Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Minh Tinh Này Hợp Pháp Nhưng Có Bệnh

Chương 286: Ai bảo cậu hát như thế này? (1)

Ngày cập nhật : 2025-09-09 11:01:08
Lần này, mọi người đều nổi lên sự hứng thú.
Vừa đơn giản vừa ngắn, đây sẽ là bài hát gì?
Lâm Ca lại thở phào nhẹ nhõm.
Anh ta thoải mái.
'Hai phút nghe trọn vẹn một bài hát, không tệ không tệ.' Lâm Ca thầm nghĩ.
Lúc này, sự tò mò của mọi người cũng được khơi dậy.
Vu Vi cũng lấy lại tinh thần.
Về nội dung bài hát, tổ chương trình bọn họ không hề trao đổi với thí sinh, cho nên ngay cả cô ấy cũng không biết Hứa Diệp sẽ hát bài gì.
Vu Vi cười nói: "Vậy ra đây là một bài hát mới à?"
"Đúng vậy, một bài hát mới."
"Vậy bắt đầu thôi!"
Vu Vi không chần chừ thêm nữa, cô ấy lùi về phía sau vài bước, nhường chỗ cho Hứa Diệp.
Lúc này, ống kính cũng hướng về Hứa Diệp.
Hình ảnh trong căn phòng này cũng được truyền đồng bộ cho ban giám khảo và khán giả bên ngoài xem.
"Bài hát mới chưa đầy hai phút? Đây sẽ là bài hát gì nhỉ?"
"Có lẽ là một bài hát ngắn gọn súc tích."
"Nhạc đồng quê? Nhạc phổ biến?"
Ban giám khảo cũng vô cùng tò mò.
Lúc này, tay Hứa Diệp lướt qua cây đàn guitar.
Hàng loạt tiếng nhạc vang lên, sau khi cảm nhận âm thanh của cây đàn, ngón tay Hứa Diệp bắt đầu lướt trên dây đàn.
Tiếng đàn guitar trong trẻo vang lên.
Phần dạo đầu được sắp xếp rất đơn giản.
Sau vài giây dạo đầu, Hứa Diệp bắt đầu hát: "Từng ngôi sao nhỏ đua nhau lấp lánh, Cả bầu trời đều là những ngôi sao."
Sau khi tiếng hát cất lên, trên mặt tất cả mọi người đều xuất hiện biểu cảm ngạc nhiên.
Giai điệu của bài hát này đơn giản tới mức khiến người ta không thể tin nổi.
Về cơ bản chỉ cần là người biết đánh guitar thì xem một lần là có thể đánh được.
Mặt khác chính là lời của nó cũng vô cùng ngắn gọn.
Mọi người không nghĩ ra từ gì có thể miêu tả được.
Ngay cả một học sinh tiểu học cũng có thể đọc được hết những chữ này.
Tiếng đàn guitar vẫn còn vang vọng bên tai.
Tiếng hát êm tai của Hứa Diệp truyền đến.
"Lơ lửng tỏa sáng trên bầu trời, Thật giống đôi mắt lấp lánh của bạn, Từng ngôi sao nhỏ đua nhau lấp lánh, Cả bầu trời đều là những ngôi sao."
Sau đoạn lời bài hát này, nhạc dạo vang lên.
Hứa Diệp đàn một đoạn nhạc dạo rồi lại tiếp tục hát: "Từng ngôi sao nhỏ đua nhau lấp lánh, Cả bầu trời đều là những ngôi sao, Lơ lửng tỏa sáng trên bầu trời, Thật giống đôi mắt lấp lánh của bạn."
Giọng hắn vô cùng dịu dàng, nhịp điệu cũng rất chậm rãi.
Khiến cho người nghe cảm thấy vô cùng thoải mái.
Biểu cảm của Lâm Ca hết sức vặn vẹo.
Đã một phút đồng hồ trôi qua rồi, sao Hứa Diệp vẫn chỉ hát mỗi hai câu này vậy?
Người ta đi hát đều hát phần cao trào trong điệp khúc bài hát.
Hai câu này của cậu nghe thế nào cũng không phải điệp khúc.
Những ca sĩ khác cũng có phản ứng giống như Lâm Ca.
Hứa Diệp cậu đang hát cái gì vậy?
"Ca khúc này không tệ."
"Đúng là không tệ, rất thư giãn, rõ ràng giai điệu đơn giản như vậy mà."
"Lời bài hát này có phải hơi đơn giản quá mức cho phép rồi không?"
Một số nhà phê bình âm nhạc trong ban giám khảo đã bắt đầu thấp giọng trao đổi.
Lúc này, Hứa Diệp tiếp tục hát: "Từng ngôi sao nhỏ đua nhau lấp lánh, Cả bầu trời đều là những ngôi sao."
Sau khi câu hát này kết thúc, ngón tay Hứa Diệp lướt qua dây đàn guitar.
Bài hát đến đây là kết thúc.
Khi Lâm Ca nhìn thấy Hứa Diệp đã kết thúc động tác, cả người đều mơ màng.
Người ta thì hát cả điệp khúc, còn cậu chỉ hát mỗi phần lời chính là có ý gì.
Phần lời chính là phần lời sau khi kết thúc đoạn nhạc dạo, là bộ phận truyền tải phần lớn nội dung bài hát.
Còn có một bộ phận gọi là tiền điệp khúc, đóng vai trò chuyển giao cảm xúc của đoạn trước đó sang điệp khúc.
Hứa Diệp hát đi hát lại hai lần, lời bài hát vẫn chỉ là một loại duy nhất.
Hoàn toàn không có chút cảm giác tiến triển về mặt cảm xúc nào.
Lâm Ca cảm thấy hẳn là phía sau bài hát này còn có một đoạn điệp khúc nữa, tại sao lại không có vậy?
Thời gian vẫn còn mà!
Vu Vi đứng bên cạnh cũng lộ ra vẻ mặt nghi ngờ, cô ấy liếc nhìn đồng hồ, nói: "Hứa Diệp, cậu còn thời gian bốn mươi giây nữa, cậu không hát tiếp sao?"
Hứa Diệp nghi ngờ nói: "Vẫn muốn nghe tiếp sao? Vậy tôi đây tiếp tục."
Sau đó Hứa Diệp lại hát lại mấy câu hát kia một lần nữa, dùng hết bốn mươi giây thời gian còn lại.
Tất cả mọi người đều mơ hồ.
Bảo cậu hát tiếp không phải để cậu hát lại mấy câu vừa rồi có được không hả?
Đợi đến khi Hứa Diệp đã hát xong rồi, Lâm Ca cuối cùng cũng không nhịn nổi nữa.
"Hứa Diệp cậu quá đáng rồi đấy, tốt xấu gì thì cậu cũng phải hát cho hết đoạn điệp khúc chứ! Bây giờ cậu cứ ngắt luôn ở chỗ này rất khó chịu!"
"Hát rồi mà." Hứa Diệp nói.
Một đống dấu chấm hỏi hiện lên trên đầu Lâm Ca.

Bình Luận

0 Thảo luận