Cái "chết" của Hứa Diệp (11) "Mười chín tuổi ngày đó điên
cuồng, xông vào giới giải trí -"
Bài hát gốc của ca khúc này là "Mười bảy tuổi" của Lưu Đức Hoa, Hứa Diệp đã sửa đổi một chút ca từ của bài hát.
Tuy là một bài hát tiếng Quảng Đông, nhưng trên màn hình lớn có lời bài hát, cũng không ảnh hưởng đến sự lý giải của khán giả.
Bài hát, nghe càng nhiều là cảm xúc.
Giọng hát vừa vang lên, rất nhiều người hâm mộ lâu năm quen thuộc Hứa Diệp liên nghĩ đến chuyện năm đó của Hứa Diệp.
Sau khi cha mẹ ngoài ý muốn qua đời, Hứa Diệp quyết định thôi học, xông pha giới giải trí, ban đầu hắn chỉ muốn trốn tránh đau khổ mà thôi.
"Minh tinh cũng có lớp huấn luyện, ngắn ngủi một năm quá tươi mới -'
"Nhớ Trân tỷ, Vũ ca đều đã gặp mặt, sau này được cất nhắc vai chính quá đột nhiên -
Giọng hát của Hứa Diệp tiếp tục vang lên.
Trên màn hình lớn xuất hiện một số hình ảnh của lớp huấn luyện luyện tập sinh Thanh Quang Ngu Nhạc năm đó. Khi Hứa Diệp hát đến Trân tỷ, Vũ ca, hình ảnh đột nhiên chuyển đến hàng ghế khán giả.
Ở hàng ghế khán giả, Trần Vũ Hân và Trịnh Vũ mỉm cười, hai người nhanh chóng vẫy tay về phía ống kính.
Trân Vũ Hân và Trịnh Vũ, những khán giả này cũng rất quen thuộc.
Hai mươi năm trôi qua, năm tháng cũng in han dấu vết trên khuôn mặt hai người.
Khi hát đến được cất nhắc vai chính, trên màn hình lớn xuất hiện hình ảnh trong "Độc Tí Đao”.
Đây là bộ phim đầu tiên mà Hứa Diệp đóng vai chính. Bài hát này rất yên tĩnh, rất trữ tình, khác hẳn với phong cách trước kia của Hứa Diệp.
Khán giả cũng đều lặng lẽ vẫy gậy huỳnh quang, đắm chìm trong giọng hát.
Đây là Hứa Diệp tổng kết hai mươi năm ra mắt của mình.
"Hai mươi tư tuổi lưu diễn toàn quốc, người hâm mộ quá cuồng nhiệt -'
"Đến nghe ta hát một đoạn tình ca, một khúc ca từ quá kinh điển
Khi Hứa Diệp hát đến đây, trên màn hình lớn xuất hiện hình ảnh buổi diễn ca nhạc đầu tiên của Hứa Diệp. Buổi diễn ca nhạc đầu tiên, lưu diễn toàn quốc, chật kín chỗ ngồi.
Trong buổi diễn ca nhạc đó, bài "Tình Ca Vương" đến nay vẫn còn có vô số người say sưa nói chuyện, bài "Yêu Em Một Vạn Năm' khiến Từ Hứa Như Sinh đến nay vẫn là cặp vợ chông gương mẫu của giới giải trí, còn có hai người song ca tình ca, vân vân.
Lúc này, trên màn hình lớn xuất hiện Tiểu Từ.
Tiểu Từ đang ngồi ở hàng ghế khán giả, vẻ mặt ngọt ngào nhìn về phía sân khấu.
Toàn trường lại lần nữa náo động.
Hat Tình Ca Vương! Làm Tình Ca Vương!" "Ôi chao, ngọt quái"
"No bụng cơm chó rồi!"
Khán giả giống như đang đi theo bài hát này, hồi tưởng hai mươi năm ra mắt của Hứa Diệp.
Trên màn hình lớn, chiếu lại rất nhiều hình ảnh trong hai mươi năm qua của Hứa Diệp.
"Thích ta đừng che mặt, mặc cho người qua đường phát hiện -ˆ
"Cứ việc hát, dùng hết cảm xúc này nhuộm trong bài ca -'
Hát tình ca, cùng nhau hát một lần -"
"Luôn luôn ghi nhớ, tiếng vỗ tay vang vọng khắp trời -"
Trên màn hình lớn, có Đường Bá Hổ, có Bao Long Tinh, có Chí Tôn Bảo, có Vô Danh trong Kungfu...
Từng vai diễn kinh điển mà Hứa Diệp đã đóng vai chính lần lượt hiện ra.
Lúc này, có khán giả phát hiện, hốc mắt của Hứa Diệp có chút đỏ lên.
Điệp khúc vang lên nhiều lần, khán giả cũng đắm chìm trong giọng hát.
Xung quanh một mảnh tối đen, chỉ có gậy huỳnh quang đang vẫy.
Khi hát xong điệp khúc cuối cùng, Hứa Diệp dừng lại, toàn trường vang lên tiếng vỗ tay và tiếng hoan hô, rất lâu không dứt. Hứa Diệp lại đưa micro lên miệng, hắn tiếp tục hát.
"Hiện tại ta bốn mươi nhìn lại trước kia -'
Hắn giơ tay làm một thủ thế số bốn.
'Giọng đã khàn đi -'
"Hồi ức ta mong đợi, tiếng vỗ tay kia vẫn còn đến hôm nay -'
Khi hắn hát đến hai chữ tiếng võ tay, tiếng vỗ tay của toàn trường lại vang lên.
Hứa Diệp cười cười tiếp tục hát: "Bài Triêu Thủy, Vong Tình Thủy, không còn kinh điển -"
"Vẫn chôn sâu trong lòng ngươi chưa từng thay đổi -"
Dưới đài, khán giả đã sôi trào. Mọi người hô vang tên của Hứa Diệp, vẫy gậy huỳnh quang trong tay.
Nhìn cảnh tượng dưới đài, trên mặt Hứa Diệp lộ ra một nụ cười.
Thế giới này có nhiêu người yêu hắn như vậy, người mà hắn yêu, còn có rất nhiều việc hắn còn chưa làm, hắn làm sao nỡ rời đi.
Hứa Diệp nâng micro lên, chậm rãi nói: "Tiếp theo còn có một bài hát mới muốn hát, hát xong bài hát này là phải kết thúc rồi, ta không muốn hát, nhưng lại phải hát.
Khán giả rất yên tĩnh.
"Bài hát cuối cùng, 'Trân Ái Vũ Đài, tặng cho mọi người Hứa Diệp nói xong, bắt đầu ca hát.
† DON'T WANNA SAY GOODBYE-"
"Đây là vũ đài mà ta trân ái nhất, ta sao nỡ rời đi -"
† DON TT WANNA SAY GOODBYE-"
"Ta biết quang âm thoáng chốc chẳng còn, ngươi di rồi ta mất đi sự đặc sắc -"
Khi hát mấy câu này, không có bất kỳ nhạc đệm nào, hoàn toàn là Hứa Diệp hát chay.
Hắn hát rất chậm, không có kỹ xảo, chỉ có cảm xúc.
Bài hát này, có rất nhiều điều hắn muốn nói. Câu hát cuối cùng vang lên.
"Ta không muốn rời đi -"
Âm thanh vừa dứt, tiếng nhạc đệm lập tức vang lên, các vũ công cũng đều tiến lên sân khấu.
Cả bài hát bỗng chốc trở nên sôi động.
Trên sân khấu, Hứa Diệp cũng cùng các vũ công vừa nhảy vừa hát.
Chẳng mấy chốc, bài hát đi đến hồi kết.
1 DONT WANNA SAY GOODBYE-
"Giờ khắc này muốn cùng ngươi đồng tại -"
"Thời gian tươi đẹp sao quá ngắn ngủi, không muốn rời đi -" Khan giả nghe xong bài hát này, cảm xúc cũng từ cảm động chuyển sang vui vẻ, trên mặt lộ rõ nụ cười.
Trong tiếng ca, Hứa Diệp bước lên bục nâng, hắn hô lớn: "Hẹn gặp lại năm sau”
Xung quanh sân khấu phun ra dải lụa màu, khán giả cũng reo hò vang dội.
Trong ánh đèn, bục nâng từ từ hạ xuống, thân ảnh Hứa Diệp dần dần biến mất trên sân khấu.
Lúc này, trước mắt Hứa Diệp xuất hiện thông báo của hệ thống.
[Nhiệm vụ hệ thống: Trở về Địa Cầu, bất luận túc chủ vì nguyên nhân gì dẫn đến tử vong đều sẽ trở ve Địa Cầu, trở về thời điểm trước khi xuyên qua, túc chủ sẽ mang theo toàn bộ ký ức của thế giới này. Thời gian còn lại để hoàn thành nhiệm vụ: 143 ngày 5 giờ 52 phút 39 giây. Nhiệm vụ thất bại: Không có trừng phạt. ]
"Hủy bỏ nhiệm vụ." Hứa Diệp nói trong lòng.
"Túc chủ xin chú ý, sau khi hủy bỏ nhiệm vụ sẽ không thể khôi phục, túc chủ xác nhận hủy bỏ?" Âm thanh của hệ thống vang lên.
Hứa Diệp không chút do dự nói: "Xác nhận hủy bỏ."
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận