Làm hài kịch nhảm nhí mua vui cho mọi người, bị một đám đạo diễn phê bình thứ này không có dinh dưỡng, là thứ cấp thấp.
Muốn làm một bộ phim chiến tranh chiếu trên đài trung ương, cuối cùng lại chủ động rút lui.
Hứa Diệp bình thường có phạm tiện, nhưng hắn phạm tiện cũng là để mang lại niềm vui cho mọi người.
Nhất là sau khi Hứa Diệp và Tiểu Từ ở bên nhau, cũng không rảnh rỗi lên mạng mua mấy cái hot search vớ vẩn về chuyện yêu đương để cố gắng duy trì độ nổi tiếng.
Đi đóng phim rồi, dứt khoát liên biến mất khỏi mạng, Weibo cũng chẳng thấy đăng mấy bài.
Không giống một vài minh tinh, động một tí là lại mua hot search để tăng độ nổi tiếng, tác phẩm thì chẳng có mấy, diễn dở cũng không sao, chỉ cần có lưu lượng kiếm tiên là được.
Hứa Diệp trên người tỏa ra nhiệt lượng không nhiều, nhưng cũng đang từng chút từng chút truyền đi, để càng nhiều người thấy được.
Khi Hứa Diệp hát xong đoạn này, âm thanh nhạc đệm lại vang lên.
Lúc này, hai bên sân khấu, có hai nhom nguoi chay len.
Mọi người lập tức nhận ra những người này.
"Đây chẳng phải là những diễn viên nhí vừa biểu diễn võ thuật sao?"
Những diễn viên võ thuật này chạy lên sân khấu, đứng thành một hàng ngay ngắn phía sau Hứa Diệp.
Trên người những diễn viên nhí này toát ra khí chất dương cương, từng ánh mắt kiên nghị, thân thể đứng thẳng tắp.
"Đây mới là nam tử hán chứi Chẳng có chút nào nương nương!"
"Con trai ta sau này cũng phải như vậy!
"Khí chất xứng đôi, bài trừ thẩm mỹ nương hóal"
Trong đoạn nhạc đệm này, tiếng sáo và tiếng trống đan xen vào nhau, hào hùng mạnh mẽ.
Hứa Diệp cất bước, đi đi lại lại trên sân khấu.
Ca khúc này là một bài hát tiếng Quảng Đông, nhưng nó cũng có phiên bản tiếng Phổ Thông.
Điều đáng nói là, vê phần lời, phiên bản tiếng Phổ Thông và phiên bản tiếng Quảng Đông chỉ có sự khác biệt rất nhỏ, đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến ca khúc này được lưu truyền rộng rãi. Vừa rồi đã hát đủ tiếng Quảng Đông, vậy tiếp theo cũng nên hát tiếng Phổ Thông.
Ngay lúc này, các ca sĩ hát bè lại bắt đầu ngân nga.
Mỗi khi một đoạn ngân nga kết thúc, đám diễn viên võ thuật nhí đứng trên sân khấu lại đồng thanh hô: "Hô!"
Hô, ha, hắc!
Ba tiếng này, là thiết kế đặc biệt trong ca khúc.
Đây là tiếng thét của những trang nam nhi.
Khi một đám người cùng nhau hô lên, cảm giác hoàn toàn khác biệt.
"Ta nổi hết cả da gà rồi!" Qua đã, còn yêu đương gì nữa, lão tử phải đi gây dựng sự nghiệp!"
"Nữ nhân chỉ làm chậm tốc độ rút đao của tal Giờ ta chỉ muốn chạy mười cây sốt"
Khán giả đã vô cùng mong đợi giọng hát cuối cùng.
Lúc này, Hứa Diệp lại câm micro, giọng hát của hắn lại vang lên.
Chỉ là lân này không còn là tiếng Quảng Đông, mà là tiếng Phổ Thông!
"Để biển trời vì ta tụ năng lượng!"
"Đi khai thiên tích địa, vì lý tưởng xông phat" Khi giọng hát tiếng Phổ Thông vang lên, bình luận trên màn hình lập tức bùng nổ.
Dù sao đối tượng khán giả của tiếng Phổ Thông cũng đông hơn một chút, cảm xúc của khán giả cũng mãnh liệt hơn.
Phía trước cao trào, liên tục cao trào!
"Lại ngắm trời xanh rộng lớn, hạo khí ngút ngàn!"
Ta là nam nhi, đương tự cường!"
'Hồi Hai"
Khi Hứa Diệp hát xong mấy câu này, trong phòng phát sóng trực tiếp, bình luận trên màn hình, đồng loạt chỉ còn lại những bình luận giống nhau.
Trong vô số bình luận, chỉ có một câu.
Ta là nam nhi đương tự cường!"
Tại một quán thịt nướng ở chợ đêm nọ, chiếc TV treo trên tường đang chiếu tiết mục này.
Những người đàn ông đang ăn cơm đều nhìn chằm chằm vào TV, thân thể bất động, phảng phất như bị hạ định thân thuật.
Trong một gia đình nọ, người cha và con trai cùng nhau xem TY.
Con trai vung thanh kiếm đồ chơi trong tay, lớn tiếng nói: "Ta là nam nhi đương tự cường!" Bên cạnh, trong mắt người cha già đã có chút long lanh.
Trong ga tàu điện ngầm, một nam tử trẻ tuổi tay cam một bó hoa đi ra, hắn vừa đi tỏ tình, sau đó bị từ chối, lý do của đối phương là ta nhận món quà quý giá của ngươi không có nghĩa là ta thích ngươi.
Trong lòng hắn vốn còn buồn bực, nhưng khi nghe giọng hát của Hứa Diệp trong tai nghe, nỗi u ám trong lòng tan biến hết.
Tình yêu vốn không phải là tất cả của cuộc sống.
Hắn ném thẳng bó hoa trong tay vào thùng rác, ngẩng đầu ưỡn ngực đi ra ngoài.
Trong tai nghe của hắn, vang lên giọng hát của Hứa Diệp.
"Ngang đầu ưỡn ngực ta làm rường cột, làm hảo hán."
"Dùng trăm điểm nóng của ta."
"Tỏa ra ngàn ánh hào quang."
Sau khi hát xong mấy câu này, Hứa Diệp hét lớn một tiếng.
Kết quả là trong phòng phát sóng trực tiếp, một đám cư dân mạng đùa dai cũng lập tức theo sau, để lại bình luận.
Aaaaal
Giờ phút này, trên khắp cả nước, ngày càng có nhiêu người đổ xô vào kênh truyền hình vệ tỉnh tỉnh Quảng.
Chỉ cần là nam nhân, khi nghe ca khúc này đều dừng lại ở đài truyền hình vệ tinh tỉnh Việt.
Trong ánh mắt chăm chú của vạn chúng, Hứa Diệp lớn tiếng hát lên những âm thanh cuối.
"Làm một dang nam nhi!"
"Nhiệt huyết nóng, nhiệt tâm!"
So với! Mặt! Trời! Còn! Sáng! Hơn"
Câu cuối này, âm thanh trực tiếp kéo lên đến tột đỉnh.
Trong lòng mỗi nam nhân, đều từng có ảo tưởng kiến công lập nghiệp, đám nam sinh thuở nhỏ tuy tuổi còn nhỏ, nhưng mộng tưởng đều rất lớn.
Mọi người đều từng có thời niên thiếu, chỉ là theo thời gian trôi qua, theo cuộc sống tôi luyện, những ảo tưởng ngông cuồng kia cũng dan dần chìm xuống.
Đao sẽ cùn, thân thể sẽ mệt, máu sẽ lạnh, tâm sẽ mỏi.
Nhưng ngọn lửa trong lòng kia kỳ thực vẫn luôn tồn tại, cho dù đến chết cũng không lụi tàn.
Trên sân khấu, khi Hứa Diệp hát xong, trên màn hình lớn, lại xuất hiện ảnh động văn tự.
Lân này, ngòi bút hạ xuống, chỉ viết năm chữ.
'Nam nhi đương tự cường!"
Sau khi nét bút cuối cùng hạ xuống, mấy chữ Nam Nhi Đương Tự Cường kia tỏa ra ánh sáng.
Âm thanh cuối cùng cũng dừng lại vào giờ khắc này. Một khúc kết thúc, toàn trường vang lên tiếng vỗ tay như sấm dậy.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận