Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Minh Tinh Này Hợp Pháp Nhưng Có Bệnh

Chương 418: Bữa cơm này có thể không ăn được hay không? (2)

Ngày cập nhật : 2025-09-09 11:01:09
Anh ấy suy nghĩ một hồi, sau đó gửi tin nhắn cho Thẩm Thiến, người có quan hệ khá tốt với mình.
"Ban đêm có đi ăn lẩu hay không?"
Thẩm Thiến hỏi: "Có những ai thế?"
Sau khi biết chỉ có Hứa Diệp cùng Mã Lục, Thẩm Thiến đồng ý.
Kỳ thật Thẩm Thiến mắc chứng rối loạn lo âu xã hội mức độ nhẹ, nếu ăn cơm chung với người lạ, cô ấy sẽ rất xấu hổ.
May thay, hôm qua Hứa Diệp và Mã Lục đã cùng cô ấy ghi hình chương trình chung cả ngày nên mọi người đều đã quen thuộc.
Kèo đi ăn lẩu này cứ như vậy mà được quyết định.
Bảy giờ tối, Lâm Ca gửi địa chỉ của mình vào trong nhóm.
Tiệm lẩu mà mọi người sẽ ăn là tiệm lẩu của Lâm Ca, anh ấy cũng đã đặt riêng một phòng bên trong đây.
Mã Lục gửi tin nhắn cho Hứa Diệp.
"Tổng giám đốc Hứa này, cậu thấy chúng ta đi tay không thế này có ổn lắm không? Cậu có muốn mang theo thứ gì đến không?"
Hứa Diệp suy nghĩ một lúc rồi đáp lại một câu.
"Hẳn là phải mang cái gì theo rồi, cứ như vậy đi..."
Sau khi nhìn thấy lời đề nghị của Hứa Diệp, Mã Lục lập tức trợn mắt há mồm.
Sau đó anh ấy cực kỳ hào hứng nói rằng mình sẽ làm y như thế!
Trong phòng riêng của tiệm lẩu.
Lâm Ca đã tới nơi này từ lâu, sắp xếp mấy người phục vụ bắt đầu chuẩn bị.
Không lâu sau, Thẩm Khiêm ăn mặc giản dị đến trước, sau khi tháo khẩu trang và kính râm, cô ấy đưa thứ mình đang cầm cho Lâm Ca.
"Anh Lâm, em mang đến một bình rượu, lát nữa kêu phục vụ mở ra nha anh." Thẩm Thiến mỉm cười nói.
Thật ra, liên hoan kiểu này không cần phải mang đến bất kỳ món quà đắt tiền nào cả. Mọi người tụ tập đều là bạn bè với nhau, mang một bình rượu đến là được rồi.
"Cái này là rượu ngon đó nha, lát nữa nhất định phải nếm thử mới được."
Lâm Ca liếc mắt nhìn bình rượu đỏ này. Anh ấy có nghiên cứu qua về rượu vang đỏ, có thể nhìn ra rằng chai rượu này không phải loại vang đỏ phổ thông trên thị trường.
Sau khi ngồi xuống, hai người vừa trò chuyện, vừa chờ những người khác.
Một lúc sau, Hứa Diệp cùng Mã Lục dưới sự hướng dẫn của người phục vụ mà đi tới phòng riêng.
Người phục vụ tiếp đón Hứa Diệp hiển nhiên rất hưng phấn, nụ cười trên mặt căn bản không dừng được.
Tuy nói tiệm lẩu của ông chủ thường xuyên có minh tinh tới, nhưng dù sao Hứa Diệp cũng là lần đầu đến đây.
Hơn nữa, trong mắt bọn họ, địa vị của Hứa Diệp khác hẳn với những minh tinh khác.
Lâm Ca lập tức chào hỏi, vui vẻ nói: "Hoan nghênh hoan nghênh, mau vào ngồi."
Anh ấy chú ý tới trong tay Hứa Diệp cùng Mã Lục đều mang theo một cái túi nhựa màu đen.
Xem ra, thứ đựng bên trong cũng nặng lắm.
Hứa Diệp lấy kính râm xuống, đưa túi nhựa đen trong tay cho Lâm Ca.
"Anh Lâm, em có mang theo con cá, giết luôn rồi, anh chờ lát để đầu bếp cắt ra thành miếng, chúng ta có thể làm thêm một món lẩu rồi." Hứa Diệp một mặt chân thành nói.
Lâm Ca nghe được lời này, trong đầu đầy dấu chấm hỏi.
Con mẹ nó cậu phát khùng hay sao mà lại mang con cá đến tiệm lẩu để ăn được vậy?
Mã Lục cũng đưa cái túi nhựa màu đen trong tay ra.
"Khối thịt bò này chút nữa cũng phải để thái qua nữa."
Dấu chấm hỏi trên đầu Lâm Ca ngày càng nhiều.
Nụ cười trên mặt của người phục vụ dẫn Hứa Diệp vào đây lập tức biến mất.
Cái tình huống này là sao vậy?
Đã thấy người đến ăn lẩu tự mình mang rượu, chưa thấy qua người tự mang theo nguyên liệu nấu ăn bao giờ hết luôn đấy.
Hắn nói hắn tự bỏ tiền ra ăn lẩu thì việc mang nguyên liệu nấu ăn đến còn dễ hiểu.
Nhưng đằng này lại là do Lâm Ca mời khách mà!
Thẩm Thiến ngơ ngác nhìn hai người Hứa Diệp, trong đầu chỉ còn lại có một ý nghĩ.
Hai người này thật sự có bệnh!
Hứa Diệp khách khí nói: "Thật ngại quá mà, hai người bọn em mới đến không biết mang cái gì, anh đừng khách sáo."
Lâm Ca trầm mặc sau một lúc lâu rồi nói: "Hai ngươi các cậu không phải là xấu hổ, hai ngươi đây là xem thường tôi."
Anh ấy vẫn nhận lấy hai cái túi nhựa màu đen này, nhờ đầu bếp xử lí.
Người ta đều đã mang đều cả rồi, vậy thì ăn luôn thôi, còn làm gì được nữa.
Tiệm lẩu Sơn Thành nổi tiếng khắp cả nước.
Để đảm bảo khẩu vị của mọi người lần này, Lâm Ca cuối cùng đã chọn lẩu uyên ương.
Khi các món ăn lần lượt được đưa ra, Lâm Ca cũng nhiệt tình giới thiệu cho mọi người những món tủ ở chỗ này.
Người phục vụ sau đó cũng bưng lên cho mỗi người một phần đá bào.
Loại đá bào này làm từ đường đỏ, hạt vừng, đậu phộng nghiền nhỏ cùng nho khô, điểm nhấn tổng thể chính là vị ngọt ngon miệng.
Nếu như khi đang ăn một nồi lẩu cay lại ăn một thêm một miếng đá bào thì sảng khoái biết bao.
Lâm Ca giới thiệu nói: "Đá bào này của tiệm chúng tôi cũng là một món ngon, các cậu nếm thử một chút."
Thẩm Thiến múc một miếng, lập tức gật đầu.

Bình Luận

0 Thảo luận