"Vãi! Đỉnh dữ vậy sao!"
Phong ba của [La Sát Hải Thị] còn chưa ngừng lại, trận phong ba khác lại nổi lên.
Các tài khoản tiếp thị sau khi nhìn danh sách giải thưởng cũng đều trợn tròn mắt.
Ngày hôm qua Giải Hoa Âm khiến Hứa Diệp trắng tay hai giải liền, hôm nay Phòng Xét Duyệt lại trao hai giải thưởng cho Hứa Diệp.
Kỳ này Giải Hoa Âm đi đời rồi.
Nhà nước cũng công nhận rồi, anh lại còn không công nhận sao?
Trần Bác Hạo có tài cán gì mà cùng được trao giải người mới xuất sắc nhất với Hứa Diệp chứ?
Dù sao thì các tài khoản tiếp thị ở đâu có drama ở đó có mặt.
Một loạt bài viết rất nhanh được đăng tải.
Đề tài "Vinh danh Hứa Diệp nhận được giải thưởng Bảy Hạng Mục" cũng vì vậy mà leo thẳng lên top một hot search.
Mà đề tài này lúc nào cũng theo kèm tag "Hot".
Tin đoạt giải của Hứa Diệp đã khiến tất cả mọi người đều vô cùng chấn động.
Phản ứng đầu tiên của mọi người là cảm thấy lố lăng. Nhưng đến khi mọi người mở danh sách đoạt giải ra nhìn thấy những tác phẩm đạt giải thì lại cảm thấy rất hợp lý.
Không bao lâu, các phương tiện truyền thông chính thức của An Thành cũng đăng tải một bài viết lên Weibo.
"Lời chúc mừng từ bài đăng báo của An Thành: vinh danh bài hát《Sinh Nhật Vui Vẻ》nhận được giải thưởng Bảy Hạng Mục. Bài hát do @ca sĩ Hứa Diệp biểu diễn tính tới thời điểm hiện tại vươn đến tám mươi bảy quốc gia và khu vực. Bài hát có ca từ vừa chân thành, tha thiết lại giản dị; giai điệu bắt tai còn tràn ngập sự quan tâm."
Lại một lát sau, viện bảo tàng Cố Cung cũng đăng Weibo.
"Chúc mừng phim phóng sự do Cục Di tích Văn hóa Hoa Hạ đệ trình《Tôi học tập di vật văn hóa ở Cố Cung》vinh dự nhận được giải thưởng Bảy Hạng Mục, phim phóng sự do đạo diễn @ca sĩ Hứa Diệp lên kịch bản. Phim đi từ góc nhìn của giới trẻ trong việc nhìn nhận Cố Cung cổ xưa. Lần đầu tiên dòng lịch sử trùng tu cổ vật Hoa Hạ được sắp xếp có hệ thống, hé lộ kỹ thuật 'hồi sinh' những di sản văn hóa thế giới."
Sau khi hai bài viết này được đăng tải trên Weibo, cư dân mạng lại bắt đầu chúc mừng.
Tác phẩm đoạt giải do đơn vị liên quan đăng báo, đối với những đơn vị đó cũng là vinh dự.
Ở một khách sạn nào đó.
Trần Bác Hạo nôn nóng đi qua đi lại trong khách sạn, sắc mặt anh ta vô cùng khó coi.
Từ tối hôm qua khi Hứa Diệp không có giải, tâm trạng của anh ta đã không tốt lắm rồi.
Anh ta có thể đoạt được giải thưởng người mới xuất sắc nhất, hoàn toàn là do có công ty sau lưng thầm hành động.
Nói đến thực lực, chính anh ta cũng không biết mình có thực lực ở chỗ nào.
Một người không có tác phẩm tiêu biểu nào là người mới xuất sắc nhất?
Đùa nhau à.
Nếu tối hôm qua Hứa Diệp tới, anh ta và Hứa Diệp cùng lên sân khấu nhận thưởng, còn có thể kéo cao địa vị của anh ta chút.
Nhưng Hứa Diệp lại không tới.
Không tới thì không tới đi, Hứa Diệp lại còn hát [La Sát Hải Thị].
Nói luôn là đang chỉ vào mặt anh ta mà chửi cho nhanh.
Chửi thì cứ chửi đi, sao cậu ta còn cầm luôn cả giải thưởng Bảy Hạng Mục thế này?
Cậu làm vậy khiến tôi rất mất mặt đấy được không.
Trần Bác Hạo nhìn về phía chiếc cúp đặt trên bàn, hiện tại anh ta cảm thấy cái cúp này chính là một củ khoai lang nóng bỏng tay.
Muốn ném cái cúp này vào thùng rác ghê.
Anh ta cũng không dám mở Weibo, dám chắc cư dân mạng đang chửi anh ta tưng bừng khói lửa.
Lúc này, người đại diện của anh ta đi đến.
Trần Bác Hạo chạy nhanh về phía đó, anh ta vội vàng bắt lấy cánh tay người đại diện, sốt ruột nói: "Chị Lý, bây giờ phải làm sao đây?"
Chị Lý bình tĩnh đáp lại.
"Đừng làm gì, cứ im lặng là được. Bây giờ chúng ta cứ đến Tinh Thành chuẩn bị diễn tập cho gala năm mới trước đã."
Trần Bác Hạo thở một hơi dài, nói: "Được, em biết rồi."
Chuyện đến nước này rồi anh ta cũng không còn biện pháp nào khác.
Cách duy nhất chính là giữ im lặng.
Mọi người bây giờ vẫn tập trung công kích ban tổ chức Giải Hoa Âm chứ không phải anh ta.
Nếu bây giờ anh ta ngoi đầu lên thì càng nhận nhiều gạch đá.
Kinh Thành. Trong tứ hợp viện.
Sau một đêm nghỉ ngơi, Chu Mạnh Nho đã bình thường trở lại.
Ông ta ngồi trong thư phòng tự pha cho mình một ấm trà.
Cho dù thế nào đi chăng nữa, ông ta cũng đã tạo điều kiện hết sức để mở đường cho đám tư bản rồi. Nhiêu đó cơ hội sẽ đem đến cho ông ta nhiều lợi ích to lớn dù chỉ nhìn bằng mắt thường.
Còn Hứa Diệp suy cho cùng chỉ là một tên không có gia thế, ngoài mắng được vài ba câu thì có thể làm gì khác nữa đâu.
Đúng lúc này, điện thoại của Chu Mạnh Nho vang lên.
Ông ta nghe điện thoại, chậm rãi hỏi: "Có chuyện gì thế?"
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận