Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 694: Ta chọn Châu Kiệt Luân

Ngày cập nhật : 2025-10-02 11:09:08
Người dịch: GIANG THƯỢNG NGUYỆT MINH
Dịch và đăng tải các chương mới nhất tại TruyenYY.vip
-----------------
Cố Đông cố ý dùng kiểu nói chuyện vô nhân tính của một đại gia không có gì ngoài tiền, sau đó khôi phục giọng nói bình thường:
"Đây là nguyên văn do chủ tịch nói, không phải ta."
Lâm Uyên gật đầu: "Từ đời Thanh?"
Cố Đông nghiêm túc đáp: "Nói cho chính xác thì đây chính là sứ Thanh Hoa."
Sứ Thanh Hoa?
Nghe được ba chữ này, Lâm Uyên hơi ngẩn ra.
Cố Đông cười nói: "Lúc ta đi nhận hàng đã nhìn thấy bình hoa của Trịnh Tinh lão sư, bình đó màu vàng, nghe nói là cổ vật của hoàng gia, giá cả cũng ngang ngửa với bình hoa của ngài, nhưng cá nhân ta cảm thấy bình này đẹp hơn một chút ---- đương nhiên bình hoa của Dương Chung Minh lão sư cũng rất đẹp, nó là bình hoa sứ màu trắng, trong suốt như ngọc... Lâm đại biểu?"
Cố Đông bỗng phát hiện hồn vía Lâm Uyên đã lên tới chín tầng mây, hoàn toàn không nghe mình nói cái gì.
"Không có gì." Lâm Uyên nói, "Ta xem một chút."
Hắn đứng dậy đi tới trước mặt bình sứ Thanh Hoa kia, nghiêm túc nghiên cứu hồi lâu, cảm giác nó càng nhìn càng đẹp, không biết là do giá trị nội tại của chiếc bình hay vì giá mua của nó.
Lâm Uyên vừa sờ bình vừa lẩm bẩm: "Phác họa Thanh Hoa lên gấm, nét bút nhạt dần đi..."
Cố Đông tò mò hỏi: "Ngài cũng am hiểu về đồ cổ sao?" Tuy rằng câu nói vừa rồi của Lâm Uyên có hơi cổ quái, nghe không giống người bình thường.
"Ta biết nên chọn thế nào rồi." Khoé môi Lâm Uyên khẽ cong lên.
Trước đó phương hướng suy nghĩ của hắn có hơi sai lệch. Hắn cân nhắc xem nên chọn bài hát như thế nào để bùng nổ và hưng phấn, bởi vì đó là loại bài hát thích hợp để đánh bảng nhất.
Nhưng mà...
Có một số bài hát không cần nhịp điệu sôi động vẫn có thể gây "nổ mạnh".
Năm ngoái Đãn Nguyện Nhân Trường Cửu đoạt cúp quán quân chẳng phải đã nói lên điều này rồi sao?
Giai điệu uyển chuyển động lòng người, ca từ lắng đọng cổ điển vẫn có thể được đại chúng yêu thích. Đã vậy thì năm nay hắn hoàn toàn có thể lấy ra một ca khúc theo phong cách Trung Quốc nha!
Đúng vậy, chiếc bình sứ này đã khiến Lâm Uyên nghĩ tới bài hát Sứ Thanh Hoa của Châu Kiệt Luân!
Một tuyệt phẩm cổ phong Trung Quốc, sao hắn có thể quên kia chứ?
Thật ra Lâm Uyên không quên thể loại âm nhạc này, nhưng từ khi tới Lam Tinh hắn vẫn chưa ra mắt dòng nhạc này bao giờ. Bởi vì phong cách âm nhạc của Trung Quốc quá quan trọng, Lâm Uyên muốn sử dụng vào thời khắc mấu chốt nhất!
Bây giờ phải đối mặt với Dương Chung Minh trong Cuộc Chiến Chư Thần, hẳn chính là thời điểm thích hợp để phong cách nhạc Trung Quốc xuất thế.
Rót cho Lâm Uyên một ly trà xong, Cố Đông ngơ ngác rời khỏi phòng làm việc.
Mà Lâm Uyên thì cười híp mắt nhìn bình sứ Thanh Hoa trong góc phòng, càng nhìn càng thích. Vấn đề quấy nhiễu hắn cả một đêm rốt cuộc đã được giải quyết.
Đương nhiên Lam Tinh không có khái niệm Trung Quốc, cho nên ca khúc theo phong cách này hẳn phải đổi thành một cái tên khác.
Có lẽ đối với Lam Tinh, kiểu nhạc này có thể xem là một loại "cổ phong" khi sử dụng tới các loại nhạc cụ cổ điển như nhị hồ, cổ tranh, tiêu, tỳ bà... Đôi khi còn vận dụng kiểu hát hí khúc hoặc dân ca Trung Quốc.
Trung Quốc còn có một cách nói gọi dòng nhạc này là "tam cổ tam tân": ca từ cổ, văn hoá cổ, giai điệu cổ, kiểu hát mới, soạn nhạc mới, khái niệm mới.
Ca từ phải có nội hàm, mang văn hoá và phong cách Trung Quốc cổ nhưng sử dụng kiểu hát và kỹ xảo soạn nhạc hiện đại để làm nổi bật không khí ca khúc, lấy việc hoài cựu làm bối cảnh, kết hợp với tiết tấu tân cổ giao duyên để ca khúc trở nên ưu nhã, nhẹ nhàng.
Nhưng cho dù là phong cách này cũng được chia thành hai loại, một loại thuần tuý và một loại biến đổi.
Thuần tuý là khi thoả mãn những điều kiện trên, chẳng hạn như bài hát Đông Phong Phá của Châu Kiệt Luân.
Mà biến đổi chính là có một số điều kiện khác với yêu cầu trên, thêm một chút dòng nhạc thịnh hành vào. Dù sao điều kiện để sáng tác phong cách Trung Quốc quá hà khắc nên thường sẽ tạo thành một số nhánh nhỏ.
Cho nên, nếu Lâm Uyên tung ra một ca khúc theo phong cách Trung Quốc thì tuyệt đối được xem là sáng tạo ra một dòng nhạc mới ở Lam Tinh!
Vừa rồi Lâm Uyên đã đọc lên ca từ trong bài Sứ Thanh Hoa, nhưng bài hát này quá mạnh, hắn không định lấy ra từ bây giờ. Sứ Thanh Hoa chỉ khiến Lâm Uyên quyết định tung ra dòng nhạc này mà thôi.
Mà ca khúc hắn định dùng để đánh bảng lần này chính là Đông Phong Phá!
Có hai nguyên nhân: một là vì Đông Phong Phá là ca khúc đầu tiên do Châu Kiệt Luân sáng tác theo phong cách Trung Quốc thuần tuý, có ý nghĩa trọng đại.
Hai là, lấy Sứ Thanh Hoa ra lúc này thì có hơi phô trương. Vẫn nên dùng Đông Phong Phá làm nền tảng trước để mọi người có khái niệm cơ sở về phong cách âm nhạc này đã.
Đây là do Lâm Uyên có cái nhìn tổng quát. Nếu bây giờ trực tiếp tung ra Sứ Thanh Hoa thì sau này phát hành Đông Phong Phá sẽ ít rung động hơn nhiều.
Lâm Uyên vẫn hy vọng Đông Phong Phá mang ý nghĩa của dòng nhạc Trung Quốc thuần tuý đến với Lam Tinh, bài hát này xứng đáng được đối đãi như vậy.
Đáng nói là, khi nghĩ tới phong cách nhạc Trung Quốc, trong đầu Lâm Uyên chỉ có năm chữ: "Ta chọn Châu Kiệt Luân."
Châu Kiệt Luân là người khai sáng ra dòng nhạc này, không có lý do gì mà không chọn hắn. Những người khác dù cũng sáng tác nhạc theo phong cách Trung Quốc nhưng luôn cảm thấy kém hơn một chút...
Vậy lần này ai sẽ hát đây?
Ngư Vương Triều có nhiều ca sĩ hát được, nhưng Lâm Uyên suy nghĩ một chút vẫn quyết định mình sẽ đích thân hát.
Dù sao đây cũng là lần đầu tiên phong cách nhạc Trung Quốc xuất thế, hắn muốn tự mình ra trận.
Quyết định xong, hắn liên hệ với Hệ thống để đổi lấy Đông Phong Phá. Để tiện cho sau này phát hành, Lâm Uyên còn mua hết mấy bài hát còn lại của Châu Kiệt Luân.
Giá chỉ có từ đắt tới quá đắt.

Bình Luận

0 Thảo luận