Người dịch: GIANG THƯỢNG NGUYỆT MINH
Dịch và đăng tải các chương mới nhất tại TruyenYY.vip
-----------------
Trước màn ảnh, vô số bình luận lại điên cuồng nhảy lên:
"Ta chịu hết nổi rồi!"
"Ánh mắt của Dương phụ nhìn Tiện Ngư tràn đầy cưng chiều, tràn đầy yêu thương luôn!"
"Ta rốt cuộc hiểu được tại sao trong chương trình Dương Chung Minh lão sư cứ luôn đứng về phía Lan Lăng Vương, chắc chắn là hắn đã nhận ra người này chính là Tiện Ngư lão sư!"
"Đây chính là tình khúc phụ trong truyền thuyết?"
"Ánh mắt này khiến ta say rồi!"
Khán giả ở hiện trường cũng bất giác mỉm cười theo.
An Hoành quay sang hỏi Dương Chung Minh: "Hình như Dương Chung Minh lão sư đã sớm đoán được Lan Lăng Vương là ai rồi..."
"Không hẳn." Dương Chung Minh suy nghĩ rồi đáp, "Trận đầu tiên ta cảm thấy hắn khá quen thuộc nhưng không chắc đó là ai. Cho đến trận thứ hai hắn đàn dương cầm, ta mới nảy ra suy nghĩ này, bởi vì ta biết trình độ đàn dương cầm của Tiện Ngư rất lợi hại. Đến khi trận thứ ba kết thúc, ta lập tức trở về công ty điều tra về hợp đồng của Tiện Ngư lúc mới vào Tinh Mang, quả nhiên thấy hắn ký hợp đồng ca sĩ. Giọng hát của hắn hôm thử giọng giống hệt giọng chính của Lan Lăng Vương, khi đó ta mới xác nhận chắc chắn."
Lâm Uyên: ". . ."
Hoá ra là điều tra video ghi hình hôm thử giọng lúc mới đến công ty. Với trình độ nhạy cảm về âm thanh của Dương Chung Minh đương nhiên có thể xác nhận ngay người đó chính là mình.
"Vậy mà cũng không nói cho ta biết!" Trịnh Tinh ngồi bên cạnh rất bất mãn, sau đó nàng bất đắc dĩ cười nói, "Đứa nhỏ Tiện Ngư này là cục cưng của Tinh Mang chúng ta, tuy tiếp xúc không nhiều nhưng hắn có một loại ma lực khiến người ta vừa nhìn đã thích."
An Hoành cười đáp: "Bởi vì quá đẹp trai nha."
Trịnh Tinh cười, khán giả dưới đài và khán giả ngồi trước màn hình cũng cười theo.
"Màn trao giải thưởng tiếp theo là do người điều hành chương trình của chúng ta phụ trách, nhưng ta nghĩ vẫn nên để Dương Chung Minh lão sư trao giải thì phù hợp hơn. Mọi người thấy sao?" An Hoành rất biết cách điều khiển bầu không khí.
Hiện trường lập tức sôi trào: "Dương Chung Minh!"
Dương Chung Minh dĩ nhiên là không từ chối. Trong tiếng nhạc nền, hắn giao cúp quán quân chương trình Ca Sĩ Giấu Mặt mùa một vào tay Lâm Uyên.
Bối cảnh nhạc nền là ca khúc Thương Hải Nhất Thanh Tiếu, đây là ca khúc Lâm Uyên biểu diễn trong trận thứ ba.
Lần đầu tiên nghe bài hát này, mọi người không biết thân phận Lan Lăng Vương. Bây giờ nghe lại mới thấy trong lòng nảy sinh cảm giác khác thường.
Trên thực tế, tất cả mọi người đều sinh ra một cảm giác vi diệu. Kết hợp ca khúc trên sân khấu lúc này và những lời chia sẻ của Tiện Ngư, rất nhiều người đồng lòng quyết định trở về sẽ xem lại các trận đấu của Lan Lăng Vương thêm một lần.
"Trịnh Tinh." Dương Chung Minh nhìn về phía Trịnh Tinh, ánh mắt của nữ nhân này tràn đầy ghen tị, hắn đành mời một tiếng, "Hát cùng không?"
Bài hát này tất cả mọi người đều biết hát.
Trịnh Tinh không kịp chờ đợi đã vọt lên sân khấu, sau đó nàng đột nhiên quay về kéo theo cả Duẫn Đông và Diệp Tri Thu.
Thế là tình cảnh biến thành Lâm Uyên cùng bốn vị khúc phụ hợp xướng cùng nhau.
"Biển xanh cười! Sóng dạt dào đôi bờ! Chìm nổi theo sóng, mãi nhớ ngày hôm nay!"
"Trời xanh cười! Thế sự chìm nổi tựa sóng triều! Kẻ thắng người thua, chỉ trời xanh mới biết!"
Chương trình Ca Sĩ Giấu Mặt mùa một kết thúc trong tiếng ca hát của Lâm Uyên và bốn vị khúc phụ.
Mà lúc này, trong công ty giải trí Tinh Mang.
Tiếng ca vang lên trước màn ảnh, toàn bộ cao tầng và lãnh đạo các ngành trong công ty đều đang có mặt, cũng tận mắt nhìn thấy cảnh Tiện Ngư tháo mặt nạ.
Phòng họp rất trầm mặc.
Tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào màn ảnh lớn, trên mặt không giấu được vẻ tự hào.
Tuy bọn họ đều là nhân tinh, không bao giờ thể hiện rõ ràng sướng vui buồn giận trên mặt, nhưng giờ khắc này chẳng ai giữ được bình tĩnh khi thấy Tiện Ngư đứng trên sân khấu. Ngay cả chủ tịch hội đồng quản trị Lý Tụng Hoa cũng thế.
Lan Lăng Vương, Tiện Ngư!
Không ngờ, thật sự là không ngờ tới!
Vị tiểu khúc phụ này lại giấu cả công ty để làm ra tin tức chấn động như vậy! Hắn rốt cuộc cũng chịu lộ mặt ra công chúng rồi, lại còn dùng phương thức rung động lòng người như thế!
Lúc này, một vị cao tầng run giọng nói: "Giá trị của Tiện Ngư bây giờ đã không thể đo lường nổi, giá trị cổ phiếu công ty chúng ta đang tăng điên cuồng chưa có dấu hiệu dừng lại..."
Yên lặng bị phá vỡ, một vị cao tầng khác ho khan một tiếng nói: "Phòng làm việc của Tiện Ngư có phải hơi nhỏ không?"
"Đúng là vậy nhỉ."
"Nên tăng đãi ngộ của Tiện Ngư lên cao hơn một chút."
"Sau này Tiện Ngư có yêu cầu gì thì cứ trực tiếp đồng ý hết là được, khỏi cần thông báo lên chúng ta."
"Hắn thích chơi cái gì thì để hắn cho cho đã."
"Chỉ cần đừng chơi hỏng công ty là được, trẻ con mà, đương nhiên là để cưng chiều."
"Nhưng bây giờ hẳn là đám công ty giải trí khác đang nhìn con chúng ta mà rỏ dãi, phải làm gì đó mới được..."
"Thái tử của Tinh Mang mà bọn hắn cũng dám mơ ước?!"
Cái danh xưng thái tử Tinh Mang vốn chỉ là lời trêu chọc của các nhân viên trong công ty, chưa bao giờ nghe đám cao tầng nói tới một lần nào.
Đây là lần đầu tiên.
Nhưng giờ phút này, mọi người không hẹn mà cùng đồng loạt gật đầu.
Đúng vậy, Tiện Ngư chính là thái tử của công ty Tinh Mang chúng ta! Ai dám tới chấm mút, chúng ta chặt tay chặt chân chúng!
Không người nào dám đánh giá thấp quyết tâm của các lãnh đạo cao tầng Tinh Mang ngày hôm nay. Vì Tiện Ngư, bọn hắn có thể khai chiến với bất kỳ công ty nào!
"Ta đang suy nghĩ đến việc để Tiện Ngư nhập cổ phần, đợi một thời gian nữa chúng ta sẽ thương lượng lại con số cụ thể." Lý Tụng Hoa vừa gõ ngón tay lên mặt bàn vừa nói khiến phòng họp lại trở nên yên tĩnh.
"Ta đồng ý, qua một thời gian ngắn chúng ta lại họp." Một vị lãnh đạo có thực quyền nghiêm túc gật đầu, ánh mắt hắn nhìn chằm chằm vào màn hình đang chiếu cảnh chương trình Ca Sĩ Giấu Mặt đóng máy ăn mừng.
Trên sân khấu, Tiện Ngư vẫn đang toả quang mang đến chói mắt.
"Ta không có ý kiến."
"Đồng ý."
"Cứ làm như vậy đi."
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận