"Chơi vui quá đi mất!" Đường Tư Kỳ thích thú nhủ thầm.
Về phần những người còn lại trong thang máy, ai nấy đều xấu hổ đến xoắn cả ngón chân.
Ngưu Cương và Chu Viễn là hai tên thẳng nam sắt thép, giờ trong đầu đều đang hỏi chấm vừa rồi mình mới làm cái quái gì vậy?
Chẳng lẽ bệnh tâm thần của Hứa Diệp có thể lây lan sao?
Mình chắc cũng bị điên theo rồi.
Cô bé lạ mặt kia cũng không còn cảm giác vui mừng hớn hở vì gặp được người nổi tiếng nữa, chỉ còn bối rối khó hiểu.
Rốt cuộc vừa rồi đã xảy ra chuyện gì?
Ngay lúc cả thang máy đều đang im lặng, Hứa Diệp bỗng lên tiếng.
"Không phải vừa rồi chỉ có bốn người ăn lẩu sao? Sao giờ điểm số lại ra năm người vậy?"
Chu Viễn: ???
Đường Tư Kỳ: ‼!
Hứa Diệp lập tức nhìn về phía cô bé lạ mặt ở góc đối diện.
Bọn Chu Viễn cũng nhìn theo ánh mắt cậu.
Hứa Diệp vậy mà còn nghiêm túc hỏi: "Hóa ra trong thang máy có thêm một người à."
Cô bé cuối cùng cũng phản ứng kịp
Lúc trước ở trên mạng, cô nghe có người bảo Hứa Diệp có bệnh, nhưng cô không tin.
Hôm nay cuối cùng cũng gặp được.
Hứa Diệp, hóa ra anh thật sự có bệnh!
Cô bé xấu hổ cười cười, lấy điện thoại ra lập tức nhắn tin kể lại chuyện này cho bạn thân.
"Cả nhà yêu ơi, mọi người biết hôm nay có chuyện gì xảy ra không? Hôm nay tớ gặp được Hứa Diệp..."
Chờ đến khi thang máy xuống tầng trệt, Chu Viễn và Ngưu Cương gần như chạy trối chết, vội vã trở về phòng của mình.
Đường Tư Kỳ chào tạm biệt Hứa Diệp, cười vẫy vẫy tay: "Viện... Anh Diệp, mai gặp nhé!"
Hứa Diệp cũng vẫy tay.
Ngày hôm sau, lúc nhóm Hứa Diệp đến phim trường, nhiều người trong đoàn làm phim nhìn bọn họ với vẻ mặt quái dị.
Tới sáng hôm nay Đỗ Sùng Lâm mới biết được chuyện khi tối.
Việc này đã truyền khắp trụ sở Điện ảnh và Truyền hình Giang Bắc.
Mới sáng sớm, Đỗ Sùng Lâm đã gọi bốn diễn viên chính vào cùng nhau.
Các nhân viên trong đoàn làm phim đứng ở xa xa nhìn thấy cảnh này cũng chỉ có thể lắc đầu thở dài.
Vẻ mặt Đỗ Sùng Lâm nghiêm túc cực kỳ, ông ấy chắp hai tay ra sau lưng, đi qua đi lại.
Trong đoàn phim, địa vị của đạo diễn rất cao, mà dáng vẻ bây giờ của Đỗ Sùng Lâm rõ ràng trông như sắp khởi binh hỏi tội.
Bọn Hứa Diệp cũng không phải là siêu sao át chủ bài gì đó, cho nên vẫn luôn duy trì thái độ tôn trọng với đạo diễn Đỗ.
Chu Viễn đã nghĩ sẵn chuyện này trong đầu, phải thành thật xin lỗi đạo diễn Đỗ.
Dù sao chuyện tối hôm qua cũng không phải chuyện gì lớn.
Anh ta lại là diễn viên lớn tuổi nhất trong đám này, cho nên để anh ta gánh tránh nhiệm là được.
Hứa Diệp cũng có làm gì sai đâu.
Cậu ấy mới hai mươi tuổi thôi, vẫn còn trẻ con lắm.
Im lặng hồi lâu, Đỗ Sùng Lâm mới lên tiếng.
Ông ấy nghiêm túc nói: "Tôi nghe người ta bảo hôm qua bốn người các cậu đi chà nồi ở phòng giặt của khách sạn à?"
Vừa mới nói xong câu này, cả bốn người đồng loạt mở to mắt nhìn nhau.
Không phải nói vụ ăn lẩu ở phòng tập thể hình à?
Sao lại biến thành chà nồi ở phòng giặt quần áo rồi?
Đỗ Sùng Lâm vẫn nói tiếng: "Mấy người các cậu cũng thật là, muốn tôi phải nói gì nữa đây. Chu Viễn, cậu dù gì cũng là đàn anh, sao lại chơi trò nhăng nhít này với mấy đứa nhỏ, phòng giặt quần áo của người ta là nơi giặt đồ, không phải là nơi chà nồi đâu! Chuyện này sẽ gây ảnh hưởng xấu đấy!"
Đỗ Sùng Lâm trông như chỉ hận rèn sắt không thể thành thép.
Chu Viễn vừa mở miệng, đang định lên tiếng phân bua đã bị Đỗ Sùng Lâm ngắt lời.
"Thôi được rồi, không cần nói nữa, sau này đừng làm chuyện như vậy nữa, chú ý kẻo ảnh hưởng. Mọi người cũng không còn là người mới nữa rồi, phải tự biết chuyện gì có thể làm, chuyện gì không thể làm đi." Đỗ Sùng Lâm nghiêm giọng nói.
"Về hóa trang đi."
Bốn người quay lại nhìn nhau, sau đó cũng rời đi.
Đường Tư Kỳ cảm thấy hình như mình vừa sống sót sau đại nạn.
Có cảm giác như vừa bị đạo diễn Đỗ quở trách, nhưng hình như cũng không giống bị quở trách lắm.
Lúc mọi người đang hóa trang, Ngưu Cương vẫn nghĩ mãi không thông.
Sao bỗng dưng lại biến thành chà nồi trong phòng giặt quần áo thế kia?
Những ngày tiếp theo, Hứa Diệp đều yên ổn ở lại đoàn làm phim để quay phim.
Chẳng qua trong thời gian này, có một người lại khó chịu vô cùng.
Đó là Trình Thiên Lôi, ca sĩ cấp Thiên vương của Truyền thông Cực Quang.
Truyền thông Cực Quang là một trong bốn gã khổng lồ về truyền thông với thế mạnh là âm nhạc, các bài hát được công ty này sản xuất đều có độ nổi tiếng rất cao, nhiều ca sĩ có thực lực ra mắt từ công ty này.
Gần đây, Trình Thiên Lôi đang chuẩn bị cho album mới của mình, vài hôm trước gã mới cho phát hành một đĩa đơn.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận