Thể diện gì đó vốn chẳng quan trọng.
Kiếm tiền là được rồi.
"Tôi lập tức cho người đặt vé máy bay." Lục Viễn nói.
Một trong những nguyên nhân Lục Viễn vội vàng như vậy là vì [Na Tra Truyền Kỳ] quá hot, còn một nguyên nhân khác là áp lực thành tích trong năm tới.
Sự nổi tiếng của [Na Tra Truyền Kỳ] đã vượt ngoài dự đoán của mọi người.
Khác với phim phóng sự, bộ phim hoạt hình này thực sự đang kể về một câu chuyện xưa.
Hứa Diệp cũng chứng minh được rằng hắn có năng lực kể chuyện tốt.
Vốn dĩ Lục Viễn còn do dự nên dùng giá cả bao nhiêu để mua bản quyền phát sóng [Võ Lâm Ngoại Truyện], lần này thì không cần do dự nữa.
Không sai, ngay từ đầu Lục Viễn đã có ý định mua bản quyền phát sóng [Võ Lâm Ngoại Truyện].
Thực ra, các dự án phim truyền hình và phim điện ảnh khá giống như chơi chứng khoán, không phải dự án nào cũng có thể kiếm được tiền.
Lục Viễn cũng chuẩn bị tốt tinh thần cho chuyện không kiếm được tiền.
Nhưng hiện tại anh ta vẫn muốn mua bản quyền phát sóng [Võ Lâm Ngoại Truyện] với giá của dự án cấp A.
Anh ta muốn đánh cược một lần!
Đánh cược rằng [Võ Lâm Ngoại Truyện] có thể bùng nổ!
Đầu năm nay, dữ liệu của các nền tảng video lớn năm ngoài cũng dần được thống kê.
Có thể nói, các nền tảng video đã hứng chịu một trận vỡ đầu chảy máu trong suốt năm ngoái.
Penguin Video vẫn còn khá nhỏ yếu so với các nền tảng video lâu năm.
Penguin rất mạnh nhưng cũng không phải là vô địch.
Ví dụ như, xét về mảng video ngắn thì Penguin đã bị Đẩu Thủ kiềm chế và cạnh tranh gắt gao.
Số lượng người sử dụng Đẩu Thủ cũng tăng nhanh, các nền tảng video lớn nhìn mà đỏ mắt.
Mặc dù biết mọi người không chung hướng phát triển, nhưng lỡ như một ngày nào đó Đẩu Thủ ôm theo hơn trăm triệu người dùng và bước vào lĩnh vực phim truyền hình điện ảnh thì sao.
Khó mà nói trước được.
Nói chung, sau khi tết âm lịch qua đi thì các nền tảng video lớn sẽ tiếp tục bước vào cuộc đua, ai cũng muốn giết chết đối phương.
Mỗi một công ty đều cần chương trình chủ chốt để thu hút người dùng mới.
Vào thời điểm mấu chốt đó, việc nắm ngôi sao có lưu lượng lớn và các tác phẩm xuất sắc rất quan trọng.
Sang nam Penguin Video muốn phát triển cả mạng phim điện ảnh, phim truyền hình và chương trình tạp kỹ, nên đương nhiên phải mời Hứa Diệp rồi.
"Hứa Diệp, cậu đừng làm tôi thất vọng!" Lục Viễn nắm chặt tay thành nắm đấm.
Chờ đến ngày hôm sau, Lục Viễn chuẩn bị một phen rồi lên máy bay tới An Thành.
Vu Vi thì đi từ một thành phố khác đến đây.
Hai người gặp nhau ở sân bay An Thành, sau đó đi tới nhà Hứa Diệp.
Trên xe, Lục Viễn hỏi: "Đạo diễn Vu, cô ăn cơm chưa?"
Vu Vi lắc đầu: "Vẫn chưa."
Lục Viễn tò mò hỏi: "Cô nói Hứa Diệp có nấu cơm cho chúng ta hay không? Tôi nghĩ Hứa Diệp biết nấu cơm, tôi còn mang theo một chai rượu ngon đến nữa."
Vu Vi nghe vậy thì nở nụ cười khó xử: "Chắc là biết."
Cô ấy còn nhớ hôm qua Hứa Diệp nói sẽ mang cơm hộp về cho bọn họ thì sao.
Hứa Diệp thực sự làm được chuyện như vậy.
Hiển nhiên tâm trạng của Lục Viễn rất tốt, trên đường đi còn ngân nga bài hát [Quả Táo Nhỏ].
Không bao lâu sau, xe đã đến dưới lầu nhà Hứa Diệp.
Trịnh Vũ chờ sẵn ở bên dưới.
Lục Viễn mang theo chai rượu đỏ xuống xe, sau khi thấy tòa nhà này thì hơi bất ngờ.
"Hứa Diệp vẫn chưa chuyển nhà sao?"
Mặc dù đây là lần đầu tiên anh ta đến tòa nhà này nhưng đã rất quen thuộc với nó.
Lúc các thợ săn ảnh chụp trộm Hứa Diệp "dắt tay trẻ nhỏ" có tòa nhà này nằm trong bối cảnh.
Trịnh Vũ nói: "Nhà mới vẫn đang sửa."
Lục Viễn cười nói: "Vậy khi nào Hứa Diệp chuyển nhà thì nhớ báo với tôi một tiếng."
"À, chuyện này..."
Trịnh Vũ hơi lúng túng.
Mọi người chưa thấy phong cách trang trí của Hứa Diệp rồi, ngôi nhà kia ấy à, chỉ cần là người bình thường thì sẽ không vào ở đâu.
"Vẫn nên đi lên trước đã." Trịnh Vũ nói.
Anh ấy dẫn Lục Viễn và Vu Vi cùng đi thang máy lên tầng, chẳng mấy chốc đã đến cửa nhà Hứa Diệp.
Bây giờ đã là hơn tám giờ tối, bởi vì mùa đông nên trời đã tối từ lâu, trong hành lang cũng hơi tối, chỉ có chiếc đèn hàng lang ở trên đỉnh đầu được bật sáng.
Nhưng cái đèn này lại nhấp nhánh, trông hơi thô sơ.
Khi đến cửa, Trịnh Vũ nhắc nhở: "Lát nữa mà nhìn thấy gì thì cũng không phải sợ."
Lục Viễn và Vu Vi đều lộ ra vẻ mặt nghi hoặc.
Còn có thể thấy cái gì?
Đây không phải là nhà của Hứa Diệp sao?
Trịnh Vũ gõ cửa, một lát sau thì cửa phòng được mở ra.
Một luồng ánh đèn xanh lá lập tức chiếu vào mắt Lục Viễn và Vu Vi.
Màn đêm đen kịt kết hợp với ánh đèn xanh lá.
Dưới ánh đèn, Hứa Diệp chầm chậm nói: "Vào đi."
Giọng nói này khiến lông tơ toàn thân Lục Viễn suýt chút nữa dựng đứng hết lên.
Anh ta ngẩng đầu lên nhìn một cách khó tin, trần nhà chỗ lối vào nhà Hứa Diệp.
Được lắm, đèn màu xanh lá chết tiệt!
Có nhà ai lắp đèn màu xanh lá ở trần nhà chỗ lối vào chứ?
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận