"Thế này cũng đâu có sợ lắm đâu nhỉ?"
Cảnh Hi Duyệt tiếp tục nghe.
"Chỉ vài ngày sau, người cậu đã tới nhà..." Giọng của Hứa Diệp truyền đến.
Người cậu muốn gặp người vợ của cháu trai mình một chút, nhưng Hồ Quốc Hoa lại cố sống cố chết ngăn cản không cho ông gặp.
Người cậu nổi lòng nghi ngờ, hai người liền bắt đầu tranh chấp với nhau.
"Chắc chắn là người cậu đã phát hiện ra rồi." Cảnh Hi Duyệt thầm nghĩ trong lòng.
Nhưng sau đó, giọng của Hứa Diệp lại tiếp tục vang lên.
"Đúng lúc này, rèm cửa buồng trong chợt vén lên, một người phụ nữ bước ra..."
Trong nháy mắt, một tầng da gà nổi lên khắp toàn thân Cảnh Hi Duyệt.
"Sống! Người giấy sống dậy!"
Một cảm giác sợ hãi kinh hoàng nảy lên trong lòng.
Bản thân Cảnh Hi Duyệt đã là một người nhát gan, vừa bị kích thích như vậy bèn dứt khoát trèo lên giường luôn.
Hiện tại cô cứ có cảm giác có thứ gì đó đang đứng phía sau cánh cửa phòng ngủ đang đóng chặt.
Giọng Hứa Diệp vẫn tiếp tục vang lên.
Cảnh Hi Duyệt là kiểu người cứ thử là nghiện, cô tiếp tục nghe.
Sau đó, người phụ nữ kia tiếp đón người cậu, sau đó còn nấu cơm, sau khi ăn cơm xong, vì sợ hãi mà Hồ Quốc Hoa quyết định rời khỏi nhà, đến sau khi trở về hắn ta lại phát hiện người phụ nữ đã biến trở lại là một người giấy.
Hồ Quốc Hoa liền ôm ý định thiêu hủy người phụ nữ giấy này.
Đúng lúc này, người giấy mở miệng.
Đó là một giọng phụ nữ sắc bén chói tai, có cảm giác rất chanh chua.
"Ngươi là đồ vô lương tâm, ta tốt bụng giúp đỡ ngươi, ngươi lại định đốt ta."
Lúc này Cảnh Hi Duyệt không còn sợ nữa, càng nghe cô càng cảm thấy rất thú vị.
"Giọng này là giọng của Đường Tư Kỳ hả? Không ngờ Đường Tư Kỳ còn có thể phát ra âm thanh như vậy đấy." Cảnh Hi Duyệt nghĩ thầm trong lòng.
Audio này là Hứa Diệp và Đường Tư Kỳ cùng nhau thu âm.
Dẫn truyện và giọng nam là phần của Hứa Diệp, còn người đảm nhận giọng nữ còn lại là Đường Tư Kỳ.
Cảnh Hi Duyệt cảm thấy như vậy rất thú vị.
Trước kia khi rảnh rỗi đã có lần cô thử nghe sách nói, nhưng mà chỉ có một người đọc.
Khi chỉ có một người đọc duy nhất thì giọng nam hay giọng nữ cũng đều là người đó, khi nghe sẽ cảm thấy hơi kỳ lạ.
Hứa Diệp xử lý như thế này, nam nữ cùng đọc, cảm giác cho người nghe sẽ khác biệt.
Cảm giác nhập tâm cũng sẽ mạnh hơn.
Cứ nghe như vậy, thỉnh thoảng Cảnh Hi Diệp lại bị dọa cho giật bắn người, thế nhưng vẫn cứ nghe một mạch đến tận tập mới nhất.
Kết thúc của câu chuyện là ở một nơi núi hoang rừng thẳm, Hồ Bất Nhất lạc vào trong một hang động.
Trong hang động có một số người ăn mặc theo phong cách ngày xưa, còn có cả gánh hát đang hát hí khúc.
Cuối cùng Hồ Bát Nhất nhìn về phía chủ nhân của hang động, đó là một bà cụ.
Bà cụ đang ăn gì đó, nhưng dáng vẻ khi nhai đồ ăn vô cùng kì lạ, hai má giật lên giật xuống như một con khỉ già, vô cùng quỷ dị.
Âm thanh đột ngột dừng lại ở đây.
"Không còn nữa sao? Vậy mà lại hết rồi sao?"
Cảnh Hi Duyệt đang nghe vô cùng hăng say, hiện tại cô cực kỳ mong chờ đến diễn biến cốt truyện của tập tiếp theo.
Rõ ràng là nhân vật đã gặp ma rồi, phải thoát thân như thế nào đây?
Lúc này, Cảnh Hi Duyệt đã nghe hết gần một tiếng đồng hồ, hiện tại cô thấy hơi buồn đi vệ sinh.
Nhà của cô là một căn phòng có hai gian, phòng vệ sinh nằm bên ngoài phòng ngủ, nếu muốn đi vệ sinh sẽ phải rời khỏi phòng ngủ.
Cảnh Hi Duyệt sợ.
Cô chậm rãi đứng dậy, do dự một hồi lâu rồi mới đứng lên, đi về phía cửa phòng ngủ.
"Không có ma không có ma, xã hội hiện đại sẽ không có ma đâu!"
Cảnh Hi Duyệt thầm lẩm nhẩm trong lòng, đi về phía cửa phòng ngủ.
Đến khi cô tới được cửa phòng ngủ, vươn tay nắm lấy tay nắm cửa.
Hai chân cô căng thẳng ép sát vào nhau.
Mới vừa thử xoay tay nắm cửa một chút.
Tiếng xoành xoạch vang lên.
Âm thanh vô cùng rõ ràng giữa màn đêm đen tĩnh lặng.
Cảm giác của Cảnh Hi Duyệt càng lúc càng mãnh liệt, cô đã sắp không nhịn nổi rồi.
Cô chậm rãi đẩy cửa ra thành một khe hở, bên ngoài là một khoảng không gian tối đen.
Mặc dù đây là phòng khách cô vô cùng quen thuộc, nhưng cô vẫn cảm thấy như thể bên ngoài có gì đó.
Cảnh Hi Duyệt nghiến răng, chạy ra khỏi phòng ngủ.
Sau đó nhanh chóng chạy ngược trở lại, dứt khoát đóng cửa chui vào chăn.
Chăn chính là rào cản ngăn cách tất cả những sự việc kỳ bí ở bên ngoài.
Giờ phút này, Cảnh Hi Duyệt cuối cùng cũng bĩnh tĩnh lại.
Cô cầm điện thoại lên, lên tiếng trong phần bình luận của cuốn sách này.
"Nếu ai mà nhát gan muốn nghe vào ban đêm thì đề nghị nên đi vệ sinh xong rồi hẵng nghe nhé."
Cô nhìn xuống phần bình luận, lúc này đã có hơn một nghìn bình luận.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận