Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Minh Tinh Này Hợp Pháp Nhưng Có Bệnh

Chương 1007: Đây vậy mà lại là quảng cáo? (2)

Ngày cập nhật : 2025-09-09 11:04:28
Đến đây, âm nhạc cũng dừng lại.
Bốn phía vang lên tiếng vỗ tay thưa thớt.
Không phải mn không nhiệt tình, chủ yêu là vì người xem ở hiện trường thực sự không nhiều lắm, phần lớn còn là những người lớn tuổi trong thôn.
Trái lại thì có một số đứa trẻ vui vẻ hét to.
Bài hát này vô cùng quen thuộc với chúng.
Mà nếu thật sự cẩn thận lắng nghe âm thanh mà những đứa trẻ đó đang hét lên, bạn có thể sẽ nghe được một câu.
"Hát khó nghe thật sự."
Sau khi hát xong, Hứa Diệp phất tay với khán giả: "Các bà con, buổi biểu diễn đêm nay đã kết thúc, mọi người về thôi."
Vừa dứt lời, người xem đã lân lượt bưng ghế rời đi.
"Thật tuyệt vời, cuộc sống thế này mới hạnh phúc chứ.
"Không hổ là Viện Trưởng. Tôi là từ bên Đi Khắp Hoa Hạ ở cách vách tới đây đấy, vì chương trình kia mà tôi còn mua cả gói hội viên của Orange Video nữa, đúng là phí tiên. Vẫn là bên này thú vị hơn." "Nếu mà được đến Ngôi Nhà Hạnh Phúc ở mấy ngày chắc chắn sẽ dễ chịu lắm chỉ?"
"Cảm ơn Viện Trưởng vì đã tạo ra niềm vui cho chúng tôi!"
"Thanh tiến độ nguy hiểm!"
Trên bão bình luận, khán giả đang chia sẻ cảm nhận của mình vê chương trình.
Đến khi có người nhắc nhở rằng thanh tiến độ nguy hiểm thì mọi người mới nhận ra, chương trình đã sắp kết thúc rồi.
Lúc này, trên màn hình là hình ảnh mọi người đang chào tạm biệt những người dân đang rời đi, sau đó thu dọn qua loa các thiết bị ở đây rồi trở vê. Trong nhà Hứa Diệp, Hứa Diệp cũng ra khỏi nhà vệ sinh.
Vừa ra tới nơi, hắn liên hoảng SỢ.
Lý Thu Sơn vẫn đang uống rượu một mình.
Mã Lục cho Hứa Diệp một ánh mắt, sau đó lại rót đầy ly rượu trống rỗng trước mặt Lý Thu Sơn.
Bởi vì uống rượu, khuôn mặt Lý Thu Sơn hơi đỏ lên.
Anh ấy nhìn chằm chằm Hứa Diệp, nói: "Tổng Giám đốc Hứa, cậu hát hay thật đấy."
Trong giọng nói của Lý Thu Sơn đầy oán giận.
Ai lại không thấy oán giận khi chuyện này xảy ra với mình chứ? Bài hát vừa phát hành hôm qua, đến hôm nay đã bị biến đổi một cách kỳ di.
Nhìn thấy dáng vẻ này của Lý Thu Sơn, trong lòng Hứa Diệp thấy hơi áy náy.
Lão Lý là một người rất truyền thống.
Nhưng nếu cậu đã bước chân vào Đây Là Studio Lớn, cậu không thể tiếp tục truyên thống như vậy nữa.
Phong cách hát của Tengger mà cậu còn không chấp nhận được, đến những cái khác thì sao?
Hứa Diệp bảo Mã Lục tránh ra, còn hắn thì ngồi xuống bên cạnh Lý Thu Sơn. Lý Thu Sơn đang chuẩn bị uống thêm một ly, Hứa Diệp lại ngăn anh ay lại.
"Kha khá rồi, không thể uống tiếp nữa, đổi cái cốc lớn hơn đi."
Lý Thu Sơn lập tức trợn tròn hai mắt.
anh ấy còn cứ tưởng Hứa Diệp định tới an ủi mình chứ.
"Tôi không sống nữa!"
Lý Thu Sơn tủi thân phát khóc.
Hứa Diệp nói đây sâu xa: "Lão Lý, tôi hỏi cậu một chuyện, nguyện vọng lớn nhất của cậu sau khi hát một bài hát là gì?"
Lý Thu Sơn nói: Đương nhiên điều tôi mong muốn nhất chính là bài hát này có thể được thật nhiều người nghe, được thật nhiều người thích."
"Vậy không phải là đúng rồi sao? Cậu nói xem, tôi cover bài hát của cậu, có phải khiến cho bài hát của cậu được càng nhiều người biết đến và nghe được không?" Hứa Diệp hỏi.
Đúng vậy.
Hứa Diệp tiếp tục nói: "Vậy cậu còn khóc cái gì? Tôi giúp cậu, tại sao cậu lại phải khóc?"
"Hả?"
Lý Thu Sơn ngây người.
"Tôi hát bài hát của cậu, số người nghe được nó nhiều hơn, người yêu thích bài hát này cũng nhiều hơn, không những cậu khong duoc khoc ma cau con phải cảm ơn tôi nữa kia" Hứa Diệp nói.
Mã Lục và Đổng Ngọc Khôn bên cạnh nghe tới mức trợn mắt há hốc mồm.
Tài thật, cỡ này mà vẫn có thể cứu lại được á?
Bởi vì đã uống kha khá rượu, đầu óc Lý Thu Sơn lúc này hình như không được tỉnh táo cho lắm, hồi lâu vẫn chưa thể xoay chuyển được.
Anh ấy suy nghĩ một lúc, cuối cùng cũng nhận ra một vấn đề.
"Tổng Giám đốc Hứa, không đúng nhat"
Vừa thấy Lý Thu Sơn phản ứng lại, Hứa Diệp biết ngày hôm nay mình không thể qua được cái cửa này rồi.
Vẫn là nên xin lỗi lão Lý rồi để lân sau tiếp tục đi.
Kết quả Lý Thu Sơn lại nói: "Cậu là ông chủ của tôi, tôi là ca sĩ trong công ty của cậu, hẳn là cậu nên giúp tôi mới phải chứ, tại sao tôi lại phải cảm ơn!"
Nhóm ba người đẹp trai đồng loạt ngây ngẩn cả người.
Đúng là người này uống nhiều thật rồi.
Mới chỉ có vài ly thôi mà, sao đã say đến cỡ này.
Hứa Diệp thấy hơi có lỗi với Lý Thu Sơn, hắn lấy thêm ly tới, mọi người cùng nhau cụng ly.
Tâm trạng của Lý Thu Sơn dường như cũng đã bình tính lại, anh ấy dựa vào sô pha, nói: "Tổng Giám đốc Hứa, cậu nói thật cho tôi biết đi, bài hát ở tập tiếp theo của tôi, không phải cậu cũng định làm như vậy đấy chứ?"
Hứa Diệp lập tức lắc đầu.
Lão Lý, cậu yên tâm di tôi cam đoan với cậu, chắc chắc sẽ không làm giống như vừa rồi cậu thấy đâu."

Bình Luận

0 Thảo luận