Mới vừa đi vào, ông ấy đã nhìn thấy một hàng người.
Hai người ngoài cùng cầm một băng rôn nền đỏ chữ trắng, mỗi người cầm một đầu.
Trên đó viết "Nhiệt liệt chào mừng nhà xuất bản Văn nghệ An Thành đến Đây Là Studio Lớn!"
Người của Triệu Hiểu Lỗi lập tức choáng váng.
Con mẹ nó, tình huống này là sao?
Cách chào đón này có hơi lỗi thời.
Nhìn vẻ mặt những người này trông cũng có vẻ không tình nguyện lắm nhỉ.
Nhưng có một người rất kích động, nụ cười không hề gượng ép.
Hả?
Đó là Hứa Diệp.
Vậy thì không sao.
Hứa Diệp đứng trong nhóm người, vẻ mặt tươi cười, cất cao giọng nói: "Chào mừng Tổng biên tập Triệu, mọi người cùng vỗ tay chào đón nào!"
Sau đó Hứa Diệp vỗ tay mở đầu, hô to: "Chào mừng, chào mừng, nhiệt liệt chào mừng! Chào mừng, chào mừng, nhiệt liệt chào mừng!"
Vẻ mặt các nhân viên của hắn đều trông có vẻ không muốn sống nữa.
Sáng sớm nay, Hứa Diệp đã đến studio sắp xếp.
Nói là phải đón một vị khách rất quan trọng, cần tổ chức một màn chào đón nhỏ.
Sau đó là biến thành như vậy.
Các nhân viên cố nở nụ cười, hô to theo Hứa Diệp: "Chào mừng, chào mừng, nhiệt liệt chào mừng!"
Triệu Hiểu Lỗi ngượng chín người.
Lần gần nhất ông ấy nhìn thấy màn chào đón khách kiểu này là lúc ông ấy còn chưa lấy vợ nữa.
Ông ấy chỉ có thể cố cười nói: "Chào mọi người."
"Chào Tổng biên tập Triệu!" Hứa Diệp vô cùng dõng dạc nói.
Các nhân viên đồng loạt lặp lại.
Lúc này Triệu Hiểu Lỗi bỗng muốn xoayngười ra về.
Tôi đã đến chỗ nào đây?
Bệnh viện tâm thần sao?
Sau khi màn chào đón kết thúc, Hứa Diệp tiếp đón Triệu Hiểu Lỗi vào phòng họp.
Triệu Hiểu Lỗi rốt cuộc cũng cảm giác bầu không khí đã trở lại bình thường.
Sau khi ông ấy ngồi xuống, Hứa Diệp hỏi: "Ông uống gì?"
Triệu Hiểu Lỗi vội vàng nói: "Nước là được."
"Ông muốn nước uống, nước khoáng, nước thiên nhiên, nước tinh khiết, hay là nước đun sôi để nguội?" Hứa Diệp lại hỏi.
Trời đất!
Triệu Hiểu Lỗi ngơ ra, nước mà còn có nhiều loại như vậy sao?
"Nước ấm là được." Triệu Hiểu Lỗi đáp.
"Vậy ông muốn nước sôi 40oC, 60 oC, 80 oC hay 100 oC?" Hứa Diệp lại hỏi.
Khuôn mặt Triệu Hiểu Lỗi đơ ra.
Con mẹ nó, trên mạng ai cũng nói Hứa Diệp có bệnh, đúng là không phải nói đùa.
Cậu ta đùa như thật ấy!
"40oC là được." Triệu Hiểu Lỗi trả lời.
"Không có 40oC." Hứa Diệp nghiêm túc nói.
"Vậy 60 oC đi."
"60 oC cũng không có."
Trong đầu Triệu Hiểu Lỗi đầy dấu chấm hỏi.
Thế nhưng bây giờ ông ấy cảm giác mình đã thích ứng với cách nói chuyện của Hứa Diệp.
Triệu Hiểu Lỗi suy nghĩ một chút rồi nói: "Có gì uống nấy."
"Được!"
Hứa Diệp xoay người nói với nhân viên: "Đi lấy ly nước ấm."
Triệu Hiểu Lỗi mở to hai mắt nhìn chằm chằm Hứa Diệp.
Trong ánh mắt dường như muốn nói, cậu có bị gì không đó?
Chuyện hợp đồng nhanh chóng được ký kết.
Hứa Diệp đang trong thời gian tuyên truyền cho nền tảng Duyệt Động, cũng đã ký hợp đồng với Duyệt Động.
Trong tay Duyệt Động chỉ có bản quyền sách nói của Ma Thổi Đèn, những bản quyền khác đều thuộc về Hứa Diệp.
Thứ mà Hứa Diệp bán cho nhà xuất bản Văn nghệ An Thành cũng chỉ là bản quyền sách giấy.
Về phần sách điện tử thì chờ đối tác tìm tới cửa là được.
Hứa Diệp chắc chắn sẽ không giống như Thiên Hạ Bá Xướng, hồ đồ trên bàn rượu mà bán luôn bản quyền Ma Thổi Đèn đi.
Thiên Hạ Bá Xướng: tác giả bộ truyện Ma Thổi Đèn ngoài đời thực.
Kết quả dẫn đến bao nhiêu phim chuyển thể lộn xộn được sản xuất trên thị trường.
Sau khi ký hợp đồng xong, Triệu Hiểu Lỗi rất vui.
Một người sắp về hưu như ông ấy bỗng có một cảm giác.
Lần này chơi khô máu luôn!
Số lượng tiêu thụ mười triệu bản thẳng tiến!
Sau đó Triệu Hiểu Lỗi chợt nghe thấy hai tiếng 'pặc, pặc'.
Trên đầu ông ấy bỗng xuất hiện cả đống giấy màu rực rỡ.
Ông ấy quay đầu nhìn thì thấy hai nhân viên của Hứa Diệp đang đứng bên cạnh, mỗi người cầm một cây pháo.
Không biết từ khi nào, vách tường phòng họp đã treo một tấm băng rôn.
Trên đó viết "Chúc mừng lễ ký kết Ma Thổi Đèn thành công tốt đẹp!"
Triệu Hiểu Lỗi lại ngẩn người.
Cậu lại muốn đưa tôi về thời xưa sao?
Cả đám nhân viên Đây Là Studio Lớn lại bắt đầu vỗ tay .
Hứa Diệp dẫn đầu vỗ tay, vỗ rất nhiệt tình.
Sau đó, hắn phất tay, một nhân viên từ bên ngoài đi vào.
Cô ấy cầm trong tay một lá cờ thi đua.
Triệu Hiểu Lỗi cảm thấy không ổn.
Sau đó, ông ấy nhìn thấy Hứa Diệp nhận lá cờ thi đua, nói: "Tổng biên tập Triệu, tôi đã cho người làm lá cờ thi đua này để gửi đến nhà xuất bản Văn nghệ An Thành."
"Cảm ơn." Triệu Hiểu Lỗi vội vàng nói.
Việc tặng cờ thi đua là chuyện bình thường trong ngành xuất bản, đôi khi nhà văn sẽ trao cờ thi đua cho nhà xuất bản.
Hứa Diệp lật mặt trước của lá cờ, để lộ dòng chữ to trên đó.
Trên cùng là hàng chữ nhỏ "Nhà xuất bản Văn nghệ An Thành".
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận