Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Minh Tinh Này Hợp Pháp Nhưng Có Bệnh

Chương 1240: Lâm Thạc là ai? (5)

Ngày cập nhật : 2025-09-09 11:05:26
Điền Minh tự nhiên không ưa Hứa Diệp.
Con muốn làm phim nữa, thật sự nghĩ mình giỏi vậy rồi à?' Điên Minh nghĩ thâm.
Cũng có không ít đạo diễn như Điền Minh.
Ban đầu, một số đạo diễn biết hôm nay Hứa Diệp sẽ đến giải Kim Long thì còn định trò chuyện với Hứa Diệp, xem thái độ của anh chàng trẻ tuổi này thế nào, nếu ổn thì để hắn đóng một vai trong phim.
Hứa Diệp làm vậy, tình hình lại khác. Người ta vốn không có ý định tham gia phim của người khác đâu.
"Chàng trai trẻ tuổi này kiêu ngạo quá rồi, còn muốn tranh bát cơm với chúng ta nữa đấy."
"Cứ quay phim truyền hình của cậu ta là được rồi, sao lại nghĩ đến làm phim điện ảnh nữa thế."
Cậu ta nghĩ phim là cái gì chứt"
Những đạo diễn này lập tức không có cảm tình với Hứa Diệp.
Làng giải trí rất thực tế, hắn từ đối tác hợp tác trở thành đối thủ cạnh tranh, thái độ của mọi người đương nhiên cũng khác biệt.
Con đường Hứa Diệp đi không giống với các ngôi sao khác.
Dù là nhóm đạo diễn này hay các nhà tư bản trong ngành, đều không có cách nào kiểm soát Hứa Diệp.
Mỗi khi bước vào một lĩnh vực, mọi người không còn cách nào khác, chỉ có thể đối đầu trực diện với Hứa Diệp.
Bây giờ, mọi người chỉ có thể hy vọng Hứa Diệp hỏng chuyện.
Trong dãy ghế khách mời, Hứa Diệp và nhóm người Đường Tư Kỳ ngôi cùng nhau.
Vì cả nhóm không có áp lực nhận giải, chỉ đến để vui chơi.
Chu Viễn và Ngưu Cương vốn đang xem sân khấu thì đột nhiên nghe thay tieng rac rac truyen đến bên tai.
Cả hai nhìn lại, phát hiện Hứa Diệp và Đường Tư Kỳ đã bắt đầu căn hạt dưa.
Không chỉ cắn hạt dưa, hai người này còn ghé sát vào nhau nói thì thâm.
Ngưu Cương thắc mắc hỏi: "Hai người đang nói chuyện gì vậy?"
Đường Tư Kỳ vừa cầm hạt dưa vừa lén lút ghé đến gân Ngưu Cương, nói nhỏ: "Chúng tôi đang thảo luận một vấn đề."
Ngưu Cương hỏi: "Vấn đề gì?"
Đường Tư Kỳ nhìn xung quanh, xác nhận không ai chú ý rồi nói nhỏ: "Tôi và Viện Trưởng đang nói ve mối quan hệ với ba mẹ, chúng tôi phát hiện, ngay từ đầu ai cũng có mối quan hệ không tốt với ba mẹ của mình."
Hai người đang nói chuyện, Chu Viễn cũng tự động ghé vào: "Làm gì có đâu, mối quan hệ giữa tôi và bố mẹ ngay từ đầu đã rất tốt rôi mà."
Bốn người này lập tức tụ tập lại.
Hứa Diệp cầm túi hạt dưa, đưa cho Ngưu Cương.
Ngưu Cương chỉ do dự một giây rồi nhận lấy, anh ấy giơ túi lên nhìn Chu Viễn, Chu Viễn tự động đưa tay ra.
Sau khi đổ hạt dưa vào tay Chu Viễn, Ngưu Cương cũng tự đổ vào tay mình một ít.
Sau đó bốn người đồng loạt cầm hạt dưa, vừa cắn hạt dưa vừa trò chuyện.
Đường Tư Kỳ nói nhỏ: "Để Viện Trưởng nói đi."
Chu Viễn và Ngưu Cương đều nhìn vê phía Hứa Diệp.
Hứa Diệp tiếp tục sát tới gần, vẻ mặt nghiêm túc nói: "Mọi người không phát hiện ra sao, năm đầu tiên chúng ta sinh ra hoàn toàn không nói chuyện với ba mẹ, chắc chắn quan hệ không tốt lắm, nếu quan hệ tốt thì sao lại không nói lời nào được chu?
Chu Viễn và Ngưu Cương nghe xong thì suýt nữa bật cười. Mẹ kiếp, cậu ta nói có lý phết!
Chỉ là, khi bốn người Hứa Diệp đang nói chuyện thì không để ý, lễ trao giải đúng lúc đến phần giải thưởng Người Mới Xuất Sắc Nhất.
Trong giải thưởng Người Mới Xuất Sắc Nhất, Hứa Diệp cũng không được đề cử.
Cuối cùng diễn viên đoạt giải là một nam diễn viên tên là Đặng Khải Luân.
Sau khi cái tên này vừa được đọc lên, trên màn hình bình luận xuất hiện một đống dấu hỏi.
"Xin hỏi, Đặng Khải Luân là ai vậy?
"Đặng Khải Luân mà cũng có thể đoạt giải sao? Dựa vào diễn xuất cứng đơ của anh ta trong bộ phim Nạn Nhân hả? Chắc chắn có nhầm lẫn rồi phải không?"
"Giải Kim Long làm sao thế? Hứa Diệp không được đề cử cũng thôi đi, dù sao cũng có người thực sự xuất sắc mà, nhưng giải Người Mới Xuất Sắc Nhất lại trao cho Đặng Khải Luân, còn không bằng trao cho Hứa Diệp."
"Trong danh sách de cử còn có Trình Mộng Giai và Chu Trác, ai trong số họ không diễn tốt hơn Đặng Khải Luân vậy?"
Khi khán giả đang thảo luận, hình ảnh trong phòng livestream vô tình lia qua khu vực khách mời. Và sau đó mọi người nhìn thấy bốn người Hứa Diệp tụm lại vừa cắn hạt dưa vừa lén lút nói chuyện.
Người quay phim vốn đã lia máy quay qua chỗ khác, nhưng có vẻ nghĩ rằng mình nhìn nhâm nên lại chuyển máy quay về phía bốn người Hứa Diệp.
Khán giả lập tức câm nín.
"Viện Trưởng nhanh tỉnh táo lại đi mà, giải thưởng cũng bị người khác cướp di rồi, anh còn ở đây căn hạt dưa được saol"
"Hơn nữa, dáng vẻ bây giờ của bốn người này trông rất giống mấy bà cụ ở đầu làng của chúng tôi đó."
To mò quá, nhóm Hứa Diệp đang nói gì vậy!
Không ai quan tâm đến người đoạt giải Người Mới Xuất Sắc Nhất nữa, trên màn hình bình luận đều hỏi Hứa Diệp đang nói gì.
Nếu khán giả có thể nghe được nội dung cuộc trò chuyện của bốn người Hứa Diệp, chắc chắn sẽ càng cạn lời hơn.
Lúc này bốn người Hứa Diệp đã chuyển sang chủ đề tiếp theo.
Hứa Diệp nói: "Tôi cảm thấy cá không sợ đau, mọi người nhìn xem, cho dù chúng ta có làm gì cá thì nó cũng không kêu thành tiếng, đập một nhát vào đầu nó cũng không kêu đau, chắc chắn là nó không sợ.' Chu Viễn và Ngưu Cương chìm vào suy nghĩ.
Đường Tư Kỳ lập tức nói: "Nói như vậy thì cây phát tài nhà tôi cũng không sợ đau, tôi dùng kéo cắt lá nó mà nó cũng không kêu rên tí nào.
Chu Viễn không biết nói gì: "Nếu theo cậu nói thì hạt dưa trong tay chúng ta cũng không sợ đau.
Hứa Diệp lại lắc đầu trả lời: "Không, hạt dưa sợ đau, khi thây căn hạt dưa chẳng phải sẽ phát ra tiếng rắc sao? Đó là hạt dưa đang kêu đau đấy."
Trong giây lát, Chu Viễn cạn lời.

Bình Luận

0 Thảo luận