Sau đó, cô ấy ra lệnh một tiếng.
"Bắt đầu."
Quảng cáo trong phòng phát sóng trực tiếp vừa lúc kết thúc, bắt đầu phân đoạn chính.
Trên màn hình, một chiếc xe khách sang trọng chậm rãi chạy đến cổng lớn của trang trại sinh thái.
Cửa xe mở ra, Trình Thiên Lôi bước ra ngoài đầu tiên.
Vẻ mặt gã tràn đầy sự tò mò mà đánh giá nơi này.
Đây là lần đầu tiên gã đến nơi này.
Phải nói là hoàn cảnh ở đây rất tốt, không khí trong lành, có trời xanh cỏ xanh.
Trình Thiên Lôi cảm thấy, nếu sau này có thời gian nghỉ phép thì nơi này cũng là một chỗ tốt để nghỉ ngơi.
Tiếp sau đó là Thẩm Thiến và một nữ ca sĩ khác cũng xuống xe.
Sau nữa là Mã Lục và Lâm Ca cùng bước xuống khỏi xe.
Sắc mặt của mọi người đều không khác nhau là mấy, đều chưa đến nơi gọi là trang trại sinh thái bao giờ, khá là tò mò.
Trong sự mong đợi của mọi người, Hứa Diệp xuống xe.
Trang phục của hắn khá thoải mái, khi hắn xuống xe thì lập tức hô to với ống kính: "Các khán giả thân mến, chào mọi người, nếu thích chương trình này thì bình luận 666 lên màn hình đi!"
Một đám ca sĩ đồng loạt nhìn về phía hắn.
Má nó?
Sao cậu ta thành thạo vậy?
Còn biết cách tương tác với người xem nữa chứ?
Trong phòng phát sóng trực tiếp, khán giả cũng phối hợp gõ 666 tạo thành làn đạn.
"Không hổ danh là Hứa Diệp, tôi biết cậu ấy không giống với những người khác mà."
"Những ca sĩ kia chưa phát sóng trực tiếp bao giờ đúng không? Còn Viện trưởng thì phát sóng trực tiếp không ít lần rồi."
"Tôi cảm thấy nên cho Viện trưởng một cái điện thoại, để cậu ấy có thể nhìn thấy làn đạn của chúng ta."
Trong hậu trường, Vu Vi nghe những lời Hứa Diệp nói xong thì suýt chút nữa là trượt chân.
Tên nhóc nhà cậu hiểu cách phát sóng trực tiếp thật đấy nhỉ.
Nhưng mà hiệu quả khá tốt, người xem vui vẻ tham gia tương tác.
Lúc này, nhân viên công tác đã đi đến cửa của trang trại.
Dẫn đầu là quản lý của trang trại sinh thái này, một người đàn ông đứng tuổi bụng phệ tên là Lý Kiến Lâm.
Đầu tiên, Lý Kiến Lâm hoan nghênh mọi người tới tham quan trang trại sinh thái, sau đó thì dẫn mọi người đi vào trong trang trại sinh thái.
Bên trong trang trại, có một đồng cỏ rộng lớn, mấy chục con bò sữa đang thong thả đi bộ trên đồng cỏ.
Lý Kiến Lâm giới thiệu: "trang trại sinh thái này của chúng tôi có diện tích là ba nghìn mẫu, trước mắt có bốn nghìn con bò sữa..."
Một đoạn quảng cáo trực tiếp được chèn vào.
trang trại sinh thái này ngoài nuôi bò sữa ra thì còn có rất nhiều động vật khác, nơi đây cũng tương đương với một địa điểm du lịch.
Lúc này, tổ tiết mục cũng chuyển hình ảnh đến cảnh sắc của toàn bộ trang trại sinh thái.
"Phong cảnh thật sự rất đẹp, muốn đi quá!"
"Bò sữa cũng rất đáng yêu, muốn sờ một chút."
"Đồng cỏ này thật đẹp, muốn đi ị lên đó quá."
Trong làn đạn, có thể thấy rõ sự khác nhau giữa những khán giả bình thường và nhóm Bệnh Nhân.
Sau khi Lý Kiến Lâm giới thiệu xong thì phát cho mỗi người một tấm bản đồ, sau đó lập tức dẫn người của mình rời đi.
Tập phát sóng trực tiếp này chính là để cho các khách mời tham quan nơi này một vòng, tự chơi một chút.
Tổ tiết mục cũng chuẩn bị một số trò chơi.
Đoàn người Hứa Diệp cũng bắt đầu đi vòng quanh trong trang trại.
Thẩm Thiến rõ ràng rất thích cảnh vật chung quanh nơi này, cô ấy còn cầm điện thoại chụp bốn phía.
Sau khi chụp mấy bức ảnh, Thẩm Thiến vẫy tay lớn giọng nói với mấy con bò sữa cách đó không xa: "Chào mấy nhóc nha."
Nhưng mà những con bò sữa đó chỉ lo gặm cỏ trên đất, không có con bò nào chú ý đến cô ấy.
Thẩm Thiến có chút thất vọng, cô ấy quay đầu lại nhìn về phía mọi người hỏi: "Sao chúng nó đều không để ý đến tôi vậy."
"Để tôi thử xem."
Lâm Ca chủ động xin ra trận, sau khi bước mấy bước về phía đàn bò sữa kia, anh ta cũng lớn giọng nói: "Này! Anh bò, nhìn về phía tôi này."
Những con bò sữa đó vẫn không để ý đến anh ta.
Lâm Ca nói thầm: "Mấy con bò này còn biết sợ người lạ nữa à?"
Hứa Diệp thấy vẻ mặt nghi hoặc của hai người họ mới nói: "Mấy người gọi như vậy chắc chắn là không gọi được đâu, đây không phải là đàn gảy tai trâu sao?"
Lâm Ca hứng thú, anh ta cười nói: "Vậy gọi thế nào, cậu có cách à, nếu như hôm nay cậu có thể gọi được mấy con bò đó đến đây thì xem như cậu giỏi!"
"Quá đơn giản."
Hứa Diệp đi về phía rào chắn của trang trại.
Khu vực hoạt động của đàn bò đều được bao quanh bằng rào chắn cao đến ngang người.
Trong làn đạn, các khán giả cũng bắt đầu thảo luận.
"Tôi cược năm hào, đoán Hứa Diệp có lẽ phải mang theo thứ gì đó để gọi mấy con bò kia tới."
"Chắc là dùng dụng cụ nào đó rồi."
"Chắc là Viện trưởng cũng sẽ gọi, chỉ không biết là gọi như nào thôi."
Mấy người Thẩm Thiến cũng tò mò nhìn Hứa Diệp.
Mấy cô cũng muốn biết, Hứa Diệp gọi mấy con bò kia qua đây kiểu gì.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận