Viết bài hát, viết những bài phức tạp thật ra rất dễ.
Viết càng đơn giản lại càng khó.
Lâm Ca hiện tại vô cùng khâm phục Hứa Diệp.
Cậu ta có thể viết bất cứ bài hát nào!
Mấu chốt là chất lượng bài nào bài nấy đều rất tốt!
Về những ca sĩ khác, phản ứng của mọi người cũng tương tự nhau.
Hát quảng bá mà lại hát một bài hát thiếu nhi vốn là một chuyện rất kỳ quặc rồi.
Hát trực tiếp một bài hát chúc mừng sinh nhật trên sân khấu càng kỳ quặc hơn.
Kết quả bài hát này chất lượng cũng không tệ.
Sắc mặt Trình Thiên Lôi bây giờ đã cực kỳ khó coi.
'Rốt cuộc mình tự tìm cho mình một tên đối thủ kiểu quái gì vậy?'
'Bây giờ cậu ta không chỉ muốn 'phá đảo' công chúng già trẻ lớn bé, mà còn không tha cho thị trường nước ngoài! Thậm chí còn viết cả những bài hát đặc biệt như thế này!'
'Rốt cuộc đầu óc cậu ta phát triển kiểu gì vậy?'
Lúc này, những ca sĩ khác đã quên mất rằng trước khi biểu diễn, Hứa Diệp đã nói rằng bài hát này dành tặng cho một người.
Cũng không thể nói là họ hoàn toàn quên.
Dù sao ngày nào cũng là ngày sinh nhật của rất nhiều người, có lẽ mọi người nghĩ rằng Hứa Diệp đang nói đến những khán giả có ngày sinh nhật vào hôm nay đang có mặt tại hiện trường.
Và những người xem chương trình có ngày sinh nhật trùng với ngày chương trình được phát sóng.
Nhưng có người không quên.
Cô ấy không những không quên mà còn nhớ rất rõ.
Từ Nam Gia ngây ngốc nhìn màn hình lớn, ánh mắt Hứa Diệp cũng đang hướng về phía ống kính.
Trong khoảnh khắc đó, ánh mắt của hai người như thể đã nhìn xuyên qua màn hình và nhìn về phía nhau.
Khi tiếng hát của Hứa Diệp vang lên, nụ cười trên môi Từ Nam Gia đã biến mất.
Miệng cô ấy hơi hé mở, như đang ngẩn ngơ.
Bên tai cô chỉ còn lại tiếng hát của Hứa Diệp
"Mừng ngày sinh nhật của em, mừng ngày sinh nhật của em..."
Hôm nay, là sinh nhật của cô ấy.
Cô ấy nhớ lại cảnh Hứa Diệp tặng mình bông cải vào ngày hôm qua.
Vậy mà khi đó cô ấy còn cáu kỉnh nói: "Làm gì có ai tặng hoa cải cho con gái bao giờ."
Sau đó, trước khi rời đi, Hứa Diệp đã mời cô ấy đến xem biểu diễn trực tiếp.
Cô ấy tưởng rằng bông cải đó chính là món quà sinh nhật mà Hứa Diệp dành tặng cho mình.
Nhưng hóa ra không phải!
Bài hát này mới chính là món quà!
Khóe mắt Từ Nam Gia bắt đầu ửng đỏ cả lên.
Gia đình cô ấy rất giàu có, nhưng bố mẹ luôn bận rộn với công việc nên không có thời gian quan tâm đến sinh nhật của cô ấy.
Ví dụ như sáng nay, bố mẹ đều chuẩn bị quà và cho người mang thẳng đến nhà cô ấy, kèm theo một cuộc gọi chúc mừng sinh nhật.
Nhưng họ không trực tiếp đến gặp để chúc mừng cô.
Nhiều lúc, sinh nhật của các cô gái trong nhóm nhạc nữ đều được mọi người hẹn tụ tập lại để tổ chức cho nhau.
Có bạn bè bên cạnh, dù sao cũng tốt hơn là không có ai bên cạnh.
Cô nhận được rất nhiều món quà khá đắt tiền, có điều đối với Từ Nam Gia mà nói, cô ấy không hề thiếu những thứ đắt tiền quý hiếm đó.
Nhưng khi nghe tiếng hát của Hứa Diệp, trong lòng Từ Nam Gia dâng lên một cảm xúc phức tạp.
Cô ấy thật sự rất vui.
Vui đến mức muốn bật khóc.
Tạ Quỳnh bên cạnh nhìn Từ Nam Gia với vẻ mặt kỳ quái.
Lúc này, Từ Nam Gia đã đưa tay che miệng vì sợ rằng mình sẽ vô tình khóc nấc lên.
'Hai người bọn họ không phải là thật đấy chứ?'
Tạ Quỳnh, đội trưởng Vitality Girls, bắt đầu có dự cảm không tốt về chuyện này.
Khá lắm, nếu hai người bọn họ thật sự hẹn hò với nhau.
Không phải là chuyện một tên bệnh tâm thần mới nổi gạ được một cô bé xinh xắn dễ thương à?
Đương nhiên Tạ Quỳnh biết hôm nay là sinh nhật Từ Nam Gia, cô ấy đã chuẩn bị sẵn bánh kem rồi, chờ đến tối nay mọi người tụ tập lại sẽ mở một buổi tiệc sinh nhật trong phòng Từ Nam Gia.
Vậy mà giờ Hứa Diệp lại hát một bài hát chúc mừng sinh nhật.
Chuyện này không phải quá trùng hợp rồi sao!
Sau khi nhận ra Từ Nam Gia đã rưng rưng nước mắt, Tạ Quỳnh rút mấy tờ khăn giấy đưa cho Từ Nam Gia.
Vừa rồi Hứa Diệp còn bị Từ Nam Gia phun nước bọt, giờ đã chảy nước mắt.
Người đàn ông này sao có thể luôn khiến người khác chảy nước như vậy.
Từ Nam Gia nhận khăn giấy chùi đi nước mắt, khuôn mặt lại lộ vẻ tươi cười.
Cô ấy ngẩng đầu ưỡn ngực, vẻ kiêu ngạo nói: "Cậu nghe thấy không, chắc chắn là Hứa Diệp đang hát cho tôi nghe đấy!"
Tạ Quỳnh cũng phụ họa theo.
"Chắc chắn là cậu ta thích tôi!" Từ Nam Gia tiếp tục nói.
Trên mặt Từ Nam Gia lúc này toàn là ý cười không kiềm được.
Cô ấy rất thích món quà này của Hứa Diệp.
Thậm chí dù lúc này cô ấy còn ngồi trên ghế, hai chân đã không còn chạm đất.
Đôi chân nhỏ mang tất trắng và giày đế bệt vui vẻ đong đưa.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận