Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Minh Tinh Này Hợp Pháp Nhưng Có Bệnh

Chương 1303: Đây là buổi massage nghiêm túc (2) Chương 1303: Đây là buổi

Ngày cập nhật : 2025-09-09 11:05:26
massage nghiêm túc (2)
Sau đó một người khác cũng lập tức cất lời: "Tôi phải đi cùng đội trưởng."
Hiên Hiên nghiến răng nghiến lợi: Con mèo tôi nuôi bị táo bón..
Tóm lại là ai cũng có lý do không thể từ chối.
Cuối cùng Tiểu Từ cũng hiểu ra, tối thực sự không thể trốn tránh được nữa.
Đôi mắt to tròn của cô ấy nhìn lướt qua từng người, ngón tay giấu trong ống tay áo không ngừng nắm chặt rồi lại buông ra.
"Được rồi, vậy tôi vê trước nhé."
Tiểu Từ vội vàng nói xong rồi quay người di ra ngoài, sau đó nhanh chóng đóng cửa lại.
Ngoài cửa, Hứa Diệp đã đứng đợi sẵn.
-Đi thôi. Hứa Diệp nói.
Hai người cùng nhau di vê phía lối ra.
Chưa đi được bao xa thì cánh cửa phòng thay đồ mở, năm cô gái thò đầu ra nhìn về phía bóng lưng rời đi của hai người họ.
Vậy mà đúng lúc này, Hứa Diệp đột nhiên kéo Tiểu Từ lại rồi hôn lên trán của cô ấy một cái.
Đám người Tạ Quỳnh lập tức há hốc miệng.
Sau đó họ thấy Hứa Diệp từ từ quay đầu rồi nhìn họ với ánh mắt giễu cợt, bàn tay không cầm gì còn giơ ngón giữa lên.
Nụ cười trên mặt của Tạ Quỳnh và mọi người lập tức biến mất.
Cả năm người đồng thanh nói vài từ, dù không phát ra tiếng nhưng nhìn khẩu hình miệng cũng có thể đoán được những từ đó.
Hứa Diệp không lê mê, nhanh chóng cùng Tiểu Từ lên xe MPV rời khỏi tòa nhà của đài trung ương.
Xe MPV đưa hai người đến bãi đậu xe dưới tâng hâm của nhà Tiểu Từ ở kinh đô. Khi xuống xe, Hứa Diệp lấy một chiếc túi từ ghế sau ra.
Tiểu Từ nghi ngờ hỏi: "Túi của ai vậy?"
Hứa Diệp đáp: "Túi của anh đấy.
Tiểu Từ càng nghi ngờ hơn: "Tại sao túi của anh lại ở trên xe của em? Lúc nãy cũng không thấy anh cầm theo túi mà?"
Vừa nói xong thì cô ấy đã nghe thấy tiếng chú tài xế phía trước ho hai tiếng rồi nói: "Không phải hai người là người một nhà sao? Hứa Diệp bảo tôi đặt túi vào xe nên tôi đã đặt vào đấy."
Tiểu Từ lập tức trợn tròn mắt.
Cô ấy thực sự không biết phải nói gì với chú tài xế, vì chú ấy nói đúng mài
Hứa Diệp đã đi xe MPV này không biết bao nhiêu lần rồi, tất nhiên đã quen biết với tài xế từ lâu.
Hứa Diệp cười ha hả nói: "Chú à, cảm ơn chú nhé."
Chú tài xế hơi ngại ngùng cất lời: Hai người còn khách sáo gì với tôi chứ, có cần gì thì cứ gọi tôi là được."
Tiểu Từ câm nín.
Khi hai người ở trong thang máy, Tiểu Từ hỏi: "Trong túi anh chứa gì vậy?
Hứa Diệp mỉm cười đáp: "Dụng cụ massage.. Khóe miệng của Tiểu Từ khẽ giật, nhìn chung cô ấy đã đoán được những thứ được gọi là đạo cụ này là gì.
Lần trước Hứa Diệp còn nói với cô ấy rằng đồng phục khi massage phải để anh ấy chọn.
Trong ấn tượng của cô ấy, hình như Hứa Diệp thích đồ đồng phục hấp dẫn chẳng hạn như tất đen.
Dẫu sao thì có bao nhiêu người đàn ông có thể chống lại sự hấp dẫn của tất đen cơ chứ?
Tiểu Từ thầm nghĩ: "Tất đen thì tất đen, dù sao cũng cũng không phải anh ấy chưa từng nhìn thấy".
Lần trước chỉ là nhìn, nhưng lần này có thể sẽ chạm vào. Khi buoc vao can phong quen thuộc, ánh mắt của Hứa Diệp lập tức liếc vê phía phòng ngủ của Tiểu Từ.
Thực ra hắn đã đến đây rất nhiều lân rồi nhưng hắn vẫn chưa từng nhìn thấy cảnh tượng ở bên trong cánh cửa kia.
Sau khi đổi dép lê xong, Tiểu Từ lấy một chai nước trong tủ lạnh đưa cho Hứa Diệp rồi nói: "Anh ngôi xuống trước đi."
Hứa Diệp ngôi xuống ghế sô pha rồi đặt chiếc túi của mình sang bên cạnh, còn mở TV lên rồi chuyển đến kênh thiếu nhi.
Lúc này kênh thiếu nhi đang chiếu phim hoạt hình buổi đêm, mà nội dung của phim hoạt hình cũng chính là Tom and Jerry.
Đây là bản phát lại, hiện giờ kênh hoạt hình đã mua bản quyên phát sóng của Tom and Jerry sau đó chọn một khung giờ phát sóng rồi, tỷ lệ người xem cũng khá tốt.
Chẳng bao lâu sau, Tiểu Từ đã thay đồ mặc ở nhà rồi ngôi bên cạnh Hứa Diệp, nhưng vẫn giữ một khoảng cách nhỏ.
Cô ấy vừa ngồi xuống, Hứa Diệp đã nhích người sát đến gân.
Hứa Diệp đặt tay lên đùi Tiểu Từ rồi nói với giọng điệu của một tên lưu manh: 'Em gái đừng căng thẳng, chỉ là anh cảm thấy em rất xinh đẹp thôi.
Nói xong, Hứa Diệp còn ghé sát tai Tiểu Từ và thổi nhẹ một hơi, vẻ mặt say mê nói: "Gia à, anh vẫn luôn tìm một con ngựa.
Nghe thấy cách gọi này "Gia" này, Tiểu Từ cảm thấy có gì đó Sai sai.
Cách gọi này nghe thế nào cũng không ổn.
Cô ấy hỏi: "Ngựa gì cơ?"
Vừa nói xong, Hứa Diệp đã hôn lên má cô ấy một cái, miệng còn phát ra âm thanh ky lạ.
"Ngựa gỗ..."
Trong nháy mắt, Tiểu Từ không kiêm chế được nữa, cô ấy cảm thấy mình sắp bị xấu hổ đến mức ung thư rồi.
Đến lúc này rôi mà anh ấy chẳng có chút tình tứ nào cải

Bình Luận

0 Thảo luận