Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 633: Các ngươi đang xào couple?

Ngày cập nhật : 2025-10-02 11:08:16
Người dịch: GIANG THƯỢNG NGUYỆT MINH
Dịch và đăng tải các chương mới nhất tại TruyenYY.vip
-----------------
Nếu không quen biết ai thì thôi, nhưng nếu các ca sĩ đều là tuyển thủ đã tham gia chương trình Ca Sĩ Giấu Mặt thì sẽ có không ít người quen của Lâm Uyên trong đó. Nếu gặp được đám người Mộc Thạch thì hắn có thể chỉ điểm một chút giúp bọn họ tiến bộ. Nếu gặp được Phí Dương cũng có thể viết cho đối phương một vài ca khúc.
Nhưng tốt nhất vẫn là gặp được đám người Tôn Diệu Hoả.
Tất cả mọi người đều gọi bầy cá là Ngư Vương Triều nên Lâm Uyên cũng cảm thấy mình có trách nhiệm trong việc này. Hắn vốn đã có kế hoạch sáng tác ca khúc cho các ca sĩ trong Ngư Vương Triều, nay có chương trình có thể giúp lăng xê bọn họ thì cớ sao mà không làm.
"Nhưng ta không có nhiều thời gian..."
"Thời gian của ngài đương nhiên rất quý giá, cho nên phần lớn nội dung của chương trình đều là do các ca sĩ gánh, nhạc sĩ chỉ cần lộ mặt một chút là được. Trên thực tế chúng ta còn mời một số khúc phụ cùng tham gia chương trình, chẳng hạn như Trịnh Tinh lão sư. Chúng ta cũng đã liên hệ với Dương Chung Minh lão sư và đang chờ câu trả lời của ngài ấy."
"Để ta suy nghĩ một chút."
Lâm Uyên không từ chối, hắn đúng là có vài phần hứng thú. Nếu chương trình này không mất quá nhiều thời gian thì hắn có thể cân nhắc tham gia.
"Ngài yên tâm." Đồng Thư Văn cười nói, "Chương trình này của chúng ta nhất định sẽ rất nổi tiếng. Có Ca Sĩ Giấu Mặt làm nền, khán giả sẽ vui vẻ đón xem. Hơn nữa việc này còn có liên quan mật thiết tới ngài, nhờ ngài mà bây giờ khán giả rất thích xem các chương trình có nhạc sĩ tham gia..."
"Ban giám khảo là ai?"
"Giám khảo chính là khán giả!"
Đồng Thư Văn cười khổ nói, "Khúc phụ cũng tham gia chương trình, ai dám tự tin đứng ra làm giám khảo? Cho nên chúng ta chỉ có thể giao cho khán giả phán xét. Nhưng lần này không chỉ có khán giả ở hiện trường mà vô số khán giả xem phát sóng cũng có thể bỏ phiếu, mỗi người dùng căn cước công dân đăng ký tài khoản sẽ có quyền bỏ phiếu..."
Hoàn toàn do khán giả bình chọn? Lâm Uyên đột nhiên cảm thấy sân khấu này rất thú vị.
"Đương nhiên đây chỉ là kế hoạch ban đầu, tổ chương trình còn đang tiếp tục thảo luận để cải tiến, nếu có điều chỉnh gì mới chúng ta nhất định sẽ báo cho ngài trước tiên."
"Ừm."
Chương trình này hay ho không kém gì Ca Sĩ Giấu Mặt, chỉ là lần này Lâm Uyên sẽ đóng vai một nhân vật hoàn toàn khác.
Bá Vương, Võ Sĩ, Tinh Linh, Người Máy, Thiên Nga Trắng, bầy cá... Rất nhiều ca sĩ để lại ấn tượng sâu sắc với Lâm Uyên, trong đó có một số người vì không thích ứng với việc thi đấu tại hiện trường mà bị loại bỏ, nếu có thể có cơ hội hợp tác thì rất không tệ.
Hôm sau.
Lâm Uyên đột nhiên nhận được điện thoại của Dương Chung Minh gọi hắn đến phòng họp trò chuyện.
Từ lần gặp đầu tiên hai người đã trao đổi số điện thoại liên lạc nhưng đây là lần đầu Dương Chung Minh gọi điện cho Lâm Uyên.
Năm phút sau Lâm Uyên đi tới phòng họp trên lầu, Dương Chung Minh và Trịnh Tinh đều đã có mặt. Ba người lên tiếng chào nhau, Trịnh Tinh cười nói:
"Mấy đại biểu bộ soạn nhạc của công ty chúng ta đều có mặt ở đây nhỉ, đáng tiếc hồi đầu năm có hai vị đã chuyển sang công ty khác."
Năm ngoái Tinh Mang có năm vị khúc phụ, đây cũng là nguyên nhân Tinh Mang là công ty âm nhạc lớn nhất ở Tần Tề Sở Yến. Nhưng đầu năm nay đột nhiên có hai vị khúc phụ nhảy việc, cho nên quyền lực của Tinh Mang trong giới âm nhạc bị thấp đi một chút.
Gần đây Lan Lăng Vương tháo mặt nạ và để lộ thân phận Tiện Ngư đã khiến Tinh Mang có thêm danh tiếng trong giới, cho nên chỉ cần Lâm Uyên và Dương Chung Minh vẫn ở lại Tinh Mang, cộng thêm khúc phụ Trịnh Tinh thì công ty vẫn là đại cự đầu trong giới âm nhạc.
Lâm Uyên đã từng nghe Cố Đông nói về việc này. Theo lời của Cố Đông là lãnh đạo cao tầng của công ty từng rất buồn bực vì việc hai khúc phụ kia rời đi nhưng chuyện không liên quan đến hắn nên hắn chẳng buồn để ý.
"Nói chính sự." Trịnh Tinh nói, "Tiểu Ngư Nhi hẳn là đã biết nguyên nhân chúng ta tìm đến ngươi. Đồng Thư Văn làm chương trình mới và mời chúng ta cùng tham gia, người được mời khẳng định không chỉ có chúng ta mà còn có Duẫn Đông và Diệp Tri Thu. Ngoài ra Vũ Long tuy chưa được quan phương công nhận là khúc phụ nhưng thực lực cũng rất mạnh, hẳn là cũng sẽ xuất hiện trong chương trình."
Lâm Uyên gật đầu. Đối với cách gọi "Tiểu Ngư Nhi" của Trịnh Tinh hắn cũng không có ý kiến gì.
Trịnh Tinh nói tiếp: "Ta cảm thấy ba người chúng ta nên tham gia. Thứ nhất là công ty cũng mong muốn như vậy, hy vọng chúng ta có thể củng cố địa vị công ty trong giới âm nhạc, tốt nhất là có thể chiến thắng hai khúc phụ nhảy việc kia trong chương trình để gia tăng thanh thế. Hai là ta có sẵn một số ca khúc có thể phát hành trong chương trình này, dù sao ca vương ca hậu có không ít, ta cũng vừa ý một số người trong đó. Đương nhiên nguyên nhân quan trọng nhất là ta cảm thấy chương trình này rất thú vị."
"Ngươi thấy thế nào?" Dương Chung Minh hỏi Lâm Uyên.
Lâm Uyên đáp: "Ta có thể tham gia."
Dương Chung Minh mỉm cười nói: "Vậy ta cũng tham gia. Thật ra từ chương trình lần trước thấy ngươi phát hành không ít bài hát, ta cũng ngứa tay lắm rồi."
"Cái thứ gì!" Trịnh Tinh trợn mắt nhìn Dương Chung Minh. "Ta rủ ngươi tham gia, ngươi nói muốn suy nghĩ một chút. Tiểu Ngư Nhi nói sẽ tham gia là ngươi lập tức cũng đòi theo. Hoá ra hai ngươi đang muốn xào couple à?"
(Chú thích: xào couple là việc tạo hiệu ứng cặp đôi cho hai người nào đó bằng cách tung ra một số cử chỉ và hành vi thân mật của họ, khiến khán giả tưởng rằng họ có tình cảm thật với nhau.)
Lâm Uyên: ". . ."
Dương Chung Minh: ". . ."
Trịnh Tinh bĩu môi: "Ta phải nói trước, ta không muốn đấu vỡ đầu chảy máu với các ngươi nha. Lần này ta sử dụng các bài hát đã sáng tác sẵn từ trước, có mấy bài còn viết từ thời niên thiếu, các ngươi kềm chế một chút đi."
Dương Chung Minh nói: "Ngươi đang ám chỉ là ta phải nhường ngươi đó hả?"
Trịnh Tinh lườm hắn một cái: "Cho dù ngươi không nhường ta thì ngươi thật sự có nhiều bài hát hay như vậy không?"
Dương Chung Minh im lặng, xem như thừa nhận lời này của Trịnh Tinh có đạo lý.

Bình Luận

0 Thảo luận