Người dịch: GIANG THƯỢNG NGUYỆT MINH
Dịch và đăng tải các chương mới nhất tại TruyenYY.vip
-----------------
"Hắn làm được không vậy?!"
"Vào thời điểm như thế này mà hắn còn tăng độ khó cho chính mình?!!"
"Còn liều mạng hơn việc Ngư phụ dùng ca khúc chủ đề Sherlock Holmes để đi đánh bảng âm nhạc!"
"Nhưng Ảnh Tử đâu phải yêu nghiệt như Tiện Ngư? Không chỉ là vẽ ba bộ cùng lúc mà hắn còn vẽ thể loại mình chưa từng nhúng tay vào?"
"Muốn đàn áp được tác phẩm mới của Thiên Môn và Dạ Thâm Trầm thì hai tác phẩm này phải có nhiệt độ tương tự Thám Tử Lừng Danh Sở Ngư mới được!"
Làm gì có hoạ sĩ manga nào làm được tới mức này? Vẽ được một bộ hot như Thám Tử Lừng Danh Sở Ngư đã là trời độ rồi, còn đòi ba bộ như thế?
Vậy thì toàn bộ giới manga đều sẽ quỳ rạp dưới chân hắn!
Không khoa học!
Mà thôi, ta nói nhiều như vậy làm mợ gì? Mặc kệ hắn có làm được hay không, đọc một phát là biết ngay!
Không tranh cãi hay thảo luận vớ vẩn nữa, tất cả mọi người đều chuyên tâm ấn vào banner, bắt đầu đọc tác phẩm mới.
Căn cứ vào ấn tượng đầu tiên, có người xem Vua Hải Tặc trước, có người xem Naruto trước. Đương nhiên số lượng người xem Naruto trước vẫn nhiều hơn, bởi vì phong cách vẽ bên bộ Vua Hải Tặc khá là kỳ quái...
Trong lúc đám cư dân mạng chia nhau ra xem hai tác phẩm mới của Ảnh Tử, tin tức Ảnh Tử phát hành ba bộ manga cùng một lúc đã truyền đi khắp giới manga!
Toàn bộ mọi người đều khiếp sợ! Trong lúc nhất thời ánh mắt của mọi người đều tập trung vào website Liên Minh khiến trang web suýt tí nữa là bị quá tải.
Cùng lúc đó, manga Bộ Lạc cũng đã nhận được tin tức.
Lăng Không triệu tập toàn bộ biên tập viên có tay nghề trong ngành đến phòng họp, trong đó có bao gồm nam nhân ngoại hình xấu xí lần trước.
"Các ngươi hẳn đã biết nhiệm vụ của mình." Vừa nói chuyện, mí mắt Lăng Không vừa điên cuồng giật giật. Ngay cả chính hắn cũng không hiểu là có chuyện gì...
Trong nhà hàng lần trước.
Dạ Thâm Trầm và Thiên Môn đang ngồi đối diện nhau, ánh mắt nhìn chằm chằm vào hai tấm banner tuyên truyền trên màn hình điện thoại.
Thiên Môn cười lạnh nói: "Ảnh Tử làm vậy chẳng những không cứu vớt được Liên Minh mà còn khiến tinh lực sáng tác bị ảnh hưởng, làm giảm chất lượng của Thám Tử Lừng Danh Sở Ngư. Nếu hai tác phẩm mới này của hắn mà thật sự vượt qua được chúng ta thì ta ăn luôn cái bàn này cho ngươi xem!"
Vẽ ba bộ manga cùng lúc?
Còn là manga chiến đấu? Ngươi xem thường trình độ của chúng ta tới cỡ nào?!
Dạ Thâm Trầm cũng cười lạnh theo: "Trong vòng bảy ngày mà hắn sáng tác được hai bộ manga có chất lượng ngang với Thám Tử Lừng Danh Sở Ngư thì ta sẽ cùng ngươi ăn cái bàn này!"
Hắn cũng cảm thấy mình bị xem thường!
Chuyện mà cả giới manga này đều không làm được, Ảnh Tử ngươi dựa vào cái gì mà đòi làm?
Khoé môi Thiên Môn nhếch lên thành một nụ cười giễu cợt: "Đã vậy thì chúng ta từ từ thưởng thức "thần tác" được vẽ trong bảy ngày của hắn xem sao."
"Được."
