Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Minh Tinh Này Hợp Pháp Nhưng Có Bệnh

Chương 1000: Bài hát đáng yêu của họ Hứa (3)

Ngày cập nhật : 2025-09-09 11:04:28
Lúc này cô đang ngồi dựa trên giường, ôm cứng chiếc máy tính trong lòng.
Phân hoạt hình mở đầu của Khởi Hành Vui Vẻ đã bắt đầu chiếu.
Đội ngũ chương trình còn làm hình ảnh hoạt hình tương ứng cho bốn vị khách mời thường trú, cũng đều xuất hiện trong đoạn hoạt hình mở đầu.
Nhạc nền là bài hát chủ đề cùng tên.
Những nhân vật hoạt hình này thật ra khá thú vị đó chứ." Khoe moi Han Nhien da cong lên một nụ cười
Mặc dù chương trình chỉ vừa mới lên sóng, nhưng bão bình luận đã rất nhiều.
"Đến xem Viện Trưởng!"
"Đến nghe Mứt Ô Mail"
"Đến phóng uết"
Thứ gì cũng có, chủ yếu chính là trạng thái tin thân không bình thường.
Hàn Nhiên cũng thuận tay gõ một cái bình luận.
"Đội trưởng Đội bảo vệ Viện Hỏa Hoa đến báo cáo!"
Sau khi đoạn phim hoạt hình mở đầu kết thúc là đến phần quảng cáo. Ở phần này lại xuất hiện một câu Hứa Diệp viết: "Sạc năm phút, trò chuyện hai giờ.'
Sau khi kết thúc quảng cáo, bắt đầu đến phân nội dung chính.
Xuất hiện trên màn hình là một vùng phong cảnh xinh đẹp, một con thuyền đang trôi trên mặt sông.
"Đẹp quá đi." Hàn Nhiên cảm thán.
Ống kính máy quay cũng dừng lại trên thuyên.
Bốn người Hứa Diệp an vị trên thuyền, nhìn ngắm phong cảnh xung quanh.
Hoắc Chu lên tiếng: "Chúng ta sắp tới Ngôi Nhà Hạnh Phúc rồi đúng không?"
Lưu Đình Khoa trả lời: "Han là sắp đến rồi, nơi này thật sự rất đẹp.
Mấy người bắt đầu trò chuyện với nhau, miêu tả phong cảnh xung quanh cho người xem.
Hiện tại bọn họ phải tới Ngôi Nhà Hạnh Phúc do tổ chương trình chuẩn bị trước, câu chuyện sau đó sẽ được triển khai xoay quanh Ngôi Nhà Hạnh Phúc.
Sau khi phà cập đến, mọi người xách va li hành lý xuống thuyền, đi dọc theo con đường trải xi-măng tới Ngôi Nhà Hạnh Phúc.
Hứa Diệp cầm trong tay một tấm bản đồ, hắn vừa xem vừa nói: "Chắc là đi thêm mấy trăm mét nữa là tới rồi."
Lúc này, mọi người đang đi giữa những cánh đồng, hai bên đường ximăng đều là những cánh đồng rau xanh mướt.
Khung cảnh này khiến cho Hàn Nhiên cảm thấy vô cùng ấm áp.
"Thật sự là một nơi tuyệt vời." Hàn Nhiên thâm nói.
Vấn đề duy nhất chính là biểu hiện của Hứa Diệp cho đến hiện tại vẫn vô cùng bình thường.
Lúc này, bốn người nhìn thấy ở lê đường phía trước, có một chiếc xe ba gác lao xuống con mương ven đường.
Hoắc Chu lập tức lên tiếng: "Xe của ông bác kia rơi xuống rồi, chúng ta thử qua xem có giúp được gì cho người ta không.
Hoắc Chu có xuất thân là người dẫn chương trình, trong chương trình thực tế lần này, thật ra vai trò của anh ta cũng chính là một người dẫn chương trình.
Anh ta cũng không rõ việc chiếc xe ba gác này rơi xuống mương là kịch bản do tổ chương trình sắp xếp hay là do bọn họ thực sự tình cờ gặp được.
Nhưng chuyện này cũng không quá quan trọng, nếu đã gặp rồi thì tiến lên giúp người ta một tay cũng không phải chuyện gì to tát.
Bốn người cùng đi về phía chiếc xe ba gác.
Trong đầu Hoac Chu đã tính toán tới ca việc lát nữa anh ta và Lưu Đình Khoa kéo chỗ nào, Hứa Diệp kéo chỗ nào thì mới có thể kéo được chiếc xe ra khỏi mương.
Ông bác bên cạnh chiếc xe ba gác nhìn thấy nhóm người bọn họ đi tới, trên mặt cũng nở nụ cười.
Tới trước mặt ông bác, Hoắc Chu đang định lên tiếng thì thấy Hứa Diệp đi thẳng tới trước mặt ông ấy.
Sau đó, anh ta nghe thấy giọng nói của Hứa Diệp.
"Bác ơi, ở đây không được phép đỗ xe."
Lời vừa cất lên, mặt Hoắc Chu tức khắc tái mét. Anh ta kinh ngạc nhìn Hứa Diệp.
Lúc này, bão bình luận lập tức Sôi trào.
"Tài thật, không hổ là cậu nha Viện Trưởng!"
"Tôi đã nghĩ tới một đống lời Hứa Diệp có thể sẽ nói ra, trăm triệu lần không ngời"
'Xong đời, gân xanh trên trán ông bác cũng nổi lên rồi kìa, đây không phải là kịch bản đâu!"
"Ông bác: Bộ cậu nghĩ tôi muốn đỗ xe trong mương hả?"
Ngay khi Hứa Diệp vừa nói xong câu đó, Hàn Nhiên cũng bật cười ha ha.
"Hứa Diệp ơi rốt cuộc thì não anh trưởng thành kiểu gì thế hải"
Hoắc Chu vội vàng tiến lên, chắn giữa Hứa Diệp và ông bác kia.
Hoắc Chu thật sự sợ ông bác sẽ không kiềm chế được mà ra tay với Hứa Diệp.
Ông đánh không lại Hứa Diệp đâu!
Cuối cùng, ông bác cũng không nói gì nữa, chỉ là cố gắng hết sức giữ khoảng cách với Hứa Diệp.
Ánh mắt ông ấy khi nhìn Hứa Diệp cũng không quá thoải mái, dù sao thì đó chắc chắn không phải ánh mắt nhìn một người bình thường.
Sau khi mọi người giúp ông bác kéo được con xe ba gác ra khỏi mương liền tiếp tục đi về phía trước.
Không bao lâu sau họ đã đến trước Ngôi Nhà Hạnh Phúc.
Đây là một ngôi nhà mới được tổ chương trình xây dựng ở đây, diện tích cực kỳ rộng, bên trong có một số phòng ở và một sân.
Hoắc Chu phát hiện ra thẻ nhiệm vụ do tổ chương trình để lại ở cửa lớn.
Anh ta đọc nhiệm vụ được ghi bên trên lên.
"Tổ chương trình đã đưa đến cho các bạn một người bạn đồng hành nhỏ, một chú cún, trước khi chú cún nhỏ được đưa đến, mọi người hãy dùng dụng cu và nguyên liệu có sẵn ở đây để xây một ngôi nhà nhỏ cho chú cún."
Hứa Diệp hỏi: "Có hạn chế thời gian không?"
Hoắc Chu trả lời: "Hình như không có..
Hứa Diệp nói: Vậy đợi khách mời tới rồi làm sau."

Bình Luận

0 Thảo luận