Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Minh Tinh Này Hợp Pháp Nhưng Có Bệnh

Chương 524: Trên trời cao rơi xuống năm chữ, chẳng vấn đề gì hết (2)

Ngày cập nhật : 2025-09-09 11:01:09
Chẳng qua cô khác với những nhà phê bình âm nhạc khác, vì cô còn là fan của Hứa Diệp.
Phải biết rằng, lưu lượng của Hứa Diệp cực kỳ khủng bố.
Bình thường, rất nhiều ca sĩ còn phải đút lót cho nhà phê bình âm nhạc trước khi phát hành bài hát mới, để những nhà phê bình âm nhạc này nói tốt cho họ.
Nhưng trước giờ Đây Là Studio Lớn không bao giờ làm chuyện như vậy, không bao giờ có chuyện đút lót.
Nhưng dù như vậy thì đám nhà phê bình âm nhạc vẫn chủ động bình luận như ong vỡ tổ và đăng một vài bài có liên quan tới Hứa Diệp.
Có Hứa Diệp tức là có lưu lượng.
Đương nhiên, cũng có cả lời mắng chửi và phê bình.
Cảnh Hi Duyệt cực kỳ thích bài hát của Hứa Diệp nên đương nhiên sẽ không mắng, trừ khi Hứa Diệp thực sự viết ra bài hát rách nát.
Nhưng cho tới bây giờ thì Hứa Diệp chưa từng thất thủ lần nào.
Cảnh Hi Duyệt mở Penguin Music ra, ngay trang chủ đã có poster quảng cáo của Hứa Diệp.
Bên trên poster quảng cáo này chỉ có một chữ, đã.
"Cũng không biết đây rốt cuộc là thể loại nhạc gì, viết bài hát 'đã' thì như thế nào?"
Cảnh Hi Duyệt nghĩ mãi không ra.
Nhưng mạch não của Hứa Diệp vẫn không giống người bình thường.
Cuối cùng cũng đến mười hai giờ trưa.
Cảnh Hi Duyệt ấn vào poster quảng cáo.
Sau khi ấn vào thì thấy trang album của Hứa Diệp.
Bài hát mới nhất đã xuất hiện ở bên trong.
Sau khi thấy tên bài hát, trên mặt Cảnh Hi Duyệt lộ ra nụ cười.
"Đúng là có liên quan tới đã!"
Bài hát tên [Vô Cùng Thoải Mái].
Cái tên [Vô Cùng Thoải Mái] này mang chút phong cách Bắc Kinh.
Mọi người đều hiểu.
Nội dung chính rất đã.
Cảnh Hi Duyệt đã thanh toán toàn bộ, mua cả album từ lâu.
Lúc này, cô trực tiếp bấm phát nhạc.
Khúc nhạc dạo của bài hát lập tức vang lên.
Cảnh Hi Duyệt cảm thấy loại nhạc cụ được sử dụng ở đoạn này là đàn tranh, làm cho người ta có cảm giác lanh lảnh.
Sau khi đoạn giai điệu lanh lảnh này kết thúc thì giọng hát vang lên.
Đầu tiên là tiếng một người cảm thán đầy sung sướng, sau đó trực tiếp nghênh đón bốn chữ.
"Đã đã đã đã"
Cảnh Hi Duyệt lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, nếu không phải cô đang đeo tai nghe thì cô thật sự cho rằng mình nghe nhầm.
Đây là thứ do Hứa Diệp hát ra ư.
"Thẳng thắn như thế sao? À, đúng rồi, đây là [Tục Nhạc] nên không sao."
"Ha yi you wo wo, ha yi you wo wo."
Giọng hát vừa bắt đầu thì Cảnh Hi Duyệt không còn kiềm chế được nữa.
"Đây là thứ gì vậy!"
Cô không ngờ Hứa Diệp lại chơi đùa phần điệp khúc như thế.
Cũng rất phù hợp với phong cách của Hứa Diệp.
"Sau khi hát ba lần, cuối cùng đến lần thứ tư thì cũng lời bài hát cũng thay đổi một vài chữ."
"Ha yi you wo wo, tiến lên nào bạn ơi!"
Câu hát này vừa kết thúc, một loạt âm thanh ma quỷ trực tiếp truyền vào trong đầu Cảnh Hi Duyệt.
"Chính là cảm giác cực kỳ đã này! Vô cùng đã!"
"Cảm giác này cực kỳ đã này! Cảm giác cảm giác cực kỳ đã! Đã đã đã đã!"
Hai câu hát này không khác gì âm thanh ma quỷ truyền vào tai, trực tiếp khiến Cảnh Hi Duyệt sững sờ.
Chỗ này được sử dụng yếu tố âm nhạc điện tử.
"Không hổ danh là Hứa Diệp, kẻ tẩy não số một, nhưng chẳng phải lời bài hát của anh quá kiêu ngạo rồi sao?"
Cảnh Hi Duyệt nghĩ ra thì chắc chắn sắc mặt của đám đối thủ của Hứa Diệp cũng vô cùng khó coi sau khi nghe sau mấy câu này.
Lúc này, phần lời chính cũng vang lên.
"Trời sao cao như vậy, đất sao rộng như vậy."
"Tim sao cứ rạo rực, lòng lại cứ lâng lâng"
"Bài hát sao du dương đến vậy, nhạc sao cứ điên cuồng như thế."
"Nhìn cái gì cũng thấy vui vẻ, hôm nay tôi thấy thật thoải mái!"
Chẳng biết vì sao, Cảnh Hi Duyệt nghe đoạn nhạc này xong thì cũng cảm thấy trong lòng rất thoải mái.
Dường như buồn phiền và ưu sầu đều bị hòa tan.
Nghe bài hát này, Cảnh Hi Duyệt còn có thể tưởng tượng ra cảnh Hứa Diệp hát với vẻ mặt hèn hạ.
Sau đó lại là một đoạn điệp khúc.
Chờ sau khi đoạn vô cùng đã kết thúc, giọng ca của Hứa Diệp lại vang lên lần nữa.
"Trên trời cao rơi xuống năm chữ, chẳng vấn đề gì hết."
"Có chuyện thì chỉ phiền một chút, một lúc rồi sẽ lại xong thôi."
Cảnh Hi Duyệt trực tiếp bật cười.
"Chỉ có thể là anh!"
Đoạn này không phải được hát ra mà là hét ra, tựa như hò dân ca ().
) Hò dân ca: Hình thức dân ca sản sinh ra trong lao động
Trên thực tế, đoạn này thực sự được lấy cảm hứng từ khẩu hiệu hương vị Bắc Kinh của tác giả gốc Đại Trương Vĩ.
Xuân Vãn cuối năm năm đó, Đại Trương Vĩ đã trực tiếp hét mấy câu này trên sân khấu Xuân Vãn cuối năm, sau đó nó trở thành thần khúc số một đầu năm.
Vào năm ấy, có thể nói là nổi tiếng toàn quốc.
Chắc chắn có người không thích thể loại bài hát này.
Nhưng bài hát [Vô Cùng Thoải Mái] năm đó chắc chắn đã mang lại niềm vui sướng cho rất nhiều người, cũng cổ vũ rất nhiều người.
Ngay cả đến hiện tại, thỉnh thoảng vẫn có người sử dụng đoạn này.

Bình Luận

0 Thảo luận