Hai người chia nhau ra xem. Có một điều không thể phủ nhận là số lượng chương mới của hai tác phẩm này khá nhiều, hẳn là đủ để đánh giá chất lượng tác phẩm.
. . .
Thiên Môn xem Vua Hải Tặc.
"Nét vẽ kỳ quái thế nhỉ?"
Xem được mấy trang, vẻ mặt Thiên Môn trở nên kỳ quái. Xe điện ngầm? Điện thoại di động?
Vò mẻ không sợ nứt hay gì?
Lòng thầm khinh bỉ một phen, Thiên Môn tiếp tục đọc.
Hả? Hải tặc? Bảo tàng?
Không biết tại sao, tim hắn đột nhiên đập nhanh hơn. Hắn nhíu mày tiếp tục xem.
. . .
Dạ Thâm Trầm xem Naruto.
Thân là một hoạ sĩ vẽ manga, hắn rất giỏi nắm bắt trọng điểm trong tác phẩm, tốc độ đọc cũng nhanh hơn độc giả thông thường.
Tiết tấu giai đoạn đầu của Naruto không hề chậm, không bao lâu sau Dạ Thâm Trầm đã xem được mấy chương.
Chakra...
Phong ấn hồ ly chín đuôi...
Uzumaki Naruto...
Thiết lập của tác phẩm và nội dung cốt truyện vừa ra, bàn tay đang cầm điện thoại của Dạ Thâm Trầm bắt đầu run rẩy. Trong đầu hắn đột nhiên vang lên tiếng còi báo động, đây là trực giác của một hoạ sĩ lành nghề.
"Lúc này chỉ mới bắt đầu, không có gì phải sợ..."
Dạ Thâm Trầm ổn định lại tinh thần, hít sâu một hơi rồi tiếp tục xem.
. . .
Cùng lúc đó, đám cư dân mạng và các biên tập viên cũng vùi đầu đọc manga.
Thời gian chậm chạp trôi qua.
Ba phút.
Mười phút.
Nửa tiếng.
Ngày càng nhiều tình tiết được phơi bày, cốt truyện của hai tác phẩm từ từ mở ra trước mắt mọi người.
Hai thế giới manga khổng lồ lặng lẽ kéo màn lên!
Mà lúc này trên internet, tất cả mọi người đều đang bận đọc manga, mọi diễn đàn và mạng xã hội đều im ắng một cách kỳ quái.
Đến phút thứ 40.
Thiên Môn rút khăn giấy ra lau mồ hôi trán.
"Trời nóng thế nhỉ." Hắn buồn bực lên tiếng.
Dạ Thâm Trầm đáp theo bản năng: "Sao ta lại cảm thấy lạnh?"
Lúc này hai người đã đọc được hai phần ba số chương mới. Đoạn đối thoại lại dừng ở đây bởi vì người nói tiếp tục im lặng đọc manga.
Chín giờ sáng, một giờ sau khi Vua Hải Tặc và Naruto chính thức phát hành.
Hai người rốt cuộc đã đọc xong.
"Bộ Naruto thế nào?" Thiên Môn mở miệng hỏi mới phát hiện giọng mình đã khàn đi.
Trời hình như càng lúc càng nóng. Hắn lại rút khăn giấy ra lau mồ hôi, vừa ngẩng đầu đã thấy Dạ Thâm Trầm đang co ro trong chiếc áo khoác.
Dạ Thâm Trầm cũng ngẩng đầu nhìn gương mặt ướt đẫm mồ hôi của Thiên Môn. Hai người nhìn thẳng vào mắt nhau.
Thiên Môn hỏi lại: "Naruto thế nào?"
Hắn muốn tỏ ra tự nhiên nhưng lại phát hiện giọng mình chẳng những khàn đặc mà còn run rẩy.
"Cũng được..." Dạ Thâm Trầm tránh ánh mắt Thiên Môn.
Thiên Môn đột nhiên tức giận hô: "Cũng được là sao?!"
"Cũng hay..." Dạ Thâm Trầm tìm từ.
Thiên Môn cao giọng quát: "Nói cụ thể hơn đi!"
"Nội dung cốt truyện và bố cục cùng nét vẽ đều trâu bò hết chỗ chê, hay hơn bộ manga nát của ngươi gấp mười lần! Ngươi hài lòng chưa?!"
Dạ Thâm Trầm bỗng nổi trận lôi đình, hắn đứng bật dậy gào vào mặt Thiên Môn như đang muốn phát tiết tâm tình của mình.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận