Người dịch: GIANG THƯỢNG NGUYỆT MINH
Dịch và đăng tải các chương mới nhất tại TruyenYY.vip
-----------------
Ngay sau đó, có người bắt đầu rít gào, vô số tiếng vỗ tay hoan hô vang lên như sấm dậy, từ bảy trăm khán giả đến năm mươi vị giám khảo chuyên nghiệp đều đứng dậy vỗ tay nhiệt liệt!
"Bài hát này... vô địch!"
"Trước đó không phải mọi người đều nói kỹ thuật hát của Lan Lăng Vương không tốt sao? Trời ạ đây chính là kỹ thuật không tốt?"
"Hắn chẳng để lộ một hơi thở nào!"
"Toàn bộ điệp khúc đều nối liền thành một dải như nước lũ vỡ đê, không thể đỡ nổi, ta nghe đến mức đầu óc trống rỗng!"
"Quá biến thái rồi!"
"Từ kỹ thuật hát tới cách xử lý lấy hơi đều hoàn toàn nghiền ép Võ Sĩ!"
Giữa tiếng vỗ tay nhiệt liệt và vô số lời nghị luận, An Hoành đi lên sân khấu, giọng nói có vẻ hơi khác thường:
"Cảm ơn Lan Lăng Vương lão sư đã dâng hiến cho mọi người một buổi thịnh yến âm nhạc, ta thấy tất cả mọi người đều rất kích động. Hơn nữa theo thống kê tạm thời ở hậu trường thì bài hát này của ngài vừa đón nhận màn bình luận vũ bão nhất từ trước đến nay của khán giả trên mạng..."
Phản ứng của khán giả dù là ở ngoài hay trên mạng đều nhất trí!
Trịnh Tinh đã không kịp chờ đợi, lập tức cao giọng nói: "Ta không hề ngạc nhiên khi Tiện Ngư viết ra được một bản nhạc như vậy, ta chỉ bất ngờ là Lan Lăng Vương lại có thể khống chế bài hát có độ khó cao bậc này ----"
"Phải nói là độ khó siêu cao!" Diệp Tri Thu ngồi bên cạnh lập tức ngắt lời Trịnh Tinh: "Bài hát này cần kỹ thuật hát rất mạnh và khả năng lấy hơi đỉnh cấp, Lan Lăng Vương khống chế hơi thở không lãng phí dù chỉ là một chút!"
"Không chỉ có thế!" Duẫn Đông mặt liệt cũng tranh nhau nói, "Vừa lấy hơi thần sầu ra hắn vừa hát cao âm cả buổi trời, ta tin rằng khán giả nghe nhạc đều cảm thấy mình sắp ngừng thở đến nơi mà hắn vẫn có thể nâng tầm cao âm lên mãnh liệt như vậy..."
Khán giả vội vàng gật đầu. Chứ còn gì nữa! Mọi người chỉ ngồi bên dưới nghe nhạc thôi mà còn cảm thấy thở không kịp với Lan Lăng Vương!
Quá đáng sợ!
Lâm Uyên không nói gì, An Hoành nhìn về phía Dương Chung Minh.
Dương Chung Minh nhìn chằm chằm Lan Lăng Vương mấy giây như đang suy tư chuyện gì, sau đó hắn nói ra một câu khiến toàn trường cười bật ngửa: "Ngươi thở bằng lỗ chân lông à?"
Sau đó không tiếp tục đùa giỡn, Dương Chung Minh nghiêm túc nhận xét: "Mọi người không cần thảo luận về việc lấy hơi nữa, bài hát này là phiên bản lấy hơi sách giáo khoa, chuẩn không cần phải bàn. Chúng ta quay về với bản thân ca khúc, bài hát này là màn biểu diễn hoàn mỹ nhất của Lan Lăng Vương từ đầu chương trình đến giờ. Độ khó của bài hát có thể nói là cấp ác mộng đối với rất nhiều ca sĩ."
. . .
Ở hậu trường, Người Máy nghiêm túc gật đầu: "Đúng là độ khó cấp ác mộng. Không phải khó ở cao âm, một số ca sĩ giỏi cao âm cũng sẽ hát được, nhưng khó là ở trường độ. Cao âm đã cao rồi mà còn kéo dài liên tục, dù có hơi dài cỡ nào cũng không chịu nổi. Ta thì đầu hàng rồi đó, Thiên Nga Trắng lão sư có vẻ cũng không được. Các ngươi thì sao?"
Phao Phao Ngư lắc đầu.
Mỹ Nhân Ngư lắc đầu.
Ai mà chịu nổi?
Chiến đội số 1 không chịu nổi, chiến đội số 3 cũng không. Xác thực mà nói từ khi Lan Lăng Vương bắt đầu hát cho tới lúc này chiến đội số 3 vẫn im lặng không nói một lời, giống như đều biến thành người câm.
Thật lâu sau, Tinh Linh mới nhỏ giọng nói: "Phần cao âm thì không quá khó, ta còn có thể hát cao hơn hắn..."
Mọi người nhìn về phía Tinh Linh nhưng không ai thèm vạch trần nàng.
Ngươi có thể hát cao hơn hắn, nhưng hơi của ngươi dài được như vậy sao? Người ta có thể hát mấy chục giây không cần thở kia kìa...
Trên sân khấu.
An Hoành nhìn về phía Võ Sĩ đang thất hồn lạc phách, cố gắng dùng giọng điệu tự nhiên nhất để nói: "Mời Võ Sĩ lão sư lên sân khấu đứng cạnh Lan Lăng Vương để chờ kết quả bỏ phiếu của khán giả."
Võ Sĩ lặng lẽ đi lên đứng cạnh Lâm Uyên. Hắn không dám nhìn thẳng vào Lan Lăng Vương nữa.
Màn biểu diễn của Lan Lăng Vương khiến hắn xẹp lép như quả bóng xì hơi, nhất là dáng vẻ Lan Lăng Vương sau khi hát xong vẫn vững vàng bình thản, mà lúc nãy hát xong hắn thở hồng hộc như cá chết...
Quái vật mà!
Đây còn là người sao? Ngươi là cái máy hát đúng không? Làm gì có ai đánh mặt tàn nhẫn như ngươi chứ? Ta hát Rời Đi, ngươi hát Không Rời Đi, hoá ra người phải rời đi chính là ta?
Muốn khóc nha.
Võ Sĩ hối hận rồi. Sớm biết như vậy hắn tuyệt đối không lấy kỹ thuật lấy hơi ra để đấu với Lan Lăng Vương. Nhưng nghĩ kỹ lại, Võ Sĩ mới tuyệt vọng nhận ra...
Có đổi bài hát khác thì cũng thế thôi!
Qua một màn này mới thấy Lan Lăng Vương đâu chỉ mạnh về lấy hơi, hắn còn có thể khống chế bài hát cấp ác mộng này dễ như bỡn!
Khán giả ở hiện trường có EQ không tệ, không ai dám cười to, nhưng khán giả ngồi trước màn hình tivi và máy tính thì chẳng cần phải cố kỵ điều gì, tiếng cười vang lên sang sảng ----
"Vả mặt ngay tại chỗ kìa!"
"Giời ạ còn cần phải đợi kết quả bỏ phiếu nữa à? Dùng chân nghĩ cũng biết ai thắng rồi! Các giám khảo còn chẳng buồn phê bình màn biểu diễn của Võ Sĩ để cho hắn một chút mặt mũi..."
"Ai hát trước quả nhiên phải thua nha!"
"Cổ nhân không lừa ta!"
"Các khúc phụ đều công nhận đây là kỹ thuật lấy hơi cấp sách giáo khoa, giờ còn ai dám nói Lan Lăng Vương không có tư cách phê bình các ca sĩ khác? Người ta không có tài năng thì sao dám nhắc tới chuyện này?"
Fan hâm mộ của Nguyên Tịch im lặng, fan Phí Dương cũng im lặng, những người khó chịu với Lan Lăng Vương đều không dám hé răng nói một lời, cái tát vang dội này khiến nhiều người rát mặt cực kỳ.
. . .
Tổ chương trình thiết kế nhạc chờ kết quả bỏ phiếu rất căng thẳng, nhưng khi kết quả xuất hiện, tim Võ Sĩ lạnh như rơi vào hầm băng.
Võ Sĩ: 218 phiếu.
Lan Lăng Vương: 766 phiếu.
Tổng cộng chưa đủ 1.000 phiếu chứng tỏ có một số người bỏ phiếu khống. Điều này cũng nằm trong quy tắc của chương trình, khi không biết bỏ cho ai thì khán giả có quyền không bỏ phiếu. Rõ ràng cũng có một số khán giả ưa thích màn biểu diễn của Võ Sĩ hơn, đây là việc rất bình thường.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận