"Có thể bớt chút không?" Hứa Diệp hỏi lại.
Ông chủ nói: "Không thể bớt được, đây đã là giá cố định rồi."
Lưu Trí Viễn nói nhỏ: "Ở đây thực sự không thể giảm giá."
Mã Lục vỗ vai hắn nói: "Anh cứ xem đi đã."
Hứa Diệp lại nói.
"Vậy như này đi ông chủ, tôi mua mình thịt ông có bán không?"
Hắn vừa nói dứt câu, Lưu Trí Viễn và Trình Thiên Lôi đều sững sờ.
Hứa Diệp muốn làm cái gì vậy?
Ai lại đi mua mình nhân thịt trong bánh bao chứ?
Trình Thiên Lôi thực sự đã có chút mệt mỏi sau khi chạy cả ngày, bây giờ nhìn thấy đồ ăn bày ra trước mắt hấp dẫn như vậy gã thực sự không còn sức để đi nữa.
Theo gã thì chuyện quan trọng bây giờ là nên mua một ít đồ ăn rồi mang về nhà ăn thôi.
Bọn họ là ngôi sao lớn còn kì kèo mấy đồng tiền lẻ này làm cái gì?
Lúc này ông chủ lại nói: "Có bán."
"Nhân thịt giá bao nhiêu?"
"Năm tệ."
"Vậy được cho tôi một phần nhân thịt đi."
Nghe cuộc nói chuyện của Hứa Diệp và ông chủ, Lưu Trí Viễn và Trình Thiên Lôi như chết lặng.
Hắn thực sự chỉ muốn mua một phần nhân thịt sao?
Ông chủ lấy một miếng thịt trong nồi ra, đặt lên thớt rồi bắt đầu thái nhỏ thịt ra.
Hứa Điệp lại tiếp tục hỏi: "Ông chủ, ông có bán riêng bánh bao không?"
"Có bán riêng."
"Một cái bánh bao bao nhiêu tiền?"
"Hai tệ."
"Vậy cho tôi một cái bánh bao đi."
Đến lúc này trên mặt của Lưu Trí Viễn và Trình Thiên Lôi đều hiện lên dấu chấm hỏi to đùng.
Cái giá này có chút sai sai.
Lúc này Hứa Diệp lại tiếp tục: "Ông chủ, có thể phiền ông kẹp miếng thịt đó vào trong bánh hộ tôi không?"
"Được." Ông chủ nói không chút do dự.
Vừa dứt câu, động tác cắt thịt của ông chủ ngừng lại một chút.
"Hả???"
Trong giọng nói của ông chủ quán lộ ra sự nghi ngờ.
Chuyện này hình như có chút không đúng.
Nhưng lúc này ông chủ lại không biết chỗ nào không đúng.
Lưu Trí Viễn đứng ở phía sau há hốc miệng kinh ngạc nhìn cuộc nói chuyện giữa hai người.
Mã Lục bình tĩnh vỗ vai Lưu Trí Viễn cười nói: "Không ngờ đến đúng không?"
Lưu Trí Viễn gật đầu.
"Học hỏi một chút đi."
Lưu Trí Viễn lại gật đầu.
Không những chủ cửa hàng bánh bao ngỡ ngàng mà ngay cả nhóm người tổ chương trình cũng ngơ ngác.
Toàn bộ quá trình tính toán không có vấn đề gì nhưng kết quả lại có gì đó sai sai.
Không phải nói bánh bao nhân thịt mười tệ một cái sao?
Sao cuối cùng cộng lại chỉ có bảy tệ chứ?
Hứa Diệp tiếp tục nói: "Cho tôi thêm ba phần giống lúc nãy."
Lưu Trí Viễn không thể chịu đựng được nữa, anh ta vội vàng bước tới nói: "Xin lỗi ông chủ. Đây là bạn của tôi, đầu óc cậu ấy có chút vấn đề." Lưu Trí Viễn thực sự sợ Hứa Diệp sẽ bị ông chủ đánh cho một trận.
Nhưng mà ông chủ lại mỉm cười nói: "Cậu là người đầu tiên mua bánh bao nhân thịt của tôi với giá bảy tệ. Cảm ơn cậu đã giúp tôi tìm ra sơ hở này, sau này sẽ không có cái giá này nữa."
Lưu Trí Viên nghe thấy ông chủ nói vậy nhanh chóng vui vẻ nói: "Cảm ơn ông chủ!"
Sau đó anh ta lại nghe thấy Hứa Diệp nói.
"Vậy thì cho tôi thêm một trăm cái bánh bao đi"
"Cậu mua nhiều bánh bao như vậy để làm gì?" Mã Lục ngỡ ngàng hỏi.
Họ cũng không thể ăn nhiều như vậy mà.
Hứa Diệp lại gần nhỏ giọng nói: "Tôi sẽ dựng một quầy hàng bên cạnh và bán với giá chín tệ, rẻ hơn bánh nhà ông ấy một tệ. Khách hàng nhất định sẽ mua bánh bao của tôi, chúng ta vẫn có thể kiếm tiền."
Vừa dứt câu, Mã Lục không nhịn được nữa nhanh chóng kéo Hứa Diệp đi.
Nếu cứ tiếp tục như vậy có lẽ Hứa Diệp sẽ bị đánh thật.
Cuối cùng, Lưu Trí Viễn mua được bốn cái bánh bao nhân thịt với giá bảy tệ một cái và mua một số đồ ăn từ các quầy hàng khác.
Nhóm người đi đến căn nhà mà Lưu Trí Viễn cho thuê.
Căn nhà này của Lưu Trí Viễn là một căn nhà rộng năm mươi mét vuông, có một phòng ngủ, một phòng khách, một bếp và một phòng tắm tuy diện tích không lớn nhưng cũng đủ cho một người sống.
Mọi người cùng nhau ngồi ở phòng khách, Lưu Chí Viễn hỏi: "Mọi người có thể uống rượu không?"
"Uống một ít chắc không sao đâu." Trình Thiên Lỗi nói.
Gã đã phải chạy suốt một ngày như vậy trong lòng cũng cần giải tỏa một chút.
Mọi người đều thấy tiếc thay cho Lưu Trí Viễn, vì trước khi nổi tiếng, cuộc sống của anh ta thực sự rất khó khăn.
Nếu đã muốn uống rượu thì phải uống cho đã.
Nhân viên của tổ chương trình đã xử lý nhãn mác trên mấy chai bia này, mọi người quây quần quanh bàn ăn uống.
Sau vài ly rượu, những chuyện mà Lưu Trí Viễn giấu trong lòng cũng bắt đầu được mở ra.
Trình Thiên Lôi cũng chia sẻ một số câu chuyện thời trẻ của mình với mọi người.
Mã Lục cũng kể một số câu chuyện thú vị thời trẻ của mình.
Chỉ có Hứa Diệp là tập trung ăn mà không nói gì.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận