Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Minh Tinh Này Hợp Pháp Nhưng Có Bệnh

Chương 496: Bồ câu: "Người đâu mau đến đây, ở đây có phường lừa đảo." (1)

Ngày cập nhật : 2025-09-09 11:01:09
Lúc này, Hứa Diệp đã chạy đến trước rào chắn, hắn hắng giọng một cái, đặt hai tay ở bên miệng tạo thành hình chiếc loa khuếch đại âm thanh.
Sau đó hắn lớn tiếng nói: "Ụm bò... Ò! Ụm bò... Ò! Ụm bò... Ò!"
Tiếng kêu vang lên, những con bò sữa bên trong lập tức nhìn về phía Hứa Diệp.
Tiếp đó, có mấy con bò sữa sải bước đi về phía Hứa Diệp.
Trong lúc nhất thời, Thẩm Thiến trực tiếp ngơ luôn.
Có thể làm như vậy luôn sao?
Những con bò đó nghe hiểu cậu ấy đang nói cái gì sao?
"Gặp bò thì nói tiếng bò, không thành vấn đề!"
"Đúng là Viện trưởng mà!"
"Xin hỏi vừa rồi Viện trưởng vừa nói gì bằng tiếng bò vậy?"
Khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp cũng rất vui vẻ.
Phương thức giao lưu này quả nhiên không bình thường.
Nhưng mà Hứa Diệp cũng không lập tức dừng lại, thỉnh thoảng còn kêu thêm vài tiếng với mấy con bò sữa.
Hắn kêu lên một tiếng, con bò sữa bên kia còn đáp lại một tiếng.
Hai bên giao lưu với nhau mà cứ như không có bất kỳ chướng ngại nào vậy.
Đến khi mấy con bò sữa này đi đến bên cạnh rào chắn, còn dùng hai mắt đánh giá Hứa Diệp.
"Tôi nghi ngờ đám bò này đang nghĩ như này: Vì sao đồng loại của mình lại dùng hai cái đùi để đi đường thế."
"Bò: Tôi bị ảo thính rồi à?"
"Con người chung sống hài hòa với thiên nhiên!"
Làn đạn chạy qua.
Hứa Diệp lại kêu thêm vài tiếng.
Sau đó đám bò cũng đáp lại mấy tiếng.
Cảnh tượng này khiến Lâm Ca nhìn đến ngây người.
Hắn nói trong sự nghi ngờ: "Vừa rồi là cậu nói chuyện với bọn chúng à?"
Hứa Diệp trả lời: "Đúng vậy."
Lâm Ca trợn mắt há mồm.
Cậu ta lập tức hỏi: "Cậu nói gì với chúng nó vậy?"
Thẩm Thiến dựng lỗ tai lên nghiêm túc lắng nghe.
Ngay cả Trình Thiên Lôi cũng có chút tò mò.
Hứa Diệp nghiêm túc nói: "Em hỏi chúng nó là vừa nãy mấy nhóc đang họp đấy à, sao không để ý đến chúng tôi? Chúng nó nói không phải, chỉ là đang nói chuyện thôi, nó nghe không hiểu hai người nói gì. Em lại hỏi chúng nó có thể cho em uống một hớp sữa của chúng không, chúng nó nói nếu em không để ý thì cứ tiến vào mà uống, còn nóng hôi hổi đấy."
"Cho nên mấy anh có muốn uống không?"
Ánh mắt của Lâm Ca vô thức nhìn xuống phía dưới con bò một cái rồi yên lặng thu hồi ánh mắt.
Thực sự có người trực tiếp uống sữa bò từ trên mình con bò sữa à!
"Tôi không uống, cậu muốn uống thì tự đi mà uống." Lâm Ca tức giận nói.
Mới vừa nói xong, anh ta đột nhiên kêu "Ai" một tiếng.
Khán giả xem mà cười điên luôn.
"Tôi sắp tiêu đời rồi! Tôi xem lén phát sóng trực tiếp mà cười thành tiếng nên bị ông chủ phát hiện rồi!"
"Hứa Diệp phiên dịch tiếng bò mới hài có 80% thôi, Lâm Ca còn đi tin thì trình độ hài hước phải đến 1000%."
"Đại não của lão Lâm chắc cháy hỏng rồi."
Mọi người coi như đã hiểu rồi, nói chuyện với Hứa Diệp mà không cẩn thận chút thì không chừng đại não sẽ logout luôn.
Thẩm Thiến trợn mắt, vẻ mặt cạn lời.
Sau đó, mọi người thấy Mã Lục cũng đi đến trước mặt đàn bò, dùng tiếng kêu ùm bò... ò để giao lưu với bò sữa.
Sau khi dừng lại ở chỗ đàn bò sữa một lát, mọi người dựa theo sự sắp xếp của tổ tiết mục mà đi đến địa điểm tiếp theo.
Khi đang đi trên đường thì có một con chó to chạy đến.
Con chó to này có lông màu nâu, màu vàng và màu đen.
Thẩm Thiến nói trước: "Là chó chăn cừu Đức đó."
Loại chó chăn cừu Đức này là chó chăn cừu loại một, được sử dụng rộng rãi ở rất nhiều ngành khác nhau.
Nhìn thấy chó chăn cừu Đức ở nông trường là chuyện rất bình thường.
Sau khi chó chăn cừu Đức nhìn thấy mọi người thì lập tức chạy đến, chạy xung quanh bọn họ.
Thẩm Thiến vẫy vẫy tay với chó chăn cừu Đức, gọi nó: "Lại đây, lại đây."
Vừa mới nói xong, cô ấy đã lập tức nhớ đến trường hợp khi nãy Hứa Diệp dùng tiếng bò để nói chuyện với bò.
Đừng nói nói chuyện với chó thì cũng phải dùng tiếng chó đấy nhé?
Nhưng con chó chăn cừu Đức này không giống với bò sữa, nó vừa thấy Thẩm Thiến vẫy tay đã lập tức chạy như bay đến chỗ Thẩm Thiến.
Sau khi chạy đến chỗ Thẩm Thiến thì cọ lên tay cô ấy, Thẩm Thiến cũng cười sờ lại đầu nó.
Chó chăn cừu Đức sau khi tương tác với Thẩm Thiến thì lại chạy đến trước mặt một nữ ca sĩ khác cọ một lúc.
Mã Lục cười nói: "Nói chứ con chó này nhìn đẹp thật, sau khi trở về tôi cũng muốn nuôi một con."
Sau đó, anh ấy vừa cười vừa ngồi xổm xuống, vẫy vẫy tay với con chó.
Con chó nhìn thấy Mã Lục vẫy tay lại vọt đến chỗ Mã Lục.
Nhưng mà nó chạy quá vội vã, vừa đúng lúc Hứa Diệp bước về phía trước một bước, con chó trực tiếp đâm sầm vào chân của Hứa Diệp.
Con chó hình như bị đâm đến ngơ ngác, sau khi lui về sau vài bước còn ngẩng đầu nhìn Hứa Diệp một cái.
Hứa Diệp ngồi xổm xuống, vừa xoa đầu con chó vừa dịu dàng nói: "Ngại quá ngại quá, rất xin lỗi chó con."

Bình Luận

0 Thảo luận