Tất cả mọi người đều khó mở lời khen ngợi trực tiếp.
May mà đã có Trương Nghiêu thẳng thắn mở đầu.
Mấy thứ quy tắc đối nhân xử thế cút hết mẹ đi, ông đây chỉ muốn khen thôi!
Ông đây chỉ muốn nói lên suy nghĩ của mình!
Vừa thấy có người đã xung phong dẫn đầu, mọi người đều đi theo.
Dù sao bọn họ cũng đang chấm điểm công bằng mà thôi.
Một khi đã vậy, thôi thì xin lỗi Thiên vương Trình nhé!
"Bài Lan Đình Tự này được viết rất hay! Ca từ cũng rất đẹp, tôi thích nhất là câu Phong nguyệt vô can, ta đề tựa chờ nàng trở về.'
kia."
"Tổng thể biên khúc của bài hát này vừa uyển chuyển vừa hàm súc, dù tới phân đoạn cao trào vẫn chỉ dừng lại ở âm trầm, đợi đến cuối mới ổn định ở giọng cao, điều này đánh mạnh vào cảm xúc của người nghe hơn, cũng là một chiêu rất hay."
"Theo tôi thì ca từ của bài hát này là thứ xuất sắc nhất, lời bài hát trông như viết về tình yêu nam nữ, không liên quan gì đến Lan Đình tập tự, nhưng cảm xúc cốt lõi của lời nhạc này là vui buồn khó định, ý vị sâu xa, giống như lời thơ trong Lan Đình tập tự: Thú vui sung sướng mặn mà, Nào ai có biết cái già đến sau. Chơi bời khi đã giờ lâu, Tình theo cảnh đổi, đeo sầu lắm thay... Nguyên văn rất dài, tôi hy vọng mọi người có thể đọc tác phẩm gốc này, sau đó đối chiếu lại với ca từ bài hát, như vậy có thể càng hiểu sâu sắc hơn."
Cả ban giám khảo lập tức biến thành một ban khen ngợi.
Đây là lần đầu tiên xuất hiện chuyện như vậy trên sân khấu Âm Nhạc Lang Thang.
Vừa rồi trong các ca sĩ biểu diễn trước, vẫn sẽ có một số thành viên trong ban giám khảo chỉ ra vài khuyết điểm.
Nhưng đến Hứa Diệp thì không hề có khuyết điểm.
Không phải là không ai nói, mà là số ít người muốn nói khuyết điểm căn bản không có cơ hội để lên tiếng.
Vu Vi ngồi trong hậu trường nghe nhận xét của ban giám khảo mà nhất thời cũng không phản ứng kịp.
"Bài hát của Hứa Diệp thật sự hay như vậy sao?"
Nếu không phải cô ấy là người đi mời tất cả thành viên trong ban giám khảo thì chính cô còn nghi ngờ có phải Hứa Diệp đã hối lộ những người này rồi không.
"Được rồi, chúng ta tiếp tục theo kịch bản đi." Vu Vi chậm rãi nói.
Sau khi nhận lệnh, nữ dẫn chương trình tìm cơ hội thích hợp đưa chủ đề trở lại sân khấu.
Điều này còn khiến người trong ban giám khảo cảm thấy không vui.
Còn chưa nói xong mà, sao không cho tôi nói?
Nữ MC cười nói: "Xin hỏi Hứa Diệp, giờ anh đang cảm thấy thế nào ạ?"
Cô đưa micro sang gần miệng Hứa Diệp.
Có điều Hứa Diệp lại không nói chuyện mà cầm lấy đàn nhị và cây vĩ lên.
Người dẫn chương trình hơi sửng sốt, sau đó lập tức đưa micro lại gần đàn nhị.
Sau đó Hứa Diệp bắt đầu kéo đàn.
Đàn nhị phát ra âm thanh như tiếng cười "khanh khách".
Người dẫn chương trình hoàn toàn ngỡ ngàng.
Âm thanh này sao có thể phát ra từ cây đàn nhị được?
Khán giả dưới sân khấu cũng ngơ ngác bối rối.
Trong lúc nhất thời, mọi người đều không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Vậy nên, Hứa Diệp tiếp tục kéo đàn.
Tiếng cười vang lên từ cây nhị thật sự quá kỳ dị, mang theo một chút cảm giác mỉa mai châm biếm.
Hứa Diệp không nói lời nào, nhưng dường như đã nói hết tất cả.
Trong phòng chờ, Lâm Ca chỉ vào màn hình và thốt lên đầy kinh ngạc: "Đàn nhị mà có thể chơi như vậy sao!"
Lâm Ca luôn có những hành động khoa trương, anh ta rất biết cách thu hút sự chú ý của ống kính.
Tuy nhiên, lần này Hứa Diệp thực sự khiến anh ta phải bất ngờ.
Lâm Ca cảm thấy mình lại mở khóa được một kỹ năng mới.
Giới âm nhạc hiện nay vẫn chưa hoàn toàn phát huy được tiềm năng sử dụng của loại đàn nhị này.
Sau khi Hứa Diệp kéo một đoạn dài tiếng cười, người dẫn chương trình cuối cùng cũng hiểu được ý đồ của hắn.
Cô mỉm cười và nói: "Có thể nghe được Hứa Diệp đang rất vui vẻ, một lần nữa cảm ơn Hứa Diệp đã mang đến màn trình diễn này cho mọi người, mời anh quay trở lại phòng chờ để nghỉ ngơi một lát."
Hứa Diệp mang theo đàn nhị xuống sân khấu.
Nhưng mà lúc này, vị nữ ca sĩ sắp lên sân khấu kia đã sụt sùi suýt khóc.
Cô ta còn tưởng rằng nếu mình là người cuối cùng lên sân khấu thì sẽ được lợi nhất chứ.
Nhưng giờ người biểu diễn trước cô ta đã chiếm hết hào quang như vậy, cô ta còn có thể làm nên trò trống gì?
Suy cho cùng, người để lại ấn tượng sâu sắc nhất chưa chắc là người được lên sân khấu cuối cùng, mà là người có thể đi sâu vào lòng người nhất.
Lan Đình Tự của Hứa Diệp đã là tiết mục xuất sắc nhất hôm nay, khó mà vượt qua nổi.
Lúc này đã đến phiên nữ ca sĩ kia lên sân khấu, chờ đến khi cô ta bước lên sân khấu cũng là lúc Hứa Diệp vào phòng nghỉ.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận