Sau đó hắn đưa hai chân vào trong cửa sổ xe, rồi chui tọt cả người vào, vững vàng ngồi trên xe.
Tài xế bên cạnh hỏi: "Làm như vậy có gì khác với lên xe bình thường sao?"
Hứa Diệp hỏi ngược lại: "Tôi làm vậy chẳng phải là bình thường sao?"
"Được!" Tài xế không nói tiếp nữa.
Chờ khi Trịnh Vũ lên xe, xe bắt đầu chạy đến văn phòng tạm thời ở kinh thành.
Hôm nay tâm trạng của Vu Vi cực kỳ tốt.
Chỉ mới một tuần kể từ khi tập đầu tiên của chương trình được ghi hình vậy mà độ nổi tiếng của Hứa Diệp lại tăng vọt.
Điều này làm cho cô ấy cảm thấy lời mời Hứa Diệp tham gia chương trình Âm Nhạc Lang Thang lúc đó quả là đúng đắn.
Sân khấu tập đầu tiên vẫn còn đang trong giai đoạn cắt nối biên tập, đợi đến khi phát sóng nhất định sẽ đem lại hiệu quả mạnh mẽ.
Vấn đề duy nhất là Hứa Diệp viết Ma Thổi Đèn.
Mà địa điểm bọn họ đến hôm nay là Bảo tàng Cố Cung.
Bảo tàng Cố Cung và Viện Nghiên Cứu đều nằm cùng một chỗ, bên trong đa số là các nhóm học giả và chuyên gia trong giới khảo cổ và văn vật.
Những người này đương nhiên không thể có cái nhìn thiện chí với kẻ trộm mộ.
Vu Vi đang ở trong gara ngầm, cô ấy đặc biệt đến đây để đón tiếp Hứa Diệp và dặn dò trước mấy câu.
Hôm nay phong cách ăn mặc của cô vẫn phong tình vạn chủng như trước, bởi vì lát nữa sẽ đến Cố Cung cho nên bộ váy hôm nay cô mặc hơi hướng cổ xưa, điểm xuyết bằng những hoa văn màu đỏ.
Sau khi Hứa Diệp xuống xe, Vu Vi cười nói: "Hứa Diệp, chúc mừng cậu đạt thành tựu một triệu lượt tiêu thụ nhé."
"Cùng vui, cùng vui." Hứa Diệp cười đáp.
"Đi thôi, chúng ta mau lên chuẩn bị trước nào."
Vu Vi đi trước dẫn đường Hứa Diệp đến thang máy.
Trịnh Vũ thì cùng tài xế đem hành lý đến khách sạn, sắp xếp những việc khác.
Người đại diện Trịnh Vũ thành công biến thành trợ lý Hứa Diệp.
Lúc đến thang máy, Vu Vi dặn dò nói: "Tôi đã thử hỏi bóng gió thái độ bên Cố Cung, nhưng bọn họ đều không tỏ rõ thái độ, tôi khuyên cậu lần này đến Cố Cung nên chú ý lời nói một chút, làm việc khiêm tốn thôi."
"Được, em sẽ chú ý." Hứa Diệp đáp.
Đến khi hắn đến phòng làm việc của tổ chương trình thì lập tức thay quần áo và trang điểm.
Các ca sĩ khác cũng đều tới đây.
Còn về Trình Thiên Lôi, gã vốn là người kinh đô nên đến đây đầu tiên.
Sau khi mọi người thu xếp xong xuôi, bảy người lại cùng ngồi một xe đi đến Bảo tàng Cố Cung.
Quá trình này cũng đã bắt đầu được ghi hình chính thức.
Lần này, không đợi Hứa Diệp lên tiếng, Lâm Ca ngồi bên đã lên tiếng trước: "Hứa Diệp, quan hệ hiện tại của chúng ta cũng không bình thường nữa rồi, tôi có chuyện này muốn hỏi cậu."
"Anh hỏi đi." Hứa Diệp nói.
Lâm Ca lấy từ trong túi ra một thanh socola và một quả quýt.
"Nếu tôi rơi xuống sông, cậu sẽ ăn cái nào, thanh socola này hay là quả quýt?"
Có vẻ Lâm Ca cũng đang chuyển hứa đề tài, muốn tạo chuyện cười.
Nhưng Hứa Diệp chỉ liếc nhìn thanh socola rồi nói: "Em ăn tiệc."
Nụ cười trên mặt Lâm Ca lập tức cứng đờ.
Câu trả lời này sai rồi.
Anh ta đã nghĩ kỹ câu hỏi này trước khi chương trình bắt đầu, dự định trong chương trình sẽ hỏi.
Không phải có câu hỏi kinh điển rằng, bạn gái hỏi nếu em và mẹ anh rơi xuống nước, anh sẽ cứu ai sao.
Lâm Ca sửa lại câu hỏi một chút, cũng nghĩ đến việc lách luật.
Tất cả là vì hiệu quả chương trình.
Nhưng con mẹ nó Hứa Diệp trả lời cái gì?
Ăn tiệc?
Ăn tiệc của ai?
Lựa chọn này từ đâu ra vậy.
Trong nháy mắt, Lâm Ca đã hiểu ra.
Lâm Ca tức giận muốn đấm người, nhưng nghĩ đến việc mình không đánh lại Hứa Diệp nên đành thôi.
Trong xe, mọi người đều bật cười.
Chỉ có Trình Thiên Lôi vẫn cau mày, mặc dù gã cũng thấy buồn cười, nhưng gã không thể cười.
Gã và Hứa Diệp là đối thủ cạnh tranh mà.
Ở một chiếc xe khác, Vu Vi và nhóm nhân viên công tác nghe thấy hai người nói chuyện cũng bật cười.
"Trả lời kiểu gì vậy! Tôi ăn tiệc!"
"Tuy thầy Lâm cũng là chuyên gia chương trình tạp kỹ, nhưng so với Hứa Diệp thì trình độ còn kém xa!"
"Tôi phục Hứa Diệp sát đất luôn!"
Nhóm nhân viên này thấy vô cùng thú vị.
Vẫn là quay Hứa Diệp vui hơn.
Mời Hứa Diệp đến chương trình này quả là một quyết định sáng suốt!
Mã Lục ở bên cạnh cười nói: "Hứa Diệp, hay là cậu cũng hỏi Lâm Ca một câu đi, xem anh ấy trả lời thế nào."
Hứa Diệp đáp: "Được, nhưng hôm nay chiếc xe của chúng ta vẫn là xe hỏng."
Mọi người lại cười ồ lên.
Đặc biệt là hai nữ ca sĩ, cười đến mức không ngậm được miệng.
Họ nhớ lại những gì Hứa Diệp đã nói trong lần ghi hình trước.
Bánh sau không đuổi kịp bánh trước.
Củ sen càng lớn,củ sen càng nhỏ.
Hai nữ ca sĩ này cũng có nhan sắc không tồi, bên ngoài tuyên bố là độc thân.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận