Tiếng nhạc dạo vang lên, ngoài giai điệu, còn có âm thanh đùng đùng chát đùng.
Những âm thanh này hòa lẫn với tiếng súng, mang lại cho người ta cảm giác vô cùng độc đáo.
Khi nhạc dạo kết thúc, lại vang lên hai câu lời bài hát.
"Yêu dấu ơi em đi đâu, sao anh chẳng thấy em."
Hai câu lời bài hát này, Từ Nam Gia nghe không hiểu.
Trên thực tế, đây là tiếng Phúc Kiến, có nghĩa là "Người yêu ơi em đi đâu, sao anh chẳng thấy em."
Hai câu lời bài hát này, trích từ bài hát tiếng Phúc Kiến "Con tàu chạy về đâu."
Mà bài hát hoàn toàn biểu diễn bằng tiếng Phúc Kiến này, cũng là do Phương Văn Sơn viết lời, Châu Kiệt Luân sáng tác, hơn nữa chính Châu Kiệt Luân đã biểu diễn, nhưng chỉ là không được nổi tiếng.
Tiểu Từ không trực tiếp hỏi Hứa Diệp ý nghĩa là gì, vì đoạn nhạc tiếp theo lại vang lên.
"Tôi la la la cưỡi lừa, bởi vì không nhảy lên ngựa được."
"Tắm rửa đều tắm bọt, bởi vì có thể chơi đồ chơi."
"Tôi có một trái tim lương thiện, đều chỉ mặc da trâu giả."
"Ồ khi ngã cố gắng không đè thảm cỏ."
Đến đây, hình ảnh một "Chàng cao bồi thế hệ mới" đã được xây dựng.
Bài hát này không giống với nhiều bài hát khác, sử dụng góc nhìn ngôi thứ nhất, tạo cảm giác nhập vai rất mạnh.
"Nòng súng nó không có mắt, tôi từng hứa với Chúa."
"Trừ khi bất đắc dĩ, tôi cố gắng bắn dây cao su."
"Ông chủ cứ cho một ly sữa, trước khi tôi bỏ trốn."
"Thuận tiện cho chú lừa của tôi ăn."
Bây giờ Từ Nam Gia cảm thấy bài hát này Hứa Diệp chính là đang viết về hắn, cho nên nghe cực kì chăm chú.
Đến khi điệp khúc phần sau lần nữa bắt đầu, Tiểu Từ càng vui hơn.
Thực ra Từ Nam Gia cũng biết, các bài hát trong album đều được chuẩn bị trước, bài hát "Chàng Cao Bồi Bận Rộn" từ lời nhạc đến giai điệu này, đều phù hợp với chủ đề của "Tục Nhạc".
Chắc chắn là đã chuẩn bị từ lâu.
Chỉ là, vừa đúng lúc này, dư luận trên mạng, lại cực kỳ không mấy thân thiện với Hứa Diệp.
Lúc này Hứa Diệp phát hành một bài hát như vậy, khó tránh khỏi sẽ có người nghĩ nhiều.
Dù sao thì lời bài hát này, thực sự quá ngông cuồng.
Chàng cao bồi uống sữa, cùng hình tượng của Hứa Diệp trong giới giải trí hiện tại rất giống nhau.
Hứa Diệp ở trong giới giải trí, không hòa hợp là điều ai cũng biết.
Hễ là hắn hợp tác với những ông trùm tư bản trong ngành, số tiền kiếm được sẽ gấp nhiều lần hiện tại.
Nhưng hắn không làm vậy, mà kiên trì đi theo con đường dùng tác phẩm để nói chuyện.
Người phát ngôn chỉ cần vung tay một cái, cũng không bao giờ có ý định bòn tiền của fan.
Đều là những người đi ra từ Những ngôi sao ngày mai, khi đó rất nhiều thí sinh đã dựa vào việc bòn tiền của fan mà chuyển đến nhà lớn, mua xe sang.
Khi đối mặt với sự vây bắt của đối thủ, Hứa Diệp đã lần lượt dùng thực lực để đánh bại.
Bốn kẻ cầm đầu, đến giờ thật sự vẫn không thể làm gì được một tên mới vào nghề trong giới giải trí này.
"Có lẽ tôi hẳn sẽ là người đầu tiên phát hiện ra điểm sáng của Hứa Diệp?" Tiểu Từ nghĩ trong lòng.
Lúc này, tiếng hát trong tai nghe đã đến hồi kết.
Sau tiếng "hip-hop" của Hứa Diệp, tiếng hát dừng lại, khiến người ta lưu luyến.
Tiểu Từ nghiêng đầu nhìn về phía Hứa Diệp, vì hai người đeo một bên tai nghe, nên lúc này khoảng cách giữa hai người rất gần.
Trong không gian kín, nếu một nam một nữ ở gần nhau, thì liền rất dễ nảy sinh ra bầu không khí lãng mạn.
Nói tóm lại là dễ xảy ra chuyện.
Từ Nam Gia cảm giác hai bên má của mình hơi nóng lên, vội vàng nói: "Hay quá."
Nói xong, cô ấy vội quay đầu đi, không dám nhìn Hứa Diệp nữa.
Lúc này, Hứa Diệp đột nhiên nói: "Đưa tay cô đây."
"Cậu định làm gì?"
Mặc dù nói vậy, Tiểu Từ vẫn theo bảo năng đưa tay phải ra.
Bàn tay cô ấy rất trắng trẻo, ngón tay thon dài, đường nét bàn tay rất hoàn hảo, móng tay cũng không làm gì, rất có vẻ đẹp tự nhiên.
Ngay khi cô ấy vừa đưa tay ra, Hứa Diệp liền đưa tay trái ra, nắm lấy tay phải của Tiểu Từ.
Trong nháy mắt, cơ thể Từ Nam Gia đều căng cứng.
"Cậu ta định làm gì? Trực tiếp như vậy sao? Mình có nên từ chối không?"
"Cậu ta lại có thể nắm tay mình sao!"
"Hứa Diệp cậu thật quá đáng! Cậu chiếm tiện nghi của tôi!"
Trong đầu Từ Nam Gia lúc này liên tục nảy ra những suy nghĩ, giống như cơn bão bình luận, căn bản không thể dừng lại.
Vài giây sau, Hứa Diệp buông tay Từ Nam Gia ra.
Tim Từ Nam Gia đã đập loạn trong lồng ngực bỗng ngây người ra.
Cái tính huống gì vậy?
Nắm tay chỉ vài giây là có ý gì?
Cậu đã có gan thì phải nắm lâu hơn một chút chứ!
Trong lòng Từ Nam Gia có một sự thôi thúc, hận không thể trực tiếp nắm lấy tay Hứa Diệp, mà kéo trở lại.
Lúc này, Hứa Diệp lấy từ trong túi ra một gói khăn ướt cồn.
Hắn lấy ra một tờ khăn ướt, bắt đầu lau chùi bàn tay trái một cách nghiêm túc, thậm chí còn không bỏ qua cả kẽ tay.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận