Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Minh Tinh Này Hợp Pháp Nhưng Có Bệnh

Chương 359: Chào các anh hùng (1)

Ngày cập nhật : 2025-09-09 11:01:09
Hứa Diệp không hề do dự nói: "Được!"
"Không được hát Chiến Binh Cô Độc Đang Tự Do Bay Lượn, cũng không được hát Đừng Nhặt Chiến Binh Cô Độc Ven Đường."
Chu Quốc Hải thật sự cảm thấy Hứa Diệp dám làm chuyện này lắm.
"Sao có thể thế được, tôi đâu phải là hạng người đó." Hứa Diệp nói.
Ai cũng nghĩ xấu về hắn.
Chu Quốc Hải tiếp tục nói: "Chuyện thứ hai, cố gắng thể hiện thật tốt bài Chiến Binh Cô Độc được không?"
Sau khi nhận được hai câu trả lời chắc chắn, Chu Quốc Hải nói rõ: "Vậy cậu chuẩn bị đi, lên sân khấu dợt trước một lần!"
Đợi đến khi trống sân khấu, Hứa Diệp liền đi lên.
Khác với những người mặc đồ biểu diễn tập luyện trên sân khấu trước đó, Hứa Diệp chỉ mặc đồ bình thường, trông khá tùy tiện.
Ngôi sao tập luyện ở đây cũng không nhiều, có nhiều ngôi sao còn bận công việc khác nên chỉ tranh thủ đến đây dợt tiết mục một lúc.
Khi tập luyện, dưới khán đài cũng chỉ có khách mời tham gia biểu diễn và nhân viên công tác.
Khi Hứa Diệp bước lên sân khấu, các nhân viên công tác đều kinh ngạc.
"Sao đạo diễn Chu gọi được Hứa Diệp đến đây vậy?"
"Đừng nói là Hứa Diệp sẽ thổi kèn Xô-na ở gala lễ Quốc Khánh nha?"
"Hứa Diệp là kẻ điên, nhưng đạo diễn Chu không phải là kẻ điên! Sao có thể cho anh ta thổi kèn Xô-na chứ."
Mọi người tin tưởng năng lực làm việc của Chu Quốc Hải, nhưng Hứa Diệp đứng trên sân khấu ở một chương trình trang trọng như gala lễ Quốc Khánh quả thật hơi sai trái.
Hắn không xứng tầm.
Nhưng mọi người không nói gì, chỉ tập trung làm việc.
Dưới khán đài cũng có mặt các cô gái nhóm Vitality Girls.
Các cô ấy đã biết tin tiết mục của mình đã bị gạch bỏ.
Nếu đã vậy thì họ ngồi nghe Hứa Diệp hát xong rồi về.
Chờ đến khi Hứa Diệp ra dấu bằng tay, tiếng nhạc đệm bắt đầu vang lên.
Nhân viên công tác phát hiện họ chưa nghe bài này bao giờ.
Bài hát mới của Hứa Diệp!
"Đều là sự dũng cảm."
Nhưng khi lời bài hát vang lên, mọi người đều thấy hơi quen.
Không lâu sau, tất cả mọi người đều đắm chìm trong màn trình diễn của Hứa Diệp.
Ngay khi bài hát kết thúc.
Đôi mắt Chu Quốc Hải lóng lánh, ông ấy bắt đầu vỗ tay.
Các nhân viên khác vẫn đắm chìm trong cảm giác rung động mà bài hát mang lại, nhất thời chưa lấy lại tinh thần.
"Là Chiến Binh Cô Độc, hóa ra lại là Chiến Binh Cô Độc! Đúng thật là Chiến Binh Cô Độc rồi!"
Các nhân viên công tác không ngừng lặp lại suy nghĩ này trong đầu.
Sau khi nghe thấy tiếng vỗ tay của Chu Quốc Hải, mọi người cũng đồng loạt vỗ tay theo.
Bài hát này xứng đáng được cho một tràng vỗ tay.
Hứa Diệp đi xuống sân khấu, gỡ tai nghe in-ear* ra, hỏi: "Đạo diễn Chu, thế nào?"
Tai nghe in-ear: tai nghe nhét tai
Rốt cuộc trái tim căng chặt nãy giờ của Chu Quốc Hải đã hoàn toàn thả lỏng.
Thế nhưng, ông ấy vẫn cẩn trọng nói: "Bài hát rất hay, tôi chỉ sợ cậu gặp chuyện không may."
Nhóm của Từ Nam Gia đi đến chỗ hai người.
Sáu cô gái nhìn về phía Hứa Diệp, ánh mắt như nhìn thần tượng.
Sau khi các cô gái khen ngợi một hồi, trông Từ Nam Gia có vẻ không vui, hơi buồn nói: "Chú Chu, chúng cháu đi trước đây."
Chu Quốc Hải thở dài nói: "Đi đường cẩn thận."
Lúc này, Hứa Diệp bỗng lên tiếng.
"Đạo diễn Chu, nhóm Vitality Girls không phải đang thiếu bài hát sao, hay tôi viết cho nhóm một bài phù hợp với gala lễ Quốc Khánh nhé."
Trên đường đến đây, Hứa Diệp mới biết chuyện này, nhưng không ai trong nhóm nhờ hắn giúp cả.
Thật ra nguyên nhân không phải là vì các cô không muốn nhờ hắn, mà họ cho rằng Hứa Diệp không viết được các bài thuộc thể loại này.
Đầu tiên phải phù hợp với chủ đề gala, còn là do nhóm nhạc nữ biểu diễn.
Hai hạn chế không thể thay đổi nên mọi người mới nghĩ Hứa Diệp không viết được.
Trong giới giải trí, viết bài hát cho nhóm nhạc là rắc rối nhất.
Rất nhiều nhạc sĩ nổi tiếng vừa nghe phải viết nhạc cho nhóm liền từ chối.
Không chỉ rắc rối, mà còn dễ gặp xui xẻo.
Nên họ nhất quyết không nhận.
Chu Quốc Hải thoáng kinh ngạc: "Cậu còn viết được thể loại này?"
"Thử xem sao." Hứa Diệp cười nói.
Khi hắn nhìn về phía sáu cô gái, trong mắt hắn họ không phải là những cô gái mà là những con mèo con meo meo đòi ăn.
Sáu người mở to mắt nhìn hắn, vẻ mặt đầy mong đợi.
Giống như con mèo con chờ chủ cho ăn.
Từ Nam Gia là người vui vẻ nhất.
Cô ấy không ngờ Hứa Diệp sẽ chủ động đề xuất.
"Chắc chắn cậu ta thích mình!" Từ Nam Gia thầm nghĩ trong lòng.
Sau đó, cô ấy điều chỉnh lại nét mặt, ra vẻ bình tĩnh nói: "Cậu viết nhạc cho chúng tôi, tôi không biết nên cảm ơn thế nào."
Hứa Diệp khoát tay: "Ơn nghĩa gì, đừng nói mấy lời sáo rỗng như vậy, cứ căn theo giá thị trường trả tôi gấp hai lần là được."
Một đám mèo con kêu meo meo đòi ăn lập tức xù lông.

Bình Luận

0 Thảo luận