Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 742: Thứ ta muốn học, ngươi dạy không nổi

Ngày cập nhật : 2025-10-02 11:09:09
Người dịch: GIANG THƯỢNG NGUYỆT MINH
Dịch và đăng tải các chương mới nhất tại TruyenYY.vip
-----------------
Lời đáp của nữ yêu tinh lại càng kỳ quái hơn:
"Ta chỉ nghe nói qua có một kẻ tên là Kim Thiền Tử nghi ngờ tiểu thừa Phật pháp, muốn tự mình tu ngộ. Kết quả tẩu hỏa nhập ma, bị đày vào vạn kiếp luân hồi."
Kim Thiền Tử?
Lý Chính Huy đương nhiên biết Kim Thiền Tử là kiếp trước của Đường Tăng. Trong nguyên tác Tây Du từng đề cập đến việc Kim Thiền Tử khinh thường Phật pháp, không lắng nghe Như Lai giảng bài nên bị Như Lai biếm xuống phàm trần, đến Tây thiên thỉnh kinh để chuộc tội.
Đoạn cốt truyện này đã gây ra tranh cãi rất lớn. Mọi người cảm thấy sự tình không đơn giản, chẳng lẽ chỉ vì không chú tâm nghe giảng đạo mà lại bị biếm xuống phàm trần, trải qua bao gian nan vất vả để thỉnh kinh?
Lý do này có phải là quá qua loa rồi không?
Một số bài giải mã tác phẩm cho rằng mâu thuẫn giữa Kim Thiền Tử và Như Lai tuyệt đối không chỉ đơn giản như không lắng nghe giảng bài.
Mà bây giờ bộ Ngộ Không Truyện này lại đưa ra một khả năng: Kim Thiền Tử bị Như Lai trọng phạt là bởi vì hai người tu hành theo hai loại Phật pháp khác nhau?
Mâu thuẫn giữa cả hai là Phật pháp đại thừa và tiểu thừa?
Thú vị rồi nha!
Lý Chính Huy lập tức toả sáng hai mắt. Xem ra bộ truyện này cũng rất sáng tạo, trong lòng hắn nảy sinh cảm giác hứng thú, bèn tiếp tục xem.
Tôn Ngộ Không cuối cùng cũng đi cứu Đường Tăng, nhưng điều khiến Lý Chính Huy không ngờ tới là nữ yêu tinh quen biết Tôn Ngộ Không, thậm chí đôi bên đã từng có quan hệ không cạn, nhưng Tôn Ngộ Không lại nói là không nhận biết nàng.
Hắn nói mình vốn là một con khỉ yêu trên Hoa Quả Sơn, vì bất kính với Ngọc hoàng Đại đế mà bị phạt vào Ngũ Nhạc Sơn năm trăm năm, sau đó được Ngọc hoàng Đại đế khai ân, nói chỉ cần Tôn Ngộ Không hắn có thể hoàn thành ba việc thì sẽ tích luỹ đủ điểm công đức để chuộc tội, hai trong số ba việc đó là:
"Việc thứ nhất, hắn muốn ta bảo vệ tên đầu trọc khi nãy đến Tây Thiên. Việc thứ hai, muốn ta giết chết bốn tên ma vương: Tây Ngưu Hóa Châu Bình Thiên Đại Thánh Ngưu Ma Vương, Bắc Cô Lô Châu Hỗn Thiên Đại Thánh Kim Bằng Vương, Nam Thiện Bội Châu Thông Thiên Đại Thánh Mi Hầu Vương, còn một tên nữa là Đông Thắng Thần Châu Tề Thiên Đại Thánh Mỹ Hầu Vương!"
Lý Chính Huy trợn mắt há hốc mồm!
Tôn Ngộ Không này tuyệt đối đã bị thay đổi ký ức!
Ngũ Hành Sơn bị hắn nói thành Ngũ Nhạc Sơn thì thôi đi, hắn lại còn quên mất mình chính là Đông Thắng Thần Châu Tề Thiên Đại Thánh, còn đòi đi giết đối phương!
"Có âm mưu!"
Trong nháy mắt Lý Chính Huy đã ngửi được mùi vị âm mưu. Cái tên Dịch An này được nha, còn dám viết thuyết âm mưu Tây Du?
Lý Chính Huy lập tức nảy sinh hứng thú. Hắn muốn xem xem Dịch an sẽ giải mã Tây Du ở góc độ nào, dù sao bản thân Lý Chính Huy cũng tin rằng Tây Du là một âm mưu lớn.
Nhưng phần nội dung kế tiếp lại khiến Lý Chính Huy không theo kịp tiết tấu...
Tôn Ngộ Không tâm tình không tốt, trực tiếp đập một gậy giết chết Đường Tăng!
Mà câu chuyện bắt đầu tua ngược, kể lại những chuyện xảy ra từ rất lâu về trước.
Trư Bát Giới và một vị thần tiên tên A Nguyệt từng yêu nhau.
Tôn Ngộ Không và một tiên nữ tên Tử Hà từng có ràng buộc.
Ngay cả Bạch Long Mã cũng từng là một cô nương, còn có tình cảm rất sâu với Đường Tăng.
Nếu không có phần nội dung cốt truyện trước đó thì Lý Chính Huy nhất định sẽ khịt mũi coi thường. Nhưng giờ phút này những câu chuyện tình yêu cực kỳ phi lý kia lại khiến Lý Chính Huy càng thêm tò mò...
Rốt cuộc năm trăm năm trước đã xảy ra chuyện gì? Bốn thầy trò Đường Tăng đều có bí mật riêng?
Người tên Dịch An hình như muốn vạch trần tấm màn đen phủ trên nguyên tác Tây Du Ký. Nhưng chân tướng kỳ thực là gì?
Lý Chính Huy tiếp tục xem.
Hoá ra Bạch Long Mã đã từng hoá thành một con cá chép, được Đường Tam Tạng trẻ tuổi cứu, từ đó đem lòng yêu thương hắn.
Trong tiểu thuyết, Dịch An còn cảm khái một câu: có phải dù đưa ra lựa chọn gì thì mọi thứ đều sẽ bơi theo dòng số mệnh không?
Những lời này khiến Lý Chính Huy lâm vào suy nghĩ.
Số mệnh?
Đây là đang nói Bạch Long Mã và Đường Tăng, hay nói tới con đường thỉnh kinh của bốn thầy trò?
Câu chuyện không đưa ra đáp án.
Đường Tam Tạng trẻ tuổi rất có dáng vẻ của đại trí giả, hắn tranh luận Phật pháp thắng một vị đại sư. Phương trượng chủ trì muốn dạy hắn Phật pháp nhưng Đường Tăng lại lắc đầu: "Thứ ta muốn học, ngươi dạy không nổi."
Khoé môi Lý Chính Huy cong lên. Tính cách của Đường Tam Tạng khi còn trẻ quá cuốn hút, hoàn toàn nghiền ép nguyên tác.
Đường Tăng trong nguyên tác sẽ không bao giờ nói ra lời này, ngược lại Kim Thiền Tử thì có thể.
Kim Thiền Tử?
Lý Chính Huy đột nhiên cả kinh như đã nhận ra cái gì. Đường Tăng này chẳng lẽ mang theo ký ức của Kim Thiền Tử đời trước?
Lúc này, phương trượng chủ trì hỏi Đường Tăng: "Thứ ngươi muốn học là gì?"
Đường Tăng ngẩng đầu nhìn lên trời xanh mây trắng, khẽ nói: "Ta muốn trời này không che được mắt ta, đất này không chôn được lòng ta, chúng sinh này đều hiểu được ý ta, Chư Phật kia đều tan thành mây khói!"
Lý Chính Huy trừng to mắt, da gà nổi khắp người, tóc gáy cũng dựng lên!
Quá ngầu!!!
Nhiệt huyết sôi trào!
Đây là lời thoại ngầu nhất mà Lý Chính Huy từng được xem trong các bộ đồng nhân Tây Du!
Tính cách của Đường Tam Tạng, hoặc có lẽ là Kim Thiền Tử, đã được xây dựng lên, trong nháy mắt đó Lý Chính Huy cảm nhận được cái "hồn" của Tây Du!
Phóng khoáng ngang ngược!
Phản nghịch bướng bỉnh!
Phá vỡ hết thảy!
Đoạn đầu truyện giống như hài vô ly đầu, nghịch ngợm đến mức thay đổi toàn bộ hình tượng của bốn thầy trò. Nhưng đoạn lời thoại này đã nói lên ý nghĩa của bộ tiểu thuyết ----
Đây chính là Tây Du!
Chỉ là nó dùng một thủ pháp khoa trương hơn, tinh diệu hơn để tương ứng với tinh thần của nguyên tác!
Giờ khắc này Lý Chính Huy đã hiểu được ý đồ sáng tác của Dịch An:
Tôn Ngộ Không đang đối kháng với thiên đình!
Kim Thiền Tử cũng đang phản kháng Như Lai!
Bọn họ trời sinh đều là người có cốt khí!

Bình Luận

0 Thảo luận