Mặc dù chưa nghe bài này nhưng ông ấy đã rất hài lòng về phần ca từ của bài.
"Hứa Diệp thực sự có thể viết bất kỳ bài hát gì mà hắn muốn."
Dương Lâm đeo tai nghe rồi mở bài hát lên.
Ban đầu, biểu cảm trên mặt ông ấy vẫn bình tĩnh, kết quả nghe được một lúc thì khóe miệng toe toét, nụ cười trên mặt còn khó đè nén hơn cả AK.
Chờ sau khi nghe xong cả bài, trên mặt Dương Lâm chỉ còn dư lại vẻ kích động.
"Xin lỗi thầy Chu, tôi nghĩ Xuân Vãn lần này sẽ sôi động hơn gala của ông rồi."
Dương Lâm nói thầm trong lòng.
Bài hát mới của Hứa Diệp thuộc phong cách hoàn toàn khác với [Chiến Binh Cô Độc] và [Thiếu Niên Trung Quốc nói].
Nhưng bài hát này lại vô cùng phù hợp với Xuân Vãn.
Thậm chí Dương Lâm còn có cảm giác rằng bài hát này có thể nổi tiếng toàn quốc chỉ sau một đêm.
Ông ấy lập tức chuyển toàn bộ những tài liệu này vào trong USB, sau đó gọi đám người trong uy ban xét duyệt Xuân Vãn vào phòng họp.
Quyền lực của đạo diễn Xuân Vãn vẫn rất lớn, công việc của những người trong ủy ban xét duyệt này cũng tương đương với trợ giúp đạo diễn.
Sau khi đám nhân viên xét duyệt các loại tiết mục và bài hát đều ngồi trong phòng họp, Dương Lâm nói: "Tiết mục mà tôi cho mọi người xem là do Hứa Diệp gửi đến."
Một người đàn ông trung niên ở dưới khán đài lập tức nói: "Đạo diễn Dương, tôi nói không phải chứ bây giờ mới gửi tiết mục thì có phải hơi trễ không? Ông nói ông muốn giữ một suất cho Hứa Diệp lên Xuân Vãn, nhưng lỡ như tiết mục dở tệ thì chúng tôi cũng không giữ cho được."
"Đúng đấy, đạo diễn Dương, nếu như Hứa Diệp đồng ca thì cũng không có gì quan trọng, nhưng ông lại cho hắn một sân khấu đơn ca, đây là chuyện chưa từng có tiền lệ."
Thực ra mọi người cũng chỉ tùy tiện nói mấy câu.
Bọn họ cũng biết chuyện Dương Lâm muốn bảo đảm cho Hứa Diệp tham gia Xuân Vãn, mọi người cũng không có ý kiến gì.
Chỉ cần tiết mục được thông qua thì hoàn toàn có thể cho thanh niên Hứa Diệp này một cơ hội.
Mọi người vẫn hợp tác vui vẻ.
Dương Lâm cười ha hả, nói: "Tôi biết mọi người lo lắng điều gì, không sao đâu, mọi người nghe thử đi."
Dương Lâm cắm USB vào, trực tiếp trình chiếu cho mọi người xem.
Ban đầu, vẻ mặt của mọi người cũng giống như Dương Lâm, vẫn vô cùng bình tĩnh, nhưng sau khi nghe đến đoạn sau thì tất cả mọi người đều không kìm được khóe miệng.
Chờ sau khi bài hát kết thúc, người đàn ông trung niên ban đầu mới cười nói: "Tết âm lịch còn chưa đến mà tôi đã cảm thấy như sang năm mới rồi là sao?"
"Khoan hãy nói, bầu không khí này đang vèo vèo đến rồi."
"Cảm giác hoàn toàn khác."
Mấy người trong uy ban xét duyệt này phải xét duyệt tiết mục hằng ngày, đến mức sắp phát điên rồi.
Khi thì tiết mục này có vấn đề, khi thì tiết mục kia có vấn đề.
Giày vò bọn họ đến mức bọn họ không muốn bận tâm nữa.
Nhưng bài hát này của Hứa Diệp mang lại cho bọn họ cảm giác ổn định.
Ổn định đám bọn họ.
Dường như bài hát này được sinh ra để dành cho sân khấu Xuân Vãn.
Dương Lâm thấy biểu cảm của mọi người thì biết không có vấn đề gì rồi.
Ông ấy hỏi: "Mọi người cảm thấy đặt bài hát này ở vị trí nào thì hợp lý?"
Lần này, mọi người đều xoắn xuýt.
Thực ra trình tự các tiết mục trong Xuân Vãn rất quan trọng.
Thực ra việc khống chế rating cũng phụ thuộc vào trình tự tiết mục.
Ví dụ như trong những năm chú Bản Sơn thống trị Xuân vãn, tổ đạo diễn sẽ chiếu tiểu phẩm của chú Bản Sơn ở sau cùng, vì gần nửa đêm là lúc tăng rating.
Nếu không, chú Bản Sơn lên sàn sớm thì rating phía sau sẽ tụt dốc.
"Độ hot cá nhân của Hứa Diệp vẫn khá cao, cũng coi như đảm bảo rating, tôi cảm thấy có thể đặt tiết mục của hắn sau mười một giờ." Một ủy viên xét duyệt nói.
Có một người khác nói ngay lập tức: "Tôi cảm thấy cần phải đặt trong tiết mục mở màn để khuấy động bầu không khí."
"Tôi cảm thấy để ở giữa là thích hợp nhất, cho mọi người cùng vui vẻ."
Dương Lâm thì mở danh sách tiết mục tạm thời ra.
Danh sách tiết mục Xuân Vãn gần như sẽ không được chốt cho đến tận đêm giao thừa.
Sau khi ông ấy nhìn một lát thì nói: "Không phải ở đây có tiểu phẩm [Tại Sao Lại Giục Kết Hôn] ư, tôi thấy hay là đặt bài hát của Hứa Diệp ở sau tiểu phẩm này đi."
Các ủy viên xét duyệt xem tài liệu trên tay.
Tiểu phẩm này là tiết mục của hai diễn viên kỳ cựu dẫn dắt hai diễn viên lưu lượng, chất lượng thuộc trình độ vừa đạt tiêu chuẩn.
"Cũng được, đặt ở phía sau thì cũng dễ kiểm soát thời gian." Các ủy viên xét duyệt tỏ vẻ không có ý kiến gì.
Nếu như Hứa Diệp không hài lòng về thời lượng thì cho tiết mục này dài ra. Nếu như Hứa Diệp không đủ thời lượng thì san bớt từ bên tiểu phẩm này.
Thời gian của tiết mục này là sau mười một giờ, chỉ vài phút sau thôi.
Chờ sau khi mọi người quyết định xong thì Hứa Diệp cũng nhận được điện thoại của Dương Lâm.
Tiết mục đã được thông qua, nhanh chóng đến kinh thành để diễn tập.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận