Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Minh Tinh Này Hợp Pháp Nhưng Có Bệnh

Chương 1392: Ta đường đường là đài truyền hinl

Ngày cập nhật : 2025-09-09 11:06:03
Chuong 1392: Ta duong
duong la dai truyen hinh
tỉnh Việt, ngươi lại bắt ta
làm chuyện của đài trung ương? (1)
Đỗ Sùng Lâm chợt nhớ tới một câu nói đang lưu hành trên mạng gần đây, câu nói này là do cư dân mạng thảo luận khi xem Mèo và Chuột) mà nói ra.
Thang Mỗ đáng thương bị đùa giỡn trong lòng bàn tay.
Hiện tại hắn cảm thấy bản thân mình cũng bị Hứa Diệp đùa giỡn.
Đến phim trường một chuyến, chẳng làm được gì lại tốn hơn ba ngàn đồng, sau đó thù lao một xu cũng không có, còn phải diễn một vai cho Hứa Diệp.
Rõ ràng là Hứa Diệp cần tìm một đạo diễn để quay phim, bây giờ lại biến thành hắn câu xin Hứa Diệp cho một cơ hội.
Rốt cuộc là bắt đầu rối loạn từ khi nào?
Cuối cùng, Đỗ Sùng Lâm giật lấy túi hồ sơ, bực bội nói: "Ta cũng phục rồi, sau này ta mà còn tới phim trường tìm ngươi, ta sẽ không quay phim nữal"
Hứa Diệp nghi hoặc nói: "Thật sự không quay nữa? Ta còn định nói sau khi quay xong Lượng Kiếm, sẽ cho ngươi một bộ phim truyền hình đề tài quân sự nữa."
Trên mặt Đỗ Sùng Lâm lập tức lộ ra nụ cười ninh nọt: "Ta vừa rồi nói đều là lời nói trong lúc tức giận, bộ phim đề tài quân sự tiếp theo vẫn là phim chiến tranh sao?"
Hứa Diệp lắc đầu nói: "Không phải, bối cảnh là thời hiện đại."
Đỗ Sùng Lâm nghe vậy nhíu mày.
Phim truyền hình đề tài quân sự bối cảnh hiện đại, cái này thì quay thế nào?
Nếu không thể quay cảnh đánh nhau thì còn có thể quay cái gì?
Chẳng lẽ quay đặc chủng binh sao?
Cái này cũng không phải là không được. Bất quá DO Sùng Lâm thật sự chưa từng quay qua thể loại phim này, hắn vẫn là rất hứng thú.
Nghĩ tới đây, trên mặt Đỗ Sùng Lâm lộ ra nụ cười.
"Ta vừa rồi chỉ là nói đùa thôi."
Thoáng chớp mắt, lại một tuần nữa trôi qua.
Bởi vì Hứa Diệp phải tham gia
(Đêm hội cuối năm), các thành viên trong đoàn làm phim cũng phải nghỉ phép sớm, đợi diễn viên chính tham gia xong hoạt động trở về rồi tính tiếp.
Đoàn làm phim khác là diễn viên chạy sô, đoàn làm phim của chúng ta thì khác, chúng ta là đạo diễn chạy sô. Bất quá hơn một tháng quay phim này, mọi người đã quen thuộc với quy trình, sau khi Hứa Diệp trở vê, không cần bao lâu nữa là có thể đóng máy.
Hôm nay quay cảnh cuối cùng trước khi nghỉ phép.
Lúc này, Đường Bá Hổ đã trà trộn vào Hoa phủ, số hiệu là 9527. sau một thời gian thích ứng, Đường Bá Hổ cũng đã quen với cuộc sống làm hạ nhân của Hoa phủ.
Một ngày nọ, bốn nàng Xuân, Hạ, Thu, Đông đang thả diều trong nội viện, Đường Bá Hổ làm đứt dây diều, diều rơi trên mái nhà.
Tứ Hương gọi Đường Bá Hổ lên lấy diều trên mái nhà.
Trong ảo tưởng của Đường Bá Hổ, hắn lấy được diều nhưng lại ngã xuống, Thu Hương vô cùng lo lắng cho hắn, hai người nói chuyện một hồi roi hôn nhau.
Chỉ là tất cả những điều này đều là ảo tưởng.
Tình huống thực tế là, Đường Bá Hổ đứng trên tường viện, phát ra tiếng cười ma mi.
Khi hắn cố tình trượt chân ngã xuống, lại được Võ Trạng Nguyên trong Hoa phủ đỡ lấy.
Sau khi quay xong đoạn này, Hứa Diệp và Tiểu Từ ngồi một bên nghỉ ngơi.
Bởi vì là lân đầu tiên quay cảnh hôn, Hứa Diệp mỗi lân quay xong một lượt đều xem lại, riêng đoạn này đã quay đi quay lại mấy lần mới ưng ý.
Tiểu Từ nghiêm trọng nghi ngờ Hứa Diệp là cố ý, nhưng không có chứng cứ.
Đột nhiên, Hứa Diệp nói với Tiểu Từ: "Dáng vẻ hiện tại của nàng thật sự rất đẹp."
Tiểu Từ nghe xong lời này liền biết Hứa Diệp không có ý tốt gì.
"Có rắm mau thả."
Hứa Diệp nói: "Ta đã chuẩn bị cho nàng chín mươi chín đóa hoa hông."
Đôi mắt Tiểu Từ lập tức sáng lên, khóe miệng cong lên, căn bản không thể kìm nén.
Nữ nhân căn bản không thể từ chối những bất ngờ nho nhỏ trong cuộc sống như thế này.
Nang có vui khong? Hứa Diệp hỏi.
Tiểu Từ cười khúc khích nói: Cung tạm được.'
Ngay khi nàng cho rằng Hứa Diệp sẽ gọi nhân viên công tác mang hoa hồng tới, Hứa Diệp lục lọi trên người, từ trong áo lấy ra một gói hoa hồng.
Hoa hồng khô, loại hoa hồng khô dùng để pha nước uống.
Hứa Diệp đưa gói hoa hông này cho Tiểu Từ, nghiêm túc nói: "Ta đã đếm rồi, vừa đúng chín mươi chín đóa, không nhiều không ít, câm lấy đi, nữ nhân đừng quá cảm động, ca khúc có thể lạc điệu, nhưng ta sẽ không lạc mất."
Tiểu Từ nhìn gói hoa hồng trước mặt, nghe những lời sến sẩm của Hứa Diệp, chỉ muốn bóp chết Hứa Diệp.
"Ngươi cút đi!" Tiểu Từ tức giận nói.
"Còn một chuyện nữa, có một bài hát tiếng Quảng, ta nghĩ muốn cùng nàng hát, sau này mỗi tối trở vê ta sẽ dạy nàng hát tiếng Quảng nhé." Hứa Diệp cười nói.
Tiểu Từ nghi hoặc nói: "Ngươi biết nói tiếng Quảng sao, ngươi còn dạy ta?" Hứa Diệp khinh miệt cười, nói: Ngươi hãy ăn cứt đi.
Mặc dù Tiểu Từ không hiểu câu này có nghĩa là gì, nhưng nàng hiểu Hứa Diệp.
Đây chắc chắn không phải là lời hay ý đẹp gì.
Cho nên không cân suy nghĩ, trực tiếp giơ nắm đấm.
Sau khi tan làm hôm nay, Hứa Diệp và Tiểu Từ cùng nhau xuất phát đến Dương Thành, tỉnh Việt.
Lần này tham gia đêm hội cuối năm, Hứa Diệp ngoại trừ chuẩn bị cho mình một bài hát mới, cũng chuẩn bị cho Nguyên Khí Thiếu Nữ một bài hát mới.
Bài hát mới này hắn đã gửi cho Nguyên Khí Thiếu Nữ từ rất sớm, còn việc khi nào hát là chuyện của các nàng, các nàng dứt khoát để dành cho đêm hội cuối năm.
Sau khi đến Dương Thành, đạo diễn Trần Khải Đông của đêm hội cuối năm tỉnh Quảng Đông đã đích thân tiếp đón Hứa Diệp.

Bình Luận

0 Thảo luận