Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Minh Tinh Này Hợp Pháp Nhưng Có Bệnh

Chương 668: Thiếu niên đương nhiên có sự ngông cuồng của thiếu niên (1)

Ngày cập nhật : 2025-09-09 11:02:01
Tiết mục cuối cùng của phần Xuân sinh, là một vị Thiên vương lớn tuổi lên hát.
Thiên Vương này cũng là người quen cũ của Hứa Diệp, tên Thôi Hạo.
Lúc đi ghi hình chương trình Đại nhạc hội Đồng Quê thì quen biết.
Lúc sau, lần lượt đến các tiết mục của phần Hạ Trưởng.
Mùa xuân là mùa của sự nảy mầm và sinh sôi.
Mà Hạ Trưởng, chính là thời khắc sự sống sôi động nhất.
Người xem dần dần tăng vọt.
"Ngồi chờ Hứa Diệp!"
"Tới xem Hứa Diệp!"
"Sắp đến chưa?"
Dưới phần bình luận, người xem đã trò chuyện nhiều hơn.
Rốt cuộc tới chín giờ, cũng đã đến lượt tiết mục của Hứa Diệp.
Sau khi MC kết thúc phần giới thiệu, màn ảnh chuyển đến sân khấu chính.
Lúc này trên sân khấu chỉ là một màu đen kịt.
Tất cả ánh đèn tập trung lia về phía giữa sân khấu.
Khi mọi người nhìn về phía sân khấu, ai nấy đều bất ngờ.
Bởi trên sân khấu là một lũ nhóc mặc cùng một kiểu trang phục.
Trên người chúng nó mặc áo sơ mi trắng, quần âu đen, trên cổ còn đeo một cái khăn quàng đỏ.
Bọn nhỏ đứng ngay ngắn, xếp thành một hình vuông mười nhân mười, đứa đứng sau sẽ đứng trên bậc thang, cao hơn đứa đứng trước một cái đầu.
Tất cả bọn nhỏ có mặt ở đó đều được hiện lên trong màn ảnh.
Mọi người còn đang mơ hồ chưa hiểu chuyện gì xảy ra, đám trẻ đã cùng đồng thanh đọc, giọng nói vang lên đồng đều, như mũi kiếm có thể đâm thủng chân trời.
"Thiếu niên trí tắc quốc trí, thiếu niên phú tắc quốc phú."
Trí tuệ của người trẻ là trí tuệ của đất nước, sự giàu có của người trẻ làm nên sự giàu có của đất nước.
Khi hai câu này vừa thốt ra, trong video hiện lên thông tin về bài hát.
Tên bài hát《Thiếu niên Trung Quốc nói》.
Sáng tác (lời): Lương Tề Siêu, Hứa Diệp.
Biên khúc: Hứa Diệp.
Mọi người nhìn thấy phần sáng tác, ai nấy đều sửng sốt một lát.
Lương Tề Siêu là một nhân vật mà ai ai cũng học trong sách giáo khoa lịch sử.
Mà 《Thiếu niên Trung Quốc nói》của ông lại càng được nhiều người biết đến hơn.
Lúc tiết mục đơn được công bố, thật ra mọi người cũng đã biết đến tên bài hát, chỉ là không ngờ rằng, thực sự có liên quan đến áng văn kia.
Các cư dân mạng nói nhảm cười lớn nói: "Cái này được, cuối cùng cũng có một bài hát không phải do một mình Hứa Diệp sáng tác lời!"
Lúc này, trên sân khấu, nhịp trống và nhạc đệm vang lên.
Cùng với những thanh âm trào dâng ấy, bọn nhỏ tiếp tục đọc to.
"Thiếu niên cường tắc quốc cường, thiếu niên tự do tắc quốc tự do."
*Tuổi trẻ mạnh thì nước mạnh, tuổi trẻ tự do thì đất nước tự do.
Màn hình trên bốn phía sân khấu cũng hiện lên những dòng chữ vàng trên nền đen, còn lại đều là nội dung do bọn nhỏ tự đọc.
Mỗi lần đọc hết, bọn nhỏ lại đọc lại lần nữa.
Lúc này, ánh đèn tập trung chiếu vào trung tâm sân khấu phía trước, bóng dáng Hứa Diệp rốt cuộc hiện lên.
Ca sĩ hát gốc của bài [Thiếu niên Trung Quốc nói] là Trương Kiệt, sáng tác là Hứa Tung.
Sân khấu đầu tiên của bài hát này là chương trình tạp kỹ của CCTV [Kinh Điển Vịnh Lưu Truyền].
Tiết mục này cực kỳ thú vị, sáng tác các bài hát dựa trên các tác phẩm kinh điển như thơ cổ hay văn cổ.
Còn bài [Thiếu niên Trung Quốc nói] là một trong số đó.
Thế giới này có bài văn nổi tiếng này, không cần lo lắng khán giả không hiểu.
Ga la mừng năm mới là mở đầu của một năm, cũng là kết thúc của một năm.
Hứa Diệp muốn dùng bài hát này làm một cái tổng kết cho bản thân.
Ngoài ra còn có một nguyên nhân khác chính là khi Hứa Diệp nói chuyện với Chu Quốc Hải thì biết được có một tiết mục của một trường tiểu học bị lọc ra.
Những học sinh này đều đã chuẩn bị rất lâu, nhưng lại không có duyên với sân khấu này.
Hứa Diệp dứt khoát dùng các em ấy, hoàn thành ước mơ lên sân sấu của các bạn nhỏ.
Nửa năm nay, Hứa Diệp cũng trải qua rất nhiều chuyện.
Mặc dù hắn có kinh nghiệm của kiếp trước nhưng ở thế giới này vẫn là một thiếu niên hai mươi tuổi như cũ.
Tuổi trẻ thì nên có dáng vẻ của tuổi trẻ.
Lúc này, vô số ánh mắt tập trung lên trên người Hứa Diệp.
Ngay từ đầu, giọng đọc diễn cảm của các em nhỏ đã đưa mọi người vào trong không khí của bài hát này.
Bài văn này quá rộng.
Hứa Diệp nên tiếp nối như thế nào mới có thể xứng với vài văn này đây?
Dưới sự mong đợi của khán giả, Hứa Diệp cất tiếng.
"Hồng nhật ló rạng, kì đạo rực rỡ."
"Sông nguồn cuồn cuộn, biển cả mênh mông."
"Rồng ẩn vực sâu, long trảo bay lượn."
"Mãnh hổ gầm thét, bách thú kinh hoàng."
Bốn câu hát này hùng hồn vang lên.
Lời bài hát vốn là nội dung trong bài văn, phối thêm cùng với nhạc lại không hề có cảm giác khó chịu.
Màn hình trên sân khấu hiển thị nội dung trong lời bài hát.
Trên sân khấu tối tăm, ánh đèn chiếu lên trên người của thiếu niên đứng trên sân khấu.
Cả hội trường đều cực kỳ yên tĩnh, không có một tiếng ồn ảo.

Bình Luận

0 Thảo luận