Địa điểm ghi hình lần này của chương trình là ở Hàng Châu, có điều đây là nơi cuối cùng biểu diễn ca hát rồi.
Sau khi nhóm người Hứa Diệp đến Hàng Châu, tổ tiết mục vẫn phái xe đến sân bay đón bọn họ.
Điểm khác biệt so với lần trước là đội ngũ lần này của Hứa Diệp có nhiều người hơn.
Ngoại trừ tổ hợp ba người đẹp trai ngút ngàn thì còn có Trần Vũ Hân và Trịnh Vũ.
Sau khi nhìn thấy Hứa Diệp, người tài xế có ấn tượng rất sâu đậm với Hứa Diệp hỏi: "Sao lần này lại lên xe thế?"
Hứa Diệp nói: "Anh xuống xe đi, tôi tự lái."
Tài xế ngơ ngẩn cả người.
Cuối cùng tài xế vẫn không dám để cho Hứa Diệp tự lái xe.
Không nói đến đây là công việc của hắn, dù sao cũng không thể để cho mấy vị khách người ta tự lái được.
Lỡ đâu để Hứa Diệp lái xe, trên đường xảy ra chuyện gì thì hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng.
Sau khi đến văn phòng của tổ tiết mục, Vu Vi đích thân đến đón tiếp Hứa Diệp.
Thật ra cô ấy còn rất nhiều việc phải làm nhưng Hứa Diệp tới, cô ấy vẫn phải tự mình đến nghênh đón một lát.
Hứa Diệp chính là sự đảm bảo cho toàn bộ rating của chương trình này đó.
Vu Vi mặc trang phục chuyên nghiệp mỉm cười: "Hoan nghênh mọi người."
Đổng Ngọc Khôn và Trần Vũ Hân cùng tiến lên, lần lượt bắt tay với Vu Vi.
Đổng Ngọc Khôn có hơi khẩn trương, đây là lần đầu tiên cậu ấy được tiếp xúc ở khoảng cách gần như vậy với người có cấp bậc cao như tổng đạo diễn.
Sau khi mấy người họ trò chuyện xong, Hứa Diệp và Mã Lục lập tức đi đến phòng nghỉ.
Đổng Ngọc Khôn và Trần Vũ Hân là khách mời của tập này, sẽ không xuất hiện ngay từ đầu.
Thân phận của hai người họ tạm thời vẫn cần được giữ bí mật.
Cho dù tất cả mọi người đều đã đoán được thì vẫn phải làm vậy.
Trong phòng nghỉ, các ca sĩ khác cũng lục tục đến.
Lúc này đây chỉ còn lại sáu vị ca sĩ tham gia thu âm.
Tổ tiết mục cũng không sắp xếp ca sĩ bổ sung nữa.
Ở vòng bán kết, sáu vị ca sĩ này sẽ tranh tài trên cùng một sân khấu, sau đó sẽ có bốn người được thăng cấp tiến vào vòng chung kết.
Lúc Trình Thiên Lôi đi vào phòng nghỉ, gương mặt không biểu tình ngồi ở trên sô pha, không nói lời nào.
Ngược lại với gã, Lâm Ca chào hỏi rất nhiệt tình.
Sau khi đám người đến đông đủ, Vu Vi mới đi vào.
"Trong chương trình của ngày kia, ban ngày chúng ta sẽ dùng hình thức phát sóng trực tiếp, còn ban đêm sẽ là sân khấu biểu diễn của mọi người. Địa điểm phát sóng trực tiếp lần này là trang trại sinh thái do nhà tài trợ của chương trình cung cấp."
Trong chương trình Âm Nhạc Lang Thang có một nhà tài trợ lớn kinh doanh sữa bò, thương hiệu này cũng khá có danh tiếng.
"Cho nên thời gian luyện tập sẽ bắt đầu từ ngày mai, mọi người có thể chuẩn bị một chút."
Sau khi sắp xếp xong mọi nguyện, mọi người lại thu âm vài đoạn quảng cáo của thương hiệu tài trợ cho chương trình.
Quảng cáo này không được tính là đại ngôn, nó chỉ giống như yêu cầu bổ sung trong hợp đồng ký với tổ tiết mục mà thôi.
Sau khi làm xong, mọi người lập tức rời khỏi tổ tiết mục.
Chờ đến ngày hôm sau, dàn nhạc giao hưởng Hy Thanh cũng đã đến Hàng Châu.
Tại tổ hậu trường của chương trình, Hứa Diệp gặp được Vương Lê Minh.
Vương Lê Minh là một người đàn ông khoảng tầm bốn mươi mấy tuổi, khuôn mặt của anh ấy đoan chính, đảm nhiệm vị trí chỉ huy của dàn nhạc.
Sau khi luyện tập với nhau mấy lần, Hứa Diệp rất hài lòng với hiệu quả cuối cùng.
Bên phía dàn nhạc giao hưởng cũng cảm thấy khá tốt, không uổng chuyến đi lần này.
Nếu biểu diễn sân khấu này tốt thì cũng rất có lợi cho danh tiếng của dàn nhạc giao hưởng.
Để được vậy thì ca khúc do Hứa Diệp sáng tác nhất định phải nổi đình nổi đám.
Thời gian luyện tập trôi qua rất nhanh, trong nháy mắt đã đến ngày hai mươi tám tháng mười.
Tập thứ năm của Âm Nhạc Lang Thang, tập Lang Thang đã bắt đầu phát sóng trực tiếp.
Mặc dù là ban ngày nhưng sau khi phòng phát sóng trực tiếp được mở, một lượng lớn người xem vẫn lũ lượt ùa vào.
Lúc này, tuy trong phòng phát sóng trực tiếp đang phát quảng cáo nhưng đã có rất nhiều bình luận trực tiếp.
" Tôi đang câu cá () trong giờ làm này, lặng lẽ xem Hứa Diệp nổi điên!"
) Câu cá: Dùng để chỉ người không nghiêm túc làm việc, lười biếng, không tập trung
"Tôi cũng giống như lầu trên, cũng đang câu cá."
"Đến rồi, chờ mong màn biểu diễn của Viện trưởng quá!"
"Tôi thích xem tập Lang thang nhất đó. Tôi cảm thấy nó còn thú vị hơn cả hát hò."
"Tôi muốn xem xem lần này định phát sóng trực tiếp kiểu gì đây."
Khán giả vẫn rất chờ mong, trước kia mọi người xem đều là ghi hình trước rồi sau đó mới chiếu, thiếu mất cảm giác được tham dự vào.
Phát sóng trực tiếp thì không giống như thế.
Điều này cho phép mọi người có thể tương tác với nhau trong cùng một khoảng thời gian.
Lúc này, đám người Hứa Diệp đã chuẩn bị xong.
Bọn họ đến trang trại sinh thái từ sớm, nhóm do Vu Vi chỉ huy cũng đang điều chỉnh lại mọi thứ lần cuối.
Vu Vi ở trong một phòng làm việc tạm thời, nhìn chằm chằm hình ảnh được truyền về từ máy theo dõi trên mấy chục chiếc màn hình.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận