Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 610: Giờ ta không thi nữa có được không?

Ngày cập nhật : 2025-10-02 11:08:16
Người dịch: GIANG THƯỢNG NGUYỆT MINH
Dịch và đăng tải các chương mới nhất tại TruyenYY.vip
-----------------
Nói xong, Dương Chung Minh đột nhiên nhìn về phía Nữ Thần Báo Thù, giọng nói cực kỳ lãnh đạm:
"Ngươi hẳn là Nguyên Tịch. Trước đó Lan Lăng Vương đánh giá về ngươi thế nào thì ta cũng đã đánh giá y hệt như vậy, hơn nữa cho đến bây giờ ta cũng không thay đổi cách suy nghĩ của mình. Đây là đánh giá của ta, với tư cách nhạc sĩ đạt được hơn trăm giải thưởng lớn có nhỏ có trên Lam Tinh, ba lần đoạt giải nhạc sĩ tốt nhất năm do Âm Nhạc Thịnh Điển và hiệp hội văn nghệ trao tặng, ngươi có muốn báo thù ta luôn không?!"
Dương Chung Minh tức giận rồi!
Cả bốn vị khúc phụ đều tức giận!
Nữ Thần Báo Thù bị doạ đến nói không nên lời, nàng sợ đến mức bật khóc, dù là mặt nạ cũng không che giấu được tiếng khóc của nàng.
Khán giả dưới đài cau mày, có người lộ vẻ suy nghĩ. Rõ ràng không chỉ có mình Lan Lăng Vương phê bình Nguyên Tịch, nhưng Nguyên Tịch lại giống như chỉ thấy mỗi mình Lan Lăng Vương, đó là vì nàng cảm thấy có thể bắt nạt được hắn?
"Được rồi, mời mọi người bỏ phiếu nha..."
An Hoành lên tiếng xoa dịu bầu không khí, tuy rằng hắn cũng biết được sau trận đấu ngày hôm nay, sự nghiệp của Nguyên Tịch chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng rất lớn.
Sau khi có kết quả bỏ phiếu, bầu không khí lại càng thêm ngưng trọng. Quá mất mặt!
Lan Lăng Vương: 888 phiếu.
Nữ Thần Báo Thù: 110 phiếu.
Rất ít khán giả bỏ phiếu trắng. Đây không chỉ là nghiền ép, đây gọi là tru diệt!
Lan Lăng Vương làm ngựa về ngược, trực tiếp đè bẹp Nữ Thần Báo Thù dưới vó ngựa. Số phiếu này là kỷ lục mới của chương trình!
Nữ Thần Báo Thù run rẩy tháo mặt nạ ra, để lộ thân phận thật của mình ---- Nguyên Tịch. Nhưng toàn bộ khán đài đều không có vẻ gì là ngạc nhiên, từ lúc Nữ Thần Báo Thù nói ra lời muốn trả thù Lan Lăng Vương thì ai cũng biết nàng chính là Nguyên Tịch rồi.
Lúc tháo mặt nạ, Nguyên Tịch khóc đến thê thảm, bộ dạng yểu điệu của nàng trông hoàn toàn tương phản với mặt nạ lạnh lùng của Lan Lăng Vương.
Lần này Nguyên Tịch khóc thật. Không hề có chút giả vờ nào, bởi vì tiếng khóc của nàng không phải tủi thân, mà là sợ hãi và hoang mang.
Nhưng biểu tình của khán giả lại rất phức tạp. Khóc nữa hả? Sao lại khóc?
Thật ra lần khóc trước khán giả rất thông cảm cho Nguyên Tịch, nhưng khi nàng cứ không ngừng khóc trước ống kính thì mọi người lại đột nhiên cảm thấy... không thú vị.
Thậm chí có vẻ giả trân!
Ca hậu yếu ớt như vậy sao?
Nàng giống như chú bé chăn cừu, giả vờ quá nhiều nên khi thật sự rơi nước mắt thì đã chẳng còn ai đồng tình với nàng nữa.
Nguyên Tịch thất hồn lạc phách rời khỏi sân khấu. Lâm Uyên cũng không nhìn tới nàng, cũng cúi người chào khán giả rồi xoay lưng đi.
Hai trận thi đấu tiếp theo không có gì ngoài ý muốn, Bá Vương và Thiên Nga Trắng đều chiến thắng đối thủ của mình.
Đến đây, An Hoành cười nói:
