Lúc này, các nhân viên hậu kỳ đã đặt một dấu chấm than trên đầu của tất cả mọi người.
Ba người đầu bếp trực tiếp đứng lên, mặt đầy ngạc nhiên nhìn Hoắc Chu kéo cái ngăn kéo ra.
Bọn họ cũng sửng sốt.
Không hổ danh là Viện Trưởng, nuôi một con cá trong cái tủ lạnh này còn được.
"Tôi vừa đi tìm hiểu một chút, giống như thật sự có thể nuôi cá, chỉ là đừng để thời gian quá lâu, cũng có hạn chế về loại cá."
"Viện Trưởng có thể cho con cá một lời xin lỗi không! Nếu tôi là cá thì thà chết còn hơn."
Các Bão bình luận không ngừng tăng lên.
Khán giả đều cười như điên.
Chương trình [Mọi người cùng ăn] đã phát sóng được vài mùa rồi, nhưng đây là lần đầu tiên lấy ra một vật sống từ tủ lạnh của khách mời.
Hoắc Chu trầm mặc một lát, sau đó chậm rãi nói: "Hứa Diệp, anh nghĩ thế nào?"
"Không kịp ăn thì để dành nuôi." Hứa Diệp trả lời.
Khoé miệng của Hoắc Chu khẽ giật một cái.
Hứa Diệp hỏi: "Con cá kia có còn sống không?"
Hoắc Chu vươn tay ra, chạm nhẹ một cái vào con cá.
Con cá đã không còn cử động được nữa.
"Hình như là không dùng được nữa." Hoắc Chu nói.
Hứa Diệp lập tức đứng dậy và đi về phía tủ lạnh, sau khi đến bên cạnh hắn nhìn thấy con cá này đã không còn di chuyển được nữa, mặc dù cái bụng vẫn chưa hướng lên trên, dự đoán là sắp xong đời rồi.
Hứa Diệp mặt đầy tiếc nuối nói: "Con cá đó đã chết rồi."
Lời nói vừa dứt, vẻ mặt của Hoắc Chu và Lưu Đình Khoa đều biến đổi, Hoắc Chu lập tức đi lên bịt kín miệng của Hứa Hiệp.
"Cái này không được nói bậy đâu." Hoắc Chu vội vàng nói.
Chủ yếu là khi Hứa Diệp nói câu này, là nói về bên trong con cá, bên trong con cá đã chết rồi.
Chính là nền giải trí nội bộ đã kết thúc.
Giỏi lắm, nói cái này một cách công khai.
"Ha ha ha! Viện Trưởng, anh thật là giành măng!" ()
Tiếng lóng ý chỉ xấu tính cay độc.)
"Không sao, giải trí nội bộ vẫn còn Viện Trưởng ở đây, tạm thời chưa thể kết thúc."
"Có vấn đề gì sao? Bên trong con cá này đã chết rồi đấy."
Trong các Bão bình luận, khán giả đều cười vui vẻ.
Hứa Diệp thực sự dám nói điều đó.
Đoạn này, hậu kỳ được cắt vào một cách tự nhiên, làm sao có thể cắt bỏ được.
Đợi cho đến khi Hoắc Chu buông tay ra, vẻ mặt Hứa Diệp nghiêm túc nói: "Thì không phải con cá đã chết sao?"
"Mở tủ lạnh đi."
Hoắc Chu trực tiếp tiến vào phân đoạn tiếp theo.
Sau khi mở tủ lạnh, ngược lại bên trong khá là bình thường, xung quanh đều là một số thịt đông, có cả một ít bánh bao và các loại bánh khác.
Sau khi mở toàn bộ tủ lạnh, mọi người đã trở lại chỗ ngồi.
Hoắc Chu cười nói: "Mọi người đều biết, Hứa Diệp là một ca sĩ, vì hôm nay Hứa Diệp đã đến hiện trường, chúng ta nhất định không thể bỏ qua cơ hội này, Hứa Diệp, anh có muốn hát một bài cho mọi người nghe không?"
Đường Tư Kỳ bên cạnh lộ ra vẻ mặt háo hức muốn nghe thử.
Hứa Diệp nói: "Thật sự trước khi đến đây tôi đã chuẩn bị một bài hát dành cho mọi người, bài hát này sẽ do tôi và em gái Tư Kỳ thể hiện, Ngô Thái An cùng nhau hát cho mọi người nghe nhé."
Hoắc Chu nói: "Đạo diễn còn nói rằng anh đã chuẩn bị một loại nhạc cụ tới, anh muốn dùng loại nhạc cụ đó để làm phần nhạc đệm có phải không?"
"Không sai." Hứa Diệp trả lời.
Trong nhà Ngô Thái An, vợ anh ấy nghi ngờ nói: "Anh vẫn còn hát à?"
Ngô Thái An lúng túng cười nói: "Để quảng cáo cho bộ phim truyền hình, nhưng giọng hát vẫn chưa được hay lắm."
Bây giờ Ngô Thái An chỉ muốn tìm một cái lỗ nào đó để chui xuống.
Nếu chỉ có vợ xem thì không sao, quan trọng là con gái anh ấy cũng đang ở đây xem.
Chờ một chút, bài hát này, quả thực khi hát có chút tự bay thả bản thân.
Sự uy nghiêm của cha không thể nói là không có.
Khán giả đang xem chương trình sau khi nghe được tin tức này, tất cả đều kích động.
Ở quá khứ, trong chương trình nào cũng có các phần như thế này, nhưng thực ra mọi người đều chỉ tuỳ tiện hát vài câu.
Nhưng đến lượt của Hứa Diệp thì lại khác, đây là tăng thêm một phần cho Hứa Diệp.
"Nhóm chương trình đã làm rất tốt! Sau này chỉ cần Hứa Diệp xuất hiện trên chương trình tạp kỹ, thì nhất định phải để anh ấy hát."
"Một ca sĩ nếu không biết hát thì còn làm được gì nữa! Nào hát nhanh lên!"
"Có một chút mong đợi!"
Tại thời điểm này những Bão bình luận tăng lên không ít.
Hứa Diệp nhìn về phía hai người Đường Tư Kỳ, hỏi: "Đã chuẩn bị sẵn sàng chưa?"
Đường Tư Kỳ hưng phấn nói: "Đã sẵn sàng!"
Cô ấy kêu lên một tiếng rất to.
Ngô Thái An thì nhỏ giọng nói: "Đã sẵn sàng."
Các khách mời tại hiện trường bắt đầu vỗ tay liên tục, mọi người đều rất háo hức mong đợi.
Nghe Hứa Diệp hát trực tiếp tại hiện trường, cơ hội như này không phải lúc nào cũng có.
Tuy nhiên vào lúc này, Hứa Diệp lại đi đến tủ lạnh của mình.
Hắn mở ngăn đông, từ bên trong lấy ra một gói thịt xiên nướng.
Đây là loại thịt xiên nướng bán thành phẩm có thể mua trên mạng, tất cả đã được xiên sẵn vào que tre, lấy ra và để lên trên lò nướng là có thể ăn ngay.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận