình hắn. Không có cha ủng hộ, Phí Dương hắn có là cái gì đâu!
Cho nên Phí Dương tự trách: Tại sao trễ như vậy hắn mới phát hiện ra?
Có lẽ bởi vì người đàn ông đã chống lên cho hắn một mảnh trời vẫn luôn im lặng không nói gì cả.
"Con ước mong được nắm tay cha như trước đây biết bao nhiêu. Nhưng giờ đây cha không ở bên cạnh con, chỉ mong cơn gió mang lời nguyện cầu này đến cha..."
Hiện trường đột nhiên lâm vào yên tĩnh.
Ở hậu trường, các ca sĩ trầm mặc, có người cắn chặt môi, các nhạc sĩ cũng trầm tĩnh không nói một lời.
Điệp khúc còn chưa bắt đầu mà tình thân ấm áp kèm theo sự chua xót nhàn nhạt đã hoà quyện dưới đáy lòng mọi người.
Giọng hát của Phí Dương đột nhiên cao vút lên, bài hát nghênh đón đoạn điệp khúc hoàn toàn bùng nổ:
"Con cầu xin thời gian hãy trôi chậm lại để cha không già đi nữa!"
"Con sẵn sàng hy sinh mọi thứ để cha có thể sống thật lâu!"
"Cha luôn giúp con trở thành con người tốt đẹp hơn, nhưng đổi lại con chẳng thể làm gì được cho người!"
"Xin cha hãy nhận lấy tấm lòng này dù nó chẳng thể so sánh được với những gì người đã làm."
Nhạc nền dồn dập mạnh mẽ, đội nhạc đã chơi đến quên mình. Trước mắt Phí Dương như hiện ra hình ảnh cha nằm trên giường bệnh.
Ngày đó, hắn gọt vỏ táo cho cha, nhìn cha chật vật cắn miếng táo hắn mới nhận ra răng cha đã chẳng còn bao nhiêu.
Táo quá cứng, cha hắn ăn không nổi.
Hắn lại lột vỏ quýt, lần đầu tiên Phí Dương nhìn thấy cha ăn một miếng quýt mà lại có thể vui vẻ đến vậy.
Cha nói: "Ngọt hơn quýt nhà chúng ta trồng."

Bình Luận

0 Thảo luận