"Tiếp theo sẽ đến phần lựa chọn người được tuyển thẳng vào chung kết. Xin hỏi bốn vị giám khảo, các vị đề cử ai vào chung kết đây? Bá Vương, Thiên Nga Trắng hay là Lan Lăng Vương?"
"Không cần phải suy nghĩ." Dương Chung Minh nói, "Lan Lăng Vương."
"Lan Lăng Vương."
"Lan Lăng Vương!"
"Ta cũng chọn Lan Lăng Vương."
Cả bốn người đều không trao đổi trước với nhau nhưng câu trả lời lại rất nhất trí.
Dưới tấm mặt nạ Bá Vương, gương mặt Phí Dương trở nên xanh mét.
Theo quy tắc tranh tài, ca khúc của người được tuyển thẳng vào vòng chung kết sẽ là ca khúc dùng để pk với đối thủ.
Nói cách khác, Phí Dương hắn sẽ phải đối đầu với Phô Trương!!!
Mẹ nó còn thi đấu cái gì nha?
Từ khi tham gia chương trình, Phí Dương vẫn luôn nghiền ép đối thủ, mỗi một trận đấu hắn đều là ma vương. Nhưng duy chỉ có bài hát Phô Trương này là Bá Vương không dám chống cự!
Bài hát này doạ sợ Bá Vương rồi!
Từ nơi sâu xa, Phí Dương đột nhiên cảm nhận được một cỗ ý chí quen thuộc. Hắn nhìn về phía Lan Lăng Vương lúc nào cũng có vẻ thờ ơ kia, luôn cảm thấy có gì đó là lạ.
Tâm ma từng khiến hắn thao thức nhiều đêm liền nay lại xuất hiện.
Đó là một loại nguyền rủa tên là ---- vạn năm lão nhị!
Phí Dương nhìn về phía bốn vị giám khảo, rất muốn hỏi một câu: Bây giờ ta không thi nữa có được không?
Tiền xe đưa đón, tiền khách sạn này nọ, toàn bộ chi phí đã phát sinh ta trả lại cho các ngươi hết, nếu không hài lòng thì ta trả thêm tiền...
Gấp đôi luôn có được không?
Phí Dương sợ rồi! Hắn sợ Phô Trương!
Dưới khán đài, có khán giả hô to cổ vũ:
"Bá Vương!"
"Bá Vương!"
"Không ai có hy vọng đấu với Phô Trương, chỉ có Bá Vương ngươi có hy vọng lật kèo, Bá Vương có phong thái của đại đế!"
Trên màn hình cũng xuất hiện rất nhiều bình luận:
"Bá Vương có phong thái của đại đế!"
"Bá Vương có phong thái của đại đế!"
Phí Dương: ". . ."
Các ngươi đừng nói nhảm, ta không có nha!
Nhưng đây là quy tắc. Ca khúc được các giám khảo chọn vào vòng chung kết sẽ được dùng để thi đấu, Lan Lăng Vương không cần hát thêm nữa.
Mà Phí Dương cần phải lấy ra một bài hát để thi đấu với Phô Trương.
Nếu hắn thua, chẳng khác nào Lan Lăng Vương dùng bài Phô Trương để một mũi tên bắn rụng hai con chim là Nữ Thần Báo Thù và Bá Vương!
Lúc này, người dẫn chương trình An Hoành đột nhiên cười nói:
"Về phần quy tắc cuộc thi, tổ chương trình cũng rất linh hoạt. Thật ra bây giờ Lan Lăng Vương lão sư có hai lựa chọn, xin hỏi ngài muốn dùng ca khúc Phô Trương để đấu trận chung kết hay là hát thêm một bài nữa?"
Quy tắc ẩn! Đây là đặc quyền của người được tuyển thẳng.
Nhưng việc này còn cần phải suy nghĩ sao? Người ngu đều biết Phô Trương tốt thế nào, Lan Lăng Vương hoàn toàn không cần tốn công vô ích, một ca khúc là đủ để diệt sạch hai đối thủ rồi.
Khán giả chờ đợi câu trả lời của Lan Lăng Vương. Vô số người đang ngồi trước tivi và màn hình vi tính cũng thế.
Tâm tình bọn hắn rất mâu thuẫn. Một mặt bọn hắn hy vọng Lan Lăng Vương có thể hát thêm một bài, một mặt lại cảm thấy như thế quá mạo hiểm, lỡ đâu lại thua thì tức chết!
Nhưng mà...
Khi tất cả mọi người đều cho rằng Lan Lăng Vương sẽ chọn bài Phô Trương, hắn lại đưa ra đáp án nằm ngoài dự đoán:
"Vậy thì hát một bài nữa đi."

Bình Luận

0 Thảo luận