Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 357: Nghiêm sư xuất cao đồ

Ngày cập nhật : 2025-10-02 11:07:13
Người dịch: GIANG THƯỢNG NGUYỆT MINH
Dịch và đăng tải các chương mới nhất tại TruyenYY.vip
-----------------
Đây là cảm giác bị từ chối?
Từ nhỏ đến lớn, đây là lần đầu tiên nàng bị người ta từ chối.
Lâm Uyên cảm thấy từ chối thẳng thừng hơi tổn thương người khác, thế nên hắn có lòng tốt bồi thêm một câu: "Thiên phú của ngươi không tốt, ta muốn tìm một học trò lợi hại chút."
Phong Thạc đưa tay lên che trán. Tiết Lương cúi đầu nhìn mũi giày.
Sư phụ có chắc là đang an ủi nàng không?
Sao nghe vào tai lại giống như đâm vào ngực nàng thêm mấy dao vậy?
Tuy nghe nói tính tình tiểu công chúa rất tốt, là người hoà nhã dịu dàng, nhưng bị sư phụ đánh giá như vậy có khi nào nàng thẹn hoá thành giận?
Có điều hai người bọn hắn nghĩ nhiều.
Lý Lệ Chất không tức giận, ngược lại còn thấy thân thể hơi tê dại, trong lòng bỗng cảm thấy xấu hổ.
Đây chính là cảm giác bị phê bình sao?
Ừm, từ nhỏ đến lớn, lần đầu tiên nàng bị người ta phê bình.
Nàng không nhịn được cao giọng nói: "Ta sẽ cố gắng."
". . ."
Lâm Uyên không giỏi từ chối người khác. Nhưng việc này liên quan đến nhiệm vụ Hệ thống giao cho, hắn sẽ không nhượng bộ: "Ngươi có thể đến nơi khác mà cố gắng."
Phong Thạc và Tiết Lương đã không dám hít thở. Không phải bọn hắn yếu đuối, mà do sư phụ quá cương mãnh rồi.
Lý Lệ Chất không cam lòng nói: "Ta sẽ trả tiền..."
"Bao nhiêu?" Lâm Uyên đột nhiên ngẩng đầu lên nhìn nàng.
Ánh mắt hắn khiến Lý Lệ Chất bị doạ, nàng hơi sợ hãi lui về sau một bước: "Ta sẽ cho ngươi hết tiền tiêu vặt của ta..."
"Xin lỗi..." Lâm Uyên thất vọng, tiền tiêu vặt thì được bao nhiêu chứ?
Lý Lệ Chất nhỏ giọng nói: "Nếu 20.000 đồng không đủ thì ta..."
"Bao nhiêu cơ?!" Ánh mắt Lâm Uyên lại trở nên sắc bén một lần nữa.
Giọng của Lý Lệ Chất nhỏ như tiếng muỗi kêu: "20.000 đồng..."
Nhưng khi chuyện có liên quan đến tiền, thính giác của Lâm Uyên mạnh hơn trước gấp mấy lần. Bởi vì nghe rõ ràng nên biểu tình trên mặt Lâm Uyên rốt cuộc cũng thay đổi.
Mịa nó!
Tiều tiêu vặt 20.000 đồng?! Gấp mấy chục lần tiền của em gái ta rồi!
Nhất định phải nhận, kiếm tiền lời về mua lòng đỏ trứng muối cho em gái ăn!
Giờ khắc này, Lâm Uyên đột nhiên cảm thấy xấu hổ. So sánh với Lý Lệ Chất, em gái hắn đúng là nghèo rớt mồng tơi, hắn làm anh trai quá tệ rồi.
Phong Thạc và Tiết Lương đứng bên cạnh tròn mắt nhìn nhau. Không ngờ thiên kim nhà chủ tịch lại dễ nói chuyện như vậy, bị sư phụ bắt nạt đến thế mà vẫn ngoan ngoãn như thường, đúng là một cô gái tốt nha!
"Ta nhận ngươi." Lâm Uyên nghiêm mặt nói: "Sau này ngươi chính là học trò thứ ba của ta."
"Ớ?"
Lý Lệ Chất ngơ ngác. Nàng vốn đã định từ bỏ, không ngờ Lâm Uyên lại thay đổi ý kiến.
"Tiểu sư muội, ta là nhị sư huynh của ngươi!"
Phong Thạc đã không chờ được để hô lên câu này, từ khi mới thấy Lý Lệ Chất hắn đã muốn được gọi nàng như thế.
"Ta là đại sư huynh, chào tiểu sư muội."
Tiết Lương cũng mỉm cười nói, nếu đã vào sư môn thì trong mắt hắn, Lý Lệ Chất không còn là thiên kim nhà chủ tịch.
Chủ tịch chỉ là lão đại của công ty, nhưng sư phụ là thần thánh trong lòng hắn!
Trong lòng Phong Thạc cũng nghĩ giống vậy, nên giờ phút này thái độ của hắn đã không còn câu nệ như trước.
"Chào hai vị sư huynh." Lý Lệ Chất khôn khéo nói, sau đó nhẹ giọng nhìn về phía Lâm Uyên: "Chào sư phụ..."
"Bắt đầu giờ học thôi."
Lâm Uyên phất tay, Phong Thạc và Tiết Lương hiểu quy củ, sư phụ chỉ dạy có một người mỗi khi lên lớp nên hai người nhanh chóng rời đi.
Cùng lúc đó, Lâm Uyên sử dụng thẻ nhân vật.
Lý Lệ Chất đột nhiên cảm thấy sư phụ mình đã thay đổi.
Không chỉ có Lý Lệ Chất phát hiện điều này, ngay cả Lâm Uyên cũng nhận ra mình đã thay đổi. Thay đổi ở chỗ khi hắn bắt đầu giảng bài, trong đầu bỗng hiện ra một phương pháp dạy nghiêm khắc như ở trong trường học.
Lúc trước khi dạy Tiết Lương và Phong Thạc, Lâm Uyên toàn tự mình dạy dỗ, sau đó dựa vào Sư Giả Hào Quang để tăng lên hiệu quả. Nhưng bây giờ bên cạnh Sư Giả Hào Quang còn có thêm một dòng ghi chú:
[Tuỳ theo tài năng của từng người. Đối với những người khác nhau thì sẽ vận dụng những phương pháp dạy dỗ khác nhau.]
Thì ra đây mới chính là cách vận hành Sư Giả Hào Quang đúng đắn.
Lúc trước hiệu quả của Sư Giả Hào Quang rất mơ hồ, chỉ là tăng thêm năng lực tiếp thu cho học trò. Nhưng bây giờ nó còn có thêm hàm lượng kỹ thuật bên trong.
Nên biết có vài người không có Sư Giả Hào Quang cũng có thể trở thành giáo viên giỏi được người người công nhận, đó là vì bọn hắn có năng lực sư phạm.
Mà bây giờ, Lâm Uyên không chỉ dựa vào Sư Giả Hào Quang mà còn có sẵn phương pháp dạy dỗ chính thống của trường học.
Phương pháp dạy học truyền thống thích hợp nhất với Lý Lệ Chất là gì?
Chỉ có bốn chữ: nghiêm khắc, độc miệng!
Thái độ của hắn phải thật hung dữ mới được.
Lúc trước khi dạy Tiết Lương và Phong Thạc, thái độ của Lâm Uyên tương đối ôn hoà, không hề tỏ ra nghiêm nghị vì đó không phải phong cách của hắn.
Nhưng sau khi Sư Giả Hào Quang được thăng cấp, Lâm Uyên đã biết đối với loại học sinh như Lý Lệ Chất, càng nghiêm khắc thì hiệu quả học tập càng tốt!
Đây là một loại cảm giác rất kỳ diệu, giống như sau khi Lâm Uyên có được kỹ xảo đàn dương cầm thì trong đầu sẽ xuất hiện vô số kiến thức về đàn dương cầm.
Hắn có thể khẳng định cách dạy này là chính xác. Vì để hoàn thành nhiệm vụ của Hệ thống, vì để học trò thứ ba có thể sớm ngày xuất sư, trở thành nghiêm sư thì có làm sao?
Người ta vẫn nói: "Nghiêm sư xuất cao đồ" mà.
Vì vậy, Lâm Uyên dùng phong cách khác trước hoàn toàn để dạy Lý Lệ Chất. Bản thân hắn cũng không hiểu nổi vì sao phương pháp thích hợp với Lý Lệ Chất lại cực đoan như vậy:
"Ngươi bị đần hả? Kiến thức nhạc lý đơn giản như vậy mà cũng quên? Nếu bây giờ đang thi thì đây chính là câu hỏi dễ ăn nhất rồi đó!"
"Nhìn lại bản nhạc mà ngươi sáng tác đi, hợp âm thì quá bình thường, một người bình thường trong bộ soạn nhạc đi vệ sinh năm phút cũng có thể viết ra được loại trình độ này!"
"Nhìn sách làm gì, nhìn lên bảng này!... Nhìn bảng mãi làm gì, nhìn ta đây!... Sao cứ nhìn ta thế? Trên mặt ta có chữ cho ngươi xem à?"

Bình Luận

0 Thảo luận