Sau khi xem phần giới thiệu của bộ phim hoạt hình này, Cao Lạc Vịnh cảm thấy nó rất phù hợp với phong cách của mình.
Có lẽ phim hoạt hình này cũng là loại phim hoạt hình coi trẻ em như những kẻ ngốc, nhưng studio bây giờ đã sắp không trụ nổi nữa, dù có làm loại hoạt hình thế này thì vẫn phải làm thôi.
Còn chưa chắc người ta sẽ chọn công ty Trúc Mộng.
Cao Lạc Vịnh không quan tâm ngôi sao có vượt giới gì gì đó, giờ ông ấy chỉ muốn công ty thầu được một dự án để duy trì.
Ông ấy lập tức bật máy tính, mở PPT* giới thiệu studio trong thư mục ra.
PPT: Powerpoint
Nội dung trong PPT này đều là những nhân viên sáng tác chính của studio, giới thiệu những tác phẩm xuất sắc, chuyên môn của họ, tương đương với sơ yếu lý lịch của studio.
Cao Lạc Vịnh cẩn thận kiểm tra tài liệu nhiều lần, sửa đổi một vài chỗ rồi gửi đến địa chỉ email trên Weibo của Đây Là Studio Lớn.
Vừa gửi đi, ông ấy đã nhận được thư trả lời tự động từ hộp thư của Đây Là Studio Lớn.
"Tôi đã nhận được email của bạn và sẽ trả lời trong vòng 24 giờ. Nếu bạn cần dịch vụ thủ công, vui lòng nhấn phím 1."
Sau khi Cao Lạc Vịnh nhìn thấy câu trả lời này, ông ấy vô thức nhấn số 1 trên bàn phím máy tính.
Sau khi nhấn nút, ông ấy đợi một lúc nhưng hộp thư vẫn không có gì thay đổi.
Hai giây sau, Cao Lạc Vịnh mới phản ứng lại.
"Đây là email, không phải điện thoại, nhấn số 1 gì chứ!"
Cao Lạc Vịnh hơi dở khóc dở cười trước hành vi của mình.
"Câu trả lời tự động này có hơi kỳ lạ." Cao Lạc Vịnh lẩm bẩm.
Ông ấy đột nhiên có hứng thú với studio này.
Cái này xem ra không phải là một studio đàng hoàng.
Ông ấy lập tức lên mạng tra tin tức về Hứa Diệp.
Mặc dù đã nghe các ca khúc của Hứa Diệp nhưng ông ấy không mấy quen thuộc với ca sĩ này.
Sau khi tra xong, Cao Lạc Vịnh sốc như gặp điện tiên nhân.
Ông ấy hiểu ngay dạng phong cách của câu trả lời tự động thuộc Đây Là Studio Lớn.
Nó rất hợp với Hứa Diệp.
"Người này thật sự bệnh rất nặng!" Cao Lạc Vịnh kinh ngạc nói.
Vào buổi tối, Cao Lạc Vịnh nhận được phản hồi từ studio, hơn nữa còn thêm Giám đốc studio làm bạn bè.
Hai người liền hẹn gặp nhau ở studio vào lúc 10 giờ sáng mai.
Cao Lạc Vịnh không hề cẩu thả chút nào, nghiêm túc chuẩn bị rất lâu, còn mua cả vé máy bay đến An Thành.
"Chắc chắn có nhiều người muốn hợp tác với studio này, mình nhất định phải thể hiện khả năng cạnh tranh của mình."
Sáng hôm sau.
Đây Là Studio Lớn.
Trái ngược với những gì Cao Lạc Vịnh dự đoán, nhiều công ty lớn trong ngành không có ý định hợp tác với Hứa Diệp.
Ngược lại, nhiều hãng phim hoạt hình gửi hồ sơ xin việc đều là thật giả lẫn lộn.
Có rất ít studio có thể tham gia cuộc phỏng vấn cuối cùng.
Trịnh Vũ, người phụ trách buổi tuyển chọn cuối cùng, cảm thấy như đang đào vàng trong đống ct.
Khi nhìn thấy tên Cao Lạc Vịnh xuất hiện trong sơ yếu lý lịch của mình, anh ấy đã rất ngạc nhiên.
Hơn nữa còn nói với Hứa Diệp về chuyện này trước.
Rất nhiều tác phẩm của Cao Lạc Vịnh đã cùng trưởng thành với các bạn nhỏ.
Trịnh Vũ cũng không xa lạ gì với nó.
Lúc 9 giờ 50, Cao Lạc Vịnh đến Đây Là Studio Lớn.
Ông ấy hơi khẩn trương, gõ cửa và hỏi: "Đây có phải là studio lớn không?"
Nói xong, ông ấy cũng cảm thấy hơi bối rối. Cái tên này cũng có bệnh mà!
Ngay sau đó, nhân viên tiếp tân trẻ tuổi tiến tới và đưa ông ấy đến văn phòng của Hứa Diệp.
Đúng vậy, Hứa Diệp có văn phòng riêng, dù sao hắn cũng là chủ studio.
Ngay khi Cao Lạc Vịnh gặp Hứa Diệp thì lập tức bị sốc trước nhan sắc của hắn.
Vị minh tinh này thực sự rất đẹp trai.
Ngoại hình của Hứa Diệp không thuộc phong cách tiểu thịt tươi phổ biến hiện tại mà phù hợp với gu thẩm mỹ của Hoa Hạ hiện tại, dương cương chi khí
.
Dương cương chi khí: chỉ sự nam tính từ ngoại hình, tính cách và hành động.
Sau khi nhìn thấy Cao Lạc Vịnh, Hứa Diệp đứng dậy đi tới.
"Xin chào, ngài Cao."
Hai người bắt tay chào nhau.
Cao Lạc Vịnh đánh giá Hứa Diệp, nhìn cũng có vẻ khá bình thường, không có vấn đề gì cả.
Chẳng lẽ những gì trên mạng đều do cậu ta diễn?
Cao Lạc Vịnh âm thầm suy đoán.
Lúc này Hứa Diệp hỏi: "Ngài Cao, anh uống nước, trà hay cà phê?"
Cao Lạc Vịnh vội nói: "Không cần phiền vậy đâu, uống nước là được."
"Trà tôi vừa mua ở đây rất ngon, anh chắc không muốn thử sao?" Hứa Diệp cười nói.
Cao Lạc Vịnh vừa nghe câu này thì lập tức hiểu ý của Hứa Diệp.
Có vẻ như Hứa Diệp muốn khoe trà mới của mình, mà Cao Lạc Vịnh ông phải làm tốt cái vai phụ này, nếu không uống thì không phải thiển cận quá rồi hay sao.
Nghĩ đến đây, Cao Lạc Vịnh mỉm cười nói: "Tổng Giám đốc Hứa khách sáo quá, vậy nếm thử chút đi."
"Được rồi."
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận