Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Minh Tinh Này Hợp Pháp Nhưng Có Bệnh

Chương 558: Tôi có một con lừa nhỏ (2)

Ngày cập nhật : 2025-09-09 11:02:01
"Là thế này ư?"
Nhân viên gật đầu: "Là vậy đó."
"Quả là Hứa Diệp, dữ dội thật!"
Hoắc Chu ngượng ngùng cầm lấy đồ vật rồi đi về phía sân khấu.
Lúc này, ánh mắt của mọi người đều tập trung vào Hoắc Chu.
Tuy nhiên Hứa Diệp đã bước tới một bước rồi cầm lấy thứ trong tay Hoắc Chu.
Mọi người có thể thấy rõ trong tay Hứa Diệp có một cuộn vải lụa màu đỏ, hình như trên mép vải còn có một viền chỉ vàng.
Thứ này, nhìn thế nào cũng có hơi quen mắt nhỉ.
Nhưng mọi người lại không nhớ được đây là thứ gì ngay lập tức.
Sau khi Hứa Diệp đi tới bên cạnh Vu Vi, hắn tươi cười nói: "Trong khoảng thời gian này, tổ chương trình cũng đã làm việc rất vất vả, đặc biệt là các nhân viên hậu trường. Đây là thứ tôi muốn tặng cho họ."
Vừa dứt lời, Hứa Diệp nâng tay lên.
Cuộn vải màu đỏ trong tay hắn trượt xuống dưới.
Lúc này mọi người đều nhìn rõ được đây là thứ gì.
Thế mà là một biểu ngữ!
Chẳng trách lại thấy quen mắt!
Ở phía ngoài cùng bên phải của biểu ngữ có một dòng chữ dọc với nội dung "Tặng: Tất cả nhân viên của chương trình m Nhạc Lang Thang".
Ở giữa chỉ có một con số "6" khổng lồ.
Ở góc dưới bên trái có dòng chữ "Hứa Diệp tặng".
Mọi người đều có thể nhìn thấy con số 6 khổng lồ rất rõ ràng.
Trong phòng Livestream, bão bình luận lại quét qua.
"Viện trưởng 666!"
666): Liu liu liu có thể hiểu là đỉnh trong tiếng Việt.
"Không hổ là anh ấy! Ngôi sao đầu tiên gửi biểu ngữ cho tổ chương trình đã xuất hiện!"
"Hahaha! Cười chết mất, mặt đạo diễn Vu tái xanh luôn rồi."
Lúc này Vu Vi đang đứng trên sân khấu rất muốn bước xuống.
Bởi vì Hứa Diệp đưa biểu ngữ cho cô ấy.
Cô ấy còn không thể từ chối nên phải cầm trên tay biểu ngữ được tặng này.
Với tư cách là đạo diễn chính của chương trình, Vu Vi đã có thể đoán trước rằng hình ảnh cô ấy cầm biểu ngữ sẽ trở thành một cảnh tượng để đời trong chương trình tạp kỹ.
Thậm chí còn có khả năng bị cộng đồng mạng chế thành meme, giống như cái meme người chết kia.
"Được rồi, tất cả vì chương trình, tôi nhịn."
Vu Vi cố gắng mỉm cười: "Cảm ơn Hứa Diệp."
Nói xong, cô ấy cầm lấy biểu ngữ.
Hứa Diệp nói: "Đạo diễn, mau lấy cận cảnh đi."
Đạo diễn ở hậu trường đã cho máy quay lấy nét Vu Vi từ lâu.
Chỉ thấy Vu Vi mặc váy dạ hội màu đen, chân đi giày cao gót, đầy vẻ quyến rũ trưởng thành, trên tay cầm một biểu ngữ số "6" cười ngượng nghịu trước ống kính.
"Hứa Diệp tặng biểu ngữ, hài hước 100%, còn đạo diễn Vu cười ngượng nghịu, hài hước tới 10.000%."
"Vốn là rất thích đạo diễn Vu, bây giờ không thích nổi nữa."
"Đây không phải là m Nhạc Lang Thang mà là Sân khấu Đồng Quê."
Khán giả cười đến điên hết cả rồi.
Đến nỗi cả Lâm Ca và Mã Lục trên sân khấu cũng nhịn không được mà cười ha hả.
Mã Lục cũng không ngờ Hứa Diệp lại chuẩn bị một biểu ngữ tặng cho tổ chương trình, chiêu này đỉnh quá.
Hoắc Chu cố gắng nhịn cười, có hơi đau lòng cho Vu Vi.
"Đạo diễn Vu, để tôi lấy cái biểu ngữ này xuống trước đã." Hoắc Chu nói.
Vu Vi lập tức đưa biểu ngữ cho Hoắc Chu rồi nói: "Lấy xuống trước đi, lát nữa tôi bảo mọi người trong tổ chương trình chụp một bức với biểu ngữ này để không phụ tấm lòng của Hứa Diệp."
Nụ cười vui sướng trên khuôn mặt của các nhân viên ở hậu trường đã đông cứng lại.
Vu Vi thầm hừ một tiếng trong lòng.
Sao mà để mình tôi xấu hổ được chứ?
Chết trùm đi!
Trên sân khấu, chỉ có mỗi Trình Thiên Lôi không biết có nên cười hay không, đứng ở đây cũng có hơi xấu hổ.
Gã thực sự có hơi xấu hổ.
Cũng may lúc này, Vu Vi đã thúc đẩy quá trình.
"Mời các ca sĩ khác xuống sân khấu nghỉ ngơi. Hứa Diệp thì nán lại."
Trình Thiên Lôi thở phào nhẹ nhõm, lập tức bước xuống sân khấu.
Mã Lục với Lâm Ca chào Hứa Diệp rồi cũng bước xuống sân khấu.
Thật ra thì mọi người đều biết bây giờ phải làm gì.
Vu Vi nói: "Hứa Diệp, mỗi kỳ trước đây của chúng tôi đều có một phân đoạn thi hát. Hôm nay là vòng chung kết nên chưa sắp xếp phân đoạn này. Nhưng với tư cách là quán quân, cậu có quyền tranh tài. Cậu có bài nào muốn hát không?"
"Chị có chắc là cho em cơ hội này không?" Hứa Diệp hỏi.
Lần này đến lượt Vu Vi xấu hổ.
Rốt cuộc nên cho hay không đây.
Người bình thường làm sao chịu nổi giọng hát của Hứa Diệp.
Vu Vi nghĩ một lúc, vì mục đích phát lại thôi cứ để Hứa Diệp hát đi.
Hơn 30 triệu người đang xem truyền hình trực tiếp cũng phải chết chung!
Vì sức khỏe tinh thần của mọi người, Vu Vi vẫn phải nghiêm túc nói: "Cậu chỉ có hai phút thôi."

Bình Luận

0 Thảo luận