Người dịch: GIANG THƯỢNG NGUYỆT MINH
Dịch và đăng tải các chương mới nhất tại TruyenYY.vip
-----------------
Ngủ mấy giờ rồi dậy cũng được, đầu óc vẫn sẽ tỉnh táo vô cùng. Chỉ là làm thế thì rất lãng phí hiệu quả của Tinh Lực Dược Tề.
"Ngủ được chứng tỏ là không có vấn đề gì nha." Đám người lập tức yên tâm, tiếp tục lao đầu vào vẽ.
Lâm Uyên cũng không dám để mọi người thức trắng bảy ngày bảy đêm, có lãng phí Tinh Lực Dược Tề cũng không sao.
Thậm chí hắn còn cưỡng ép mọi người đi ngủ một chút. Khi thấy ngủ đủ rồi sẽ gọi bọn họ dậy tiếp tục vẽ.
Không biết có phải vì hai bộ manga mới thuộc thể loại nhiệt huyết chiến đấu hay không mà bây giờ đám trợ thủ rất là hổ báo.
Lời thoại mà bọn hắn nói nhiều nhất trong mấy ngày qua chính là:
"Tu tiên vạn tuế!"
"Ta mới là nam nhân/ nữ nhân dai sức nhất thế gian!"
Còn có người thích nói triết lý như "Khi còn sống cần gì phải ngủ nhiều, đợi tới lúc chết tha hồ mà ngủ."
Tổng kết lại chính là cùng một ý:
Người đứng đắn ai mà đi ngủ?!
Một đời người đã dành một phần ba thời gian để ngủ rồi, đủ nhiều.
Lâm Uyên cũng đi ngủ tượng trưng vài lần, hắn không muốn sau khi thức trắng bảy ngày sẽ ngủ một hơi suốt ba ngày ba đêm.
Trong mấy ngày các nhân viên trong phòng làm việc manga cặm cụi vẽ vời thì Kim Mộc vẫn không ngừng bị các thế lực khác quấy rầy, Tinh Mang có, website manga có, Blog cũng có.
Nguyên nhân rất đơn giản.
Khi thời gian một tuần dần đến gần, tất cả mọi người đều muốn biết Ảnh Tử sẽ thu thập cục diện này thế nào.
Đến ngày thứ tư, số lượng người liên hệ đã ít đi rất nhiều. Thích thế nào thì làm thế nấy đi, dù sao cũng không có cách nào để thu hồi.
Mọi người căn bản vẫn là không tin tưởng.
Có quỷ mới tin!
Đám cư dân mạng đều cho rằng Ảnh Tử điên rồi, nhưng ai cũng bày tỏ sẵn lòng tha thứ cho Ảnh Tử. Dưới sự kích thích lớn như vậy, Ảnh Tử nói lời mê sảng cũng rất dễ hiểu thôi. Không ai giễu cợt Ảnh Tử, cũng không ai mong đợi hắn bị vả mặt.
Bởi vì không có chuyện gì vả mặt hơn việc Bộ Lạc đâm sau lưng Liên Minh một cú trời giáng.
Hậu quả nặng nề đã xuất hiện. Lưu lượng của trang Liên Minh rõ ràng đang tuột dốc và có xu thế suy tàn. Mỗi ngày đều chỉ nhờ Thám Tử Lừng Danh Sở Ngư chống lên toàn bộ lưu lượng.
Đến ngày thứ năm.
Không còn một ai quấy rầy Kim Mộc. Bên phía Liên Minh cũng từ bỏ rồi.
Cứ để mọi thứ huỷ diệt đi, bọn họ mệt mỏi.
Lúc này cũng chỉ có một mình Hàn Tể Mỹ là còn cố gắng chống đỡ. Hàn Tể Mỹ ngày ngày động viên tinh thần các nhân viên bằng mấy câu như "Chúng ta nhất định có thể tìm được một số người mới lợi hại".
Tuy là hơi thiếu thực tế nhưng lúc đầu Ảnh Tử cũng là mầm non mới được đào về đó thôi, biết đâu cũng sẽ có thiên tài như hắn xuất hiện một cách bất ngờ.
Đáng tiếc mọi người đều biết đây chỉ là nằm mơ giữa ban ngày.
Nếu "bất ngờ" này thật sự xảy ra thì với lưu lượng cùi bắp như Liên Minh cũng không có tư cách tranh giành mầm mống tốt.
Mà đến ngày thứ sáu.
Thiên tài thì không thấy đâu, chỉ thấy một số hoạ sĩ manga cấp trung và cấp thấp bắt đầu từ bỏ vẽ truyện. Nói một cách đơn giản chính là bọn hắn drop truyện của mình!
Lưu lượng website Liên Minh quá thấp, tác phẩm của bọn họ chẳng có người nào đến xem!
Đám cư dân mạng chỉ vào Liên Minh để xem Thám Tử Lừng Danh Sở Ngư, sau đó lắc đầu tắt trang web. Bọn hắn muốn sang manga Bộ Lạc để xem mấy bộ manga đang hot.
Số lượng độc giả quá thấp, các hoạ sĩ cũng không có động lực cập nhật chương mới. Trang Liên Minh đang dần suy tàn, nhưng sẽ không thật sự suy tàn, bởi vì học sinh tiểu học tử thần vẫn còn đang ra.
Nói một cách chính xác thì Liên Minh đang "kéo dài hơi tàn".
Ngày thứ bảy.
Ngay cả Hàn Tể Mỹ cũng không còn sức lực để động viên các biên tập của mình nữa. Bởi vì nàng biết hy vọng tìm được người mới không hề thực tế.
Nhưng nàng vẫn không từ bỏ! Nàng liều mạng liên hệ với các hoạ sĩ manga mà mình quen biết thời còn ở manga Bộ Lạc, cố gắng thuyết phục bọn họ đến Liên Minh đăng tác phẩm mới.
Nàng hy vọng sẽ đào được hai người... Không, hai người quá xa xỉ, chỉ cần một người thôi cũng đủ rồi. Chỉ cần một vị đại thần chịu vươn tay ra giúp đỡ thì một trong hai hố sẽ được lấp đầy.
Hành vi này đã vi phạm đạo đức làm việc của nàng, trước đó nàng chưa từng có ý định đi đào góc tường nhà người ta, nhưng bây giờ nàng không quản nhiều như thế nữa. Hàn Tể Mỹ chỉ muốn cứu vãn tổn thất của Liên Minh, sau đó nộp đơn từ chức lên, từ nay về sau hoàn toàn rời khỏi giới manga này.
Lòng tự ái của Hàn Tể Mỹ rất mạnh, nàng đã không còn mặt mũi nào để ở lại Liên Minh.
Sự phản bội của Dạ Thâm Trầm và Thiên Môn khiến Hàn Tể Mỹ nhận ra mình sai lầm rồi, nếu lúc đầu ký hợp đồng với bọn hắn nàng có thể cẩn thận hơn, đề phòng hơn thì chuyện này đã không xảy ra.
Sai lầm chí mạng!
Bị Lăng Không dùng thủ đoạn tồi tệ đẩy vào vực sâu, Hàn Tể Mỹ đã hoàn toàn thay đổi cách nhìn và phương châm làm việc. Đáng tiếc thay đổi này hình như quá muộn.
Dù quan hệ giữa nàng và các hoạ sĩ manga rất tốt nhưng nàng vẫn không thuyết phục được người nào gia nhập Liên Minh. Có người uyển chuyển từ chối, có người vừa nghe nàng nói tới chuyện này đã cúp ngang. Có người thậm chí còn chẳng bắt máy.
Hàn Tể Mỹ cùng đường rồi. Những biện pháp có thể nghĩ tới nàng đều làm thử nhưng vô dụng.
Vô dụng.
. . .
Chạng vạng tối ngày thứ bảy.
Hàn Tể Mỹ cười khổ gọi điện thoại cho Kim Mộc, công việc quản lý trang website manga của nàng nên kết thúc rồi.
Nhưng điều khiến Hàn Tể Mỹ ngoài ý muốn là người bắt điện thoại lại là một nữ nhân, không phải Kim Mộc.
"Kim thúc ngủ rồi, ta là La Vi."
